Rơi Xuống Vô Tội

Chương 22: Nuôi dưỡng sát thủ




Sáng hôm đó,cả bọn háo hức thức sớm.Mandy và Kelly thì chuẩn bị quần áo, Candy đem biết bao nhiêu là kẹo,bánh ,kem chống nắng ,kem dưỡng da,nó thì ngồi bấm điện thoại. Bọn hắn đâu , ái chà mấy anh nhà ta ở dưới nhà chơi quẳn tù tì,mất hết hình tượng hotboy.

[ BỐP..]

-Mày đánh ghê thế.Cho mày chết nè.đánh tao mạnh nè_hắn đấm Kun 1 cái chúi nhủi. Thế cả cả bọn nhào vô vật lộn.Đang đánh cái điện thoại linh thiêng của anh nào đó reo lên:

[[HS] jogeum yunanhi gineyo geudae eobtneun bam-i

aswiweojineyo geuddae bonaen geu nal-i deo

([DJ] gyesok mudyeojigettjo jeomjeom ijhyeojigettjo)

[DW] eonjenganeun geudaega

[KK] jam-i oji anhneun bam so sad tonight

geudae wa hamkke halsu eobtneun i bam

in the midnight - ight - ight - ight midnight -ight

ni saenggak-e jam mot deuneun Midnight…]

(MIDNIGHT CỦA BEAST)

Cả bọn dừng lại coi điện thoại của thằng nào là thủ phạm.Thì ra là của hắn.

[BUM..] Hắn bị cả bọn đá văng ra nằm sải lai 8 thước. Còn cả bọn đánh tiếp.

-dẹt ra nghe điện thoaaij cho anh mày đánh tiếp.

Đang thầm nguyền rủa cái điện thoại trời đánh,thì ra người gọi là lớp trưởng Henry nhà ta.

[-alo]

[-tớ và Min tới rồi ra mở của đi]

[-chờ chút]

[-ừ ]

Rồi hắn ra mở cửa trong khi tụi kia vẫn vật vã:

-Sandy đâu rùi

-Ở trên phòng ấy

-thanh kiu

Min chạy thẳng lên phòng. Henry nhà ta bước vào, ôi một trận hỗn chiến.

-ĐỪNG._Henry la lớn.Cả bọn ngoái đầu lại nhìn

-ĐỪNG…dừng lại_thế là Henry nhà ta bị hội đồng dã man,cho vừa cái tật vô duyên.

Tới 6h45 cả bọn lên xe để đến trường tập trung.

Hắn đi chung xe với nó,candy với kun,mandy với ren,jun với kelly,min với henry.

Tới trường,đầu tiên là cả bọn phải nhứt đầu với đám fan hò hét dữ tợn. Cũng 7h rồi bắt đầu xuất phát,cả bọn( thêm min với henry nữa nha ).Địa điểm là tụi nó đi về QUÊ,tụi nó lại càng thích thú,đi ra nước ngoài hả tụi nó chán rồi.Đi gồm 10 chỗ ngồi cho tụi nó, xe nữa cho GV còn tụi đi tập thể thì chỉ cấm trại đâu đó rồi về. Cả bọn giờ rất háo hức vì từ đó tới giờ có về quê bao giờ đâu.TRên chiếc xe đó đầy ấp tiếng cười. Chắc cũng khoảng 1h chiều là tới nơi. Tụi nó nghĩ chắc là vui lắm. Còn tui Nasa chắc đang tức chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.