Rung Cảm Từ Em

Chương 37: Đồng Phục Đến Áo Cưới




Mắt thấy Triệu Phong đã xông vào Bí cảnh Hoàng Long, mà đám người của Thuần Dương Cung vẫn còn chưa biết đây là tình huống gì. Theo lý thuyết, người của Ảnh Lưu Phong tấn công tới, Triệu Phong hẳn là nên trợ giúp bọn chúng, cùng chống cự với kẻ thù bên ngoài trước. Đợi sau khi đẩy lùi địch nhân, Thuần Dương Cung cũng có thể tiếp tục mở Bí cảnh Hoàng Long ra cho Triệu Phong tiến vào a. Hiện tại Triệu Phong lại một mình bỏ chạy, ba người bọn chúng sợ rằng khó có thể đối phó với bốn gã Thần Chủ của Ảnh Lưu Phong.

Nhưng khiến cho đám người Thuần Dương Cung ngạc nhiên chính là, sau khi mấy vị Thần Chủ của Ảnh Lưu Phong xông vào nơi này, mãi vẫn luôn không có phát động tiến công, chỉ ngây người nhìn chằm chằm về phía Bí cảnh Hoàng Long mà thôi.

- Các ngươi đám ngu xuẩn này, không ngờ lại để cho người ngoài tiến vào Bí cảnh Hoàng Long!

Lão giả ngưu giác kia tức giận lớn tiếng mắng chửi. Trong lãnh địa của thế lực chính mình cất giấu bảo vật trân quý như thế, mà đám người Thuần Dương Cung chẳng những không hay biết chút nào, lại còn để cho người ngoài tiến vào trong đó.

- Lẽ nào trong này còn có bí mật gì?

Cung chủ Thuần Dương Cung phát hiện sự tình có kỳ hoặc, lập tức hỏi. Triệu Phong ngàn dặm xa xôi chạy tới nơi này, miệng nói là muốn điều tra một vài sự tình, cuối cùng lại chạy vào Bí cảnh Hoàng Long. Mà hành động cùng với mấy lời nói vừa rồi của đám người Ảnh Lưu Phong cũng khiến cho hắn cảm thấy có chút không thích hợp.

- Ngu xuẩn! Trong Bí cảnh Hoàng Long của các ngươi có khả năng cất chứa bí mật, bảo vật của Bổ Thiên Tộc, chủng tộc bài danh thứ sáu trong Thái Cổ Vạn Tộc!

Lão giả ngưu giác không chút giấu diếm, trực tiếp nói thẳng ra. Mục đích thật sự bọn chúng tấn công Thuần Dương Cung chính là vì bảo vật của Bổ Thiên Tộc, tiêu diệt Thuần Dương Cung chỉ là thứ hai. Hiện tại đã có người tiến vào Bí cảnh Hoàng Long trước, bọn chúng phải nhanh chóng tiến vào. Cho nên lúc này cũng không phải là thời điểm liều chết với Thuần Dương Cung, một khi làm trễ nãi thời gian, để cho Triệu Phong chiếm được bảo vật của Bổ Thiên Tộc như vậy đã quá muộn rồi.

Mà muốn một lần nữa mở ra Bí cảnh Hoàng Long, tuyệt đối không thể thiếu lực lượng của Thuần Dương Cung. Bởi vậy, lão giả ngưu giác không chút e ngại, lập tức nói bí mật này cho đám người Thuần Dương Cung.

- Cái gì? Bảo vật của Bổ Thiên Tộc?

Toàn thân Cung chủ Thuần Dương Cung giống như bị sét đánh, đứng ngẩn ngơ tại chỗ. Thần sắc của hai gã Thần Chủ còn lại cũng có chút hoảng hốt. Bổ Thiên Tộc chính là chủng tộc thần thoại bài danh thứ sáu trong Thái Cổ Vạn Tộc. Chủng tộc này cụ bị lực lượng Hỗn Độn vô cùng cường đại, cơ hồ không bị bất kỳ lực lượng nào khắc chế. Bọn chúng như thế nào cũng không ngờ tới, trong một cái không gian Bí cảnh cấp thấp này lại cất giấu một bí mật cao cấp như vậy.

Nếu đổi lại là lúc bình thường, đám người Ảnh Lưu Phong nói như vậy, bọn chúng khẳng định là không tin. Nhưng hiện tại bốn gã Cổ Thần của Ảnh Lưu Phong đã công kích vào, chợt dừng tay không động thủ, lại thêm vừa rồi Triệu Phong mặc kệ tất cả tiến vào Bí cảnh Hoàng Long. Tổng hợp những đầu mối này lại, đám người Thuần Dương Cung không thể không tin.

Kỳ thật trước đây, đám Trưởng lão trong cung cũng từng nhiều lần nói qua với bọn chúng về chuyện tình của Bí cảnh Hoàng Long. Nói là khá nhiều thiên tài Chân Thần bỏ mạng trong đó, nhưng sau khi một vài Trưởng lão tiến vào điều tra vẫn như cũ không tra ra được nguyên nhân. Nhưng bọn chúng thân là Thần Chủ, cũng lười quản những chuyện nhỏ nhặt như thế này. Lúc trước bọn chúng còn cảm thấy đám Trưởng lão Cổ Thần trong cung quá mức vô dụng, một chút chuyện nhỏ như vậy cũng xử lý không xong. Nào ngờ trong Bí cảnh này lại có một bí mật lớn như vậy.

- Mau mau mở Bí cảnh ra một lần nữa a! Nếu để cho gã tiểu tử kia cướp đi bảo vật, ta xem Thuần Dương Cung các ngươi sẽ trở thành trò cười của toàn thể Thông Đài Vực a!

Lão giả ngưu giác lạnh giọng châm chọc nói.

Mấy gã Thần Chủ của Thuần Dương Cung liếc mắt nhìn đám người Ảnh Lưu Phong một cái. Tuy đám người Ảnh Lưu Phong báo cho bọn chúng chuyện này, nhưng Ảnh Lưu Phong dù sao cũng là đối thủ một mất một còn của bọn chúng, không thể không phòng. Cuối cùng, hai đại thế lực tạm thời đạt thành hiệp nghị, Ảnh Lưu Phong tạm thời không tấn công Thuần Dương Cung, nhưng Thuần Dương Cung phải mở ra Bí cảnh, để cho đám người Ảnh Lưu Phong cùng tiến vào trong đó.

- Các ngươi rời khỏi phạm vi của Thuần Dương Cung!

Lão giả ngưu giác ra lệnh một tiếng, để cho tất cả cường giả Cổ Thần của Ảnh Lưu Phong rút đi. Kế tiếp, bảy vị Thần Chủ của hai đại thế lực liên thủ lại, một lần nữa mở ra Bí cảnh Hoàng Long. Mỗi một lần mở ra Bí cảnh, lần mở ra tiếp theo cũng phải cần đợi một khoảng thời gian nhất định, tình huống giống như hiện tại vậy, trong vòng một ngày liên tục hai lần mở ra, độ khó thập phần to lớn. Bởi vậy, tất cả Thần Chủ của hai đại thế lực cũng phải tham gia vào quá trình này, mới có thể một lần nữa mở ra thông đạo Bí cảnh.

Sau khi mở ra thông đạo Bí cảnh, Cung chủ Thuần Dương Cung thu hai gã Thần Chủ còn lại vào trong Thần Quốc của mình. Mà lão giả ngưu giác cũng thu hai gã Thần Chủ của Ảnh Lưu Phong, cùng với Vân Nguyệt Thần Chủ vào trong Thần Quốc của mình, sau đó mới tiến vào thông đạo. Bởi vì sau khi tiến vào thông đạo Bí cảnh, mọi người sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên đến các nơi khác nhau trong Bí cảnh, nếu dùng loại phương pháp này, như vậy sẽ có thể tránh được tình huống này.

- Triệu Vong, không ngờ ngươi lẫn vào Thuần Dương Cung là vì muốn cướp đoạt bảo vật của Thuần Dương Cung! Đã như vậy, lão phu cũng sẽ không khách khí với ngươi nữa!

Cung chủ Thuần Dương Cung tức giận hừ lạnh một tiếng, chui vào trong thông đạo.

o0o

Vừa tiến vào trong Bí cảnh Hoàng Long, Triệu Phong đã xuất hiện trên không trung một mảnh đầm lầy. Khoảnh khắc hắn vừa xuất hiện, trong đầm lầy phía dưới liền tản mát ra mấy cỗ khí tức Yêu thú Chân Thần Ngũ giai.

- Rống rống!

Trong đầm lầy đen ngòm đột nhiên chui ra mấy con Hắc Giáp Cự Ngạc, toàn thân tản ra độc vụ ám hắc sắc, gào thét một tiếng, phóng thẳng về phía Triệu Phong.

Thiên Hợp Ấn trên người Triệu Phong chợt nới lỏng vài phần, một cỗ khí tức cường đại bùng phát ra. Vừa cảm giác được cỗ khí tức này, đám Hắc Giáp Cự Ngạc nhất thời kêu ngao ngao một trận, chui thẳng trở về trong đầm lầy, toàn thân không ngừng run rẩy, cầu xin Triệu Phong tha mạng. Triệu Phong cũng lười đi quản đám Yêu thú cấp thấp này.

- Truyền thừa của Bổ Thiên Tộc hẳn là giấu trong không gian Bí cảnh này, nhưng đám người của Thuần Dương Cung vẫn luôn không phát hiện, liền chứng minh chỗ ẩn giấu kia thập phần bí ẩn!

Trong lòng Triệu Phong thầm suy đoán. Nhưng đối với loại sự tình tầm bảo này, hắn vẫn có một chút lòng tin.

Đầu tiên, hắn tản mát ra Thần thức cấp bậc Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, bắt đầu tìm tòi khắp nơi. Phiến không gian Bí cảnh này khá lớn, Thần thức của Triệu Phong vẫn không thể hoàn toàn bao trùm toàn bộ. Sau đó, Triệu Phong khẽ thôi động Tả Mâu, sử dụng năng lực thấu thị tiến hành quan sát.

Bá! Bá! Bá!

Thân hình Triệu Phong liên tục Thuấn di, tiến hành lùng sục theo kiểu trải thảm, cùng lúc sử dụng Thần thức và năng lực thấu thị của Tả Mâu. Nhưng cuối cùng vẫn không có kết quả gì.

- Xem ra, ta đã coi thường địa phương ẩn giấu bảo vật rồi a!

Sau khi tìm kiếm một vòng không gian Bí cảnh, Triệu Phong đành dừng lại. Bất quá, vẫn còn có một loại khả năng, đó chính là tin tức đã sai lầm, không gian Bí cảnh này căn bản không có gì kỳ lạ. Nhưng xác suất của loại khả năng này nhỏ vô cùng.

- Đúng rồi! Lực lượng Hỗn Độn!

Triệu Phong đột nhiên nhớ đến, trước đây lực lượng Hỗn Độn của hắn đã từng sinh ra một chút phản ứng. Lực lượng Hỗn Độn mà hắn ngưng luyện ra thập phần tiếp cận với lực lượng Hỗn Độn của Bổ Thiên Tộc, hoặc là có thể sử dụng cỗ lực lượng này để xác định địa điểm ẩn giấu bảo vật a.

Triệu Phong khẽ vươn tay ra, trên đó chậm rãi xuất hiện một đoàn lực lượng hôn ám hỗn loạn. Khoảnh khắc cỗ lực lượng này xuất hiện, lực lượng thiên địa phụ cận lập tức tụ lại, cuối cùng bị nó hấp thu đi. Đột nhiên, cỗ lực lượng Hỗn Độn này khẽ lóe lên một cái, xuất hiện một tia dị động nhàn nhạt. Đồng thời, Triệu Phong cũng cảm thụ được một cỗ lực lôi kéo mơ hồ.

- Ở phía đó!

Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ, men theo phương hướng lôi kéo mà bay đi.

Không bao lâu sau, hắn đã đi tới một mảnh rừng núi rậm rạp. Tại một khu vực sơn lâm gần đó, chẳng biết tại sao tốc độ sinh trưởng của cây cối đột nhiên tăng mạnh, dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà trưởng thành. Ngay cả mặt đất phụ cận cũng càng ngày càng dâng cao lên, rất nhanh đã hình thành một ngọn đồi nhỏ.

- Lực lượng Hỗn Độn, diễn hóa vạn vật!

Ánh mắt Triệu Phong khẽ lóe lên. Lực lượng Hỗn Độn có thể thôn phệ những lực lượng khác, cũng có thể diễn hóa thành những lực lượng thuộc tính khác. Tỉ mỉ quan sát, Triệu Phong phát hiện sâu bên trong lòng đất nơi này có một tia khe nứt cực nhỏ. Hắn nhớ rõ lúc trước khi hắn đi qua nơi này, cũng không hề có cái khe nứt này. Nhưng sau khi hắn phóng xuất ra lực lượng Hỗn Độn, rất có thể là đã dẫn tới lực lượng Hỗn Độn bên trong cộng minh, khiến cho khe nứt đột nhiên xuất hiện như vậy.

- Chính là ở bên dưới!

Sắc mặt Triệu Phong nhất thời vui vẻ, chuẩn bị phóng vào. Nhưng đột nhiên, thiên địa bắt đầu chấn động, một cỗ khí tức thâm hậu khổng lồ chợt hàng lâm nơi này.

Hưu!

Một đạo đao phong nguyệt quang hư vô mờ mịt dùng tốc độ cực nhanh, xuyên thấu qua hư không thiên địa, đánh thẳng về phía Triệu Phong. Thân hình Triệu Phong khẽ lướt ra, đã dễ dàng tránh thoát.

Oanh phanh!

Đạo đao phong nguyệt quang thật lớn kia cắt mặt đất ra một đầu khe rãnh sâu không thấy đáy.

- Ha ha… tiểu tử ngươi ngược lại cũng có chút bản lĩnh, không ngờ có thể tìm được địa điểm ẩn giấu bảo vật của Bổ Thiên Tộc!

Lão giả ngưu giác cười lớn một tiếng, cấp tốc phóng tới. Đồng hành cùng với hắn còn có ba gã Thần Chủ khác, thần sắc đồng dạng đều vô cùng kích động.

- Phong chủ, thực lực tiểu tử này phi phàm, trước đây cũng là do hắn quấy rầy chúng ta, mới khiến cho kế hoạch ám sát thất bại!

Trong đội ngũ, một lão giả chợt thấp giọng truyền âm. Lúc trước Triệu Phong mang đến cho bọn chúng sự áp bách cường đại, cho đến bây giờ ký ức vẫn còn rất mới mẻ.

- Hừ! Tiểu tử, thấy ngươi đã tìm ra địa phương ẩn giấu bảo vật của Bổ Thiên Tộc, chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng! Hiện tại lập tức cút đi!

Lão giả ngưu giác hừ lạnh một tiếng. Hiện tại quan trọng nhất chính là nhanh chóng đạt được bảo vật. Hắn tin tưởng đội ngũ chính mình cường đại như vậy, Triệu Phong chắc chắn sẽ không lựa chọn mạnh mẽ đối kháng.

- Hiện tại ta cho các ngươi một cơ hội, lập tức rời khỏi! Bằng không, đừng trách ta không khách khí!

Ngữ khí Triệu Phong lạnh lẽo. Vốn dĩ hắn có thể thần không biết quỷ không hay đạt được mục đích, nhưng lại bị sự xuất hiện của đám người Ảnh Lưu Phong khiến cho cục diện rối loạn. Đồng dạng, mục tiêu của Triệu Phong cũng chỉ là bảo vật truyền thừa, nếu như đám người Ảnh Lưu Phong thức thời, chủ động thối lui, hắn cũng sẽ không truy cứu.

- Tiểu tử, ngươi đây là tự tìm đường chết!

Lão giả ngưu giác nhất thời giận dữ. Chỉ là một gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên Đỉnh phong, lại muốn bốn gã Thần Chủ bọn chúng cút đi, quả thật chính là thiên đại chê cười.

Ở một bên, sắc mặt Vân Nguyệt Thần Chủ u lãnh. Bàn tay nàng một lần nữa vung lên, một đạo đao phong nguyệt quang bắn thẳng ra. Với cự ly gần như vậy, Thần Chủ Nhất Trọng Thiên bình thường cũng không cách nào né tránh nổi, không chết cũng phải lột một lớp da.

Nhưng Triệu Phong cần gì né tránh? Trên Trường bào Thời Không đột nhiên phiêu phù ra một tầng ngân huy hư thực giao thoa, ngăn cản đạo đao phong nguyệt quang kia ở bên ngoài.

Oanh phanh!

Triệu Phong khẽ vận chuyển Thần lực Hỗn Nguyên, đánh ra một quyền, lập tức đánh nát bấy đạo đao phong nguyệt quang kia.

- Tiểu bối, dám mạnh miệng như vậy, đúng là cũng có một chút thực lực a!

Ánh mắt Vân Nguyệt Thần Chủ khẽ ngưng trọng. Giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, nàng đã nhìn ra thực lực của Triệu Phong không tầm thường. Như vậy mới tương đối bình thường, nếu không Triệu Phong cũng sẽ không tự đại đến mức nói ra những lời như vậy.

- Giết!

Ba gã Thần Chủ của Ảnh Lưu Phong đồng thời bay ra, hóa thành một đạo quang mang ám ảnh, không ngừng lóe lên, chia ra ba phương hướng tiếp cận Triệu Phong. Tổ sư sáng lập Ảnh Lưu Phong là cường giả Ám Ảnh Tộc, bởi vậy đại bộ phận công pháp chiến kỹ trong Ảnh Lưu Phong cũng có quan hệ nhất định với Ám Ảnh Tộc.

- Tiểu bối, nhận lấy cái chết!

Trong tay lão giả ngưu giác xuất hiện một thanh câu liêm màu xám bạc, ở trong hư không phiếm động từng đạo hàn quang lẫm liệt.

- Hỗn Nguyên Thần Kiếm!

Trong tay Triệu Phong ba động ra một đạo Thần lực Hỗn Nguyên, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra một thanh Hỗn Nguyên Thần Kiếm, mạnh mẽ chém ra.

Oanh phanh!

Hai đạo lực lượng va chạm với nhau, phát ra thanh âm bạo tạc kinh thiên động địa. Khiến người ta không tưởng tượng nổi chính là, thân hình lão giả ngưu giác bị chấn cho không ngừng lăn tròn về phía sau.

- Làm sao có thể?

Sắc mặt lão giả ngưu giác chấn động, phun ra một ngụm tiên huyết. Hắn như thế nào cũng không ngờ tới, lần đầu giao phong với Triệu Phong, không ngờ hắn lại bị lực lượng áp đảo của đối phương đánh bay!

Nhìn thấy một màn này, ba gã Thần Chủ còn lại nhất thời sửng sốt. Hai gã Thần Chủ Ảnh Lưu Phong đang chuẩn bị tấn công kia, thân hình nhất thời ngừng trệ, không dám tiếp tục xông về phía trước nữa. Lão giả ngưu giác thân là Phong chủ Ảnh Lưu Phong, tu vi Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, không ngờ cũng bị Triệu Phong một chiêu đẩy lùi, bọn chúng tùy tiện đi qua, chẳng phải là tự tìm chết sao? Hiện tại, bọn chúng cảm thấy chính mình may mắn cỡ nào, lúc trước trong lúc truy sát Ngao Hồng Quang cũng không có liều chết với Triệu Phong, bằng không hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi.

Sắc mặt Vân Nguyệt Thần Chủ, cũng lãnh tĩnh trước giờ chưa từng có, gắt gao nhìn chằm chằm Triệu Phong. Chỉ một chiêu đã đánh bay cường giả Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, mà kẻ phát động bất quá chỉ là một gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên Đỉnh phong! Hắn đến cùng là thần thánh phương nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.