Rùa Con Lười Của Nhà Ma Đế

Chương 30






Bỗng nhiên rất nhớ anh

Anh giờ đang nơi đâu?

Đang vui vẻ, hạnh phúc hay phiền muộn?

Bỗng nhiên nhớ anh da diết...

Hồi ức bỗng trở nên bén nhọn

Hai mắt bỗng dưng nhoà đi...

(Bỗng nhiên rất nhớ em - Tiểu Phu)

Người có vui không? Chúng ta không còn ngồi cùng bàn nữa.

Người có thấy vui không? Từ giờ trở đi không còn phải nhìn thấy vẻ mặt ủ rũ của tôi mỗi ngày nữa. Không có ai nhắc nhở người làm cái này, cái kia. Không có ai làm phiền người nữa...

Tôi muốn hỏi người là, người có vui không, có thấy vui không?

***

Hà Nội, 30.06.2017...

Người có nhớ tôi không?:)

Hay chưa bao giờ nhớ, nên cần gì phải quên?:)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.