Ravished

Chương 7: Lời hứa năm xưa




Edit: Phạm Mai

Ngay tại thời điểm lửa giận của Thần Tịch bay lên, cung nhân hô một câu: “Nữ hoàng bệ hạ giá lâm!”

Sau đó chính là mọi người đứng lên cung kính hướng về người tới hành lễ, Thần Tịch cũng giương mắt nhìn về phía Nữ hoàng bệ hạ, nàng muốn nhìn xem, mẫu thân bản tôn rốt cuộc là cái dạng nữ nhân gì!

Chỉ thấy một nữ nhân mặc phượng bào vàng óng ánh, thoạt nhìn khuôn mặt cũng chỉ hơn ba mươi tuổi, trên thực tế Nữ hoàng đã muốn hơn bốn mươi tuổi, có thể thấy được nhân gia bảo dưỡng rất tốt!

Chỉ thấy nàng mặt phượng đôi mi thanh tú, má ngọc môi anh đào, đúng là một giai nhân mỹ mạo. Cho dù đến tuổi trung niên, nhưng do bảo dưỡng tốt, dù cho ai nhìn đều cảm thấy chỉ như một mỹ phụ mới ba mươi tuổi, phong thái thành thục tăng thêm một cỗ quyến rũ, bên trong quyến rũ lại mang theo vài phần khí phách ngạo mạn thiên hạ, Nữ hoàng như vậy thật rất thực hấp dẫn người khác!

Nhai Nữ quốc lấy phượng hoàng vi tôn, trong đó, hoàng vì nữ, phượng vì nam, một thân trang phục kia của Nữ hoàng, chính là phượng hoàng phi thiên đồ (chỗ này có thể hiểu là một bức tranh phượng hoàng bay lên trời)! Đại biểu nàng là người đứng đầu Nhai Nữ quốc, nàng mặc một thân hoàng bào phượng hoàng kia rất xứng, rất đoan trang, rất khí thế!

Thần Tịch đánh giá Nữ hoàng cũng đồng thời, Nữ hoàng cũng nhìn qua đánh giá nàng, thời điểm nhìn đến một đầu tóc đen của nàng ánh mắt hơi hơi chấn động, rất nhanh bước đến bên cạnh ôm lấy Thần Tịch: “Hoàng nhi, con rốt cục đã trở lại! Muốn mẫu hoàng nhớ chết sao!”

Thần Tịch tùy ý nàng ôm, nghe thấy được một cỗ mùi thản nhiên, không thể không nói, dù Nữ hoàng có giả vờ hay là thật sự mong chờ nàng, nàng không thể phản cảm, ngược lại có chút thưởng thức. Chẳng qua Nữ hoàng dùng sức có chút lớn, nàng chỉ có thể mở miệng nhẹ giọng nói: “Nữ hoàng bệ hạ, con thở không nổi mất.”

“Nga, thật có lỗi, mẫu hoàng rất kích động! Thần Tịch con không sao chứ?”

Chống lại sự thân thiết của Nữ hoàng Thần Tịch lắc đầu, nữ nhân này diễn thật tốt, nếu nàng không xác định Nữ hoàng kiêng kị nàng thì có lẽ sẽ bị thân thiết tình thương của mẫu thân của nàng ta lừa dối. Lấy tay sửa sang phượng châm trên đầu nàng một phen, “Nữ hoàng bệ hạ. Hôm nay người rất đẹp.”

“Thần Tịch tại sao lại không gọi mẫu hoàng? Chúng ta là mẹ con nha!” Nữ hoàng bất mãn quyệt quyệt miệng, giống như nữ nhân làm nũng. Thần Tịch run run một chút, Nữ hoàng này sao lại thế này, ở trước mặt công chúng làm ra tư thái của tiểu nữ nhân?

Vụng trộm đánh giá thần tử khác một chút, choáng váng, nam đều hai mắt tỏa ánh sáng, tựa hồ khó nhìn thấy một mặt xinh đẹp như vậy của Nữ hoàng, còn lại nhóm nữ quan là khuôn mặt mang cười, giống như liếc mắt một cái nhận được an ủi.

Cái này là phản ứng gì? Nhóm người này còn thích xem nữ hoàng biểu lộ tư thái tiểu nữ nhân?

Trong lòng Thần Tịch không được tự nhiên cực độ, thở dài.“Thật có lỗi, rất nhiều năm chưa từng gọi qua, từ này thật mới lạ. Ngày thường người bên ngoài đều nói với hoàng nhi Nữ hoàng bệ hạ thế này Nữ hoàng bệ hạ thế kia, rất lâu chính mình cũng thói quen kêu Nữ hoàng. Trong lúc nhất thời không thể sửa đổi được.”

Hốc mắt Nữ hoàng hơi hơi đỏ lên.“Mẫu hoàng hiểu được. Đều là lỗi mẫu hoàng, mấy năm nay ủy khuất con!”

Ai!

Căn bản nàng (Thần Tịch) không muốn cùng nàng (Nữ hoàng) cứ diễn bộ dáng này! Thần Tịch hơi hơi thở dài: “Mẫu hoàng, người nên nhập tòa.”

Lúc này Nữ hoàng coi như mới hoàn hồn. Tay sờ sờ khuôn mặt của nàng, “Trưởng thành, hoàng nhi của ta trưởng thành!” Nửa ngày mới thu hồi tâm trạng: “Tốt, nên bắt đầu, Thần Tịch, hãy chơi thật vui. Hôm nay mẫu hoàng cố ý chuẩn bị hỉ yến cho con.”

Hỉ sao?

Thần Tịch mỉm cười: “Hảo. Để cho mẫu hoàng lo lắng.”

Nữ hoàng nhập tòa xong, nâng chén cao ẩm. Quân thần hàn huyên vài câu sau đó bắt đầu có ca múa, rượu và thức ăn, cơm vẫn còn chờ một hồi mới có.

Rượu và thức ăn, ca múa đi qua, Nữ hoàng vẫy vẫy tay để mấy người hiến nghệ đi xuống, vẻ mặt ôn nhu nhìn về phía Thần Tịch: “Thần Tịch, ta nghe nói thời điểm Bắc Đường Quân Liên ở Hạ quốc dấu con làm cho một cái nữ tử thanh lâu có thai còn để cho người nhà hắn tới nháo với con?”

Bắc Đường Quân Liên nghe vậy sắc mặt cứng đờ, không có nhìn về phía Nữ hoàng, chỉ nhìn về phía Thần Tịch, Thần Tịch đứng dậy cúi đầu, “Trước tiên Thần Tịch tạ ơn Nữ hoàng quan tâm, đúng là có một trò khôi hài như vậy. Cái nữ nhân kia từng ở thời điểm Tam công tử thương tâm hầu hạ hắn một đêm, còn trả tiền. Đứa nhỏ sao, đó là người khác, về phần nháo sự? Đó là có người cố ý thiết kế an bài, cùng Quân Liên không quan hệ. Chuyện này hoàng nhi đã xử lý thỏa đáng, mẫu hoàng không cần lo lắng, nay chúng con rất tốt.”

Sắc mặt Nữ hoàng hơi hơi trầm xuống, nhìn về phía Bắc Đường Quân Liên, “Bắc Đường Quân Liên, ngươi cũng biết sai?”

Nghe thế Bắc Đường Quân Liên mới đứng lên trấn định quỳ xuống, “Thần biết sai, lúc trước không nên ghen tị công chúa thích Hoàng Phủ tướng quân liền bị tức giận đến bên ngoài uống rượu, đến nỗi rượu sau loạn tính làm công chúa thêm phiền toái!”

Đố kỵ?

Nữ hoàng giật nhẹ môi, này nam nhân còn rất biết cách nói chuyện, nhẹ nhàng đơn giản chỉ nói rượu sau loạn tính. Nghĩ nghĩ nàng lại nói: “Mặc kệ là nguyên nhân gì, ngươi phản bội công chúa là thật, trẫm không thể nào để nam nhân phản bội nữ nhi mình tồn tại, Bắc Đường Quân Liên, ngươi coi thường nữ nhi trẫm, là tội khi quân, xem ở mặt mũi công chúa sẽ không liên lụy đến người nhà ngươi, chỉ xử tội ngươi trảm hình tại chỗ!”

Bắc Đường Quân Liên giương mắt nhìn Nữ hoàng liếc mắt một cái, sắc mặt bình tĩnh: “Nếu Nữ hoàng bệ hạ cố ý như thế, thần không có gì để biện minh.”

Nữ hoàng hừ lạnh một tiếng nhìn về phía Thần Tịch: “Hoàng nhi, ý của con thế nào, mẫu hoàng làm vậy có làm con hết giận?”

Thần Tịch mỉm cười, nâng mắt nhìn về phía Nữ hoàng: “Mẫu hoàng xử trí Tam công tử, có cần đem vài người bọn họ để xử lí một lượt cho bớt việc hay không?”

“Nếu hoàng nhi cũng không thích bọn họ, tất nhiên mẫu hoàng sẽ chọn lang quân như ý cho con một lần nữa, còn mấy người bọn họ phạm sai lầm thì hưu là được rồi.”

“Hưu phu? Cũng đúng, Đại công tử cũng hưu, tất nhiên vài người bọn họ cũng có thể hưu.”

Nữ hoàng nghe vậy vui vẻ, “Hoàng nhi, con nguyện ý để cho mẫu hoàng chọn lựa vị hôn phu cho con một lần nữa sao?”

Thần Tịch phiêu đám người Tiêu Băng liếc mắt một cái, đều không nhìn thấy vài người bọn họ lộ ra thần thái gì, thầm than: Tất cả đều là cực phẩm! Lại quay qua Nữ hoàng hỏi: “Không biết mẫu hoàng chuẩn bị bao nhiêu phu quân tuấn mỹ cho con đây?”

Sắc mặt Nữ hoàng cứng đờ, cười gượng nói: “Thần Tịch a, nam nhân cũng không nhất định phải nhiều, tốt mới được! Con xem Thái tử Sở quốc như thế nào? Từ lâu Sở quốc đã có ý đám hỏi với nước ta, bất quá vẫn không chọn được người thích hợp, vừa vặn con trở lại, mẫu hoàng nghĩ con tri kỷ với mẫu hoàng nhất, cho nên sẽ thành người liên minh cùng Sở quốc, chuẩn bị cho con trở thành Thái tử phi Sở quốc, con xem coi thế nào?”

“Thái tử phi a?” Thần Tịch ý tứ hàm xúc không rõ nhìn Sở Mục Hàm đối diện liếc mắt một cái, khẽ cười nói “Thân phận Thái tử phi với ta mà nói rất mới mẻ, bất quá, nếu ta gả cho Thái tử Sở quốc, về sau còn có thể tự mình thú phu thị để hầu hạ chính mình không?”

Sắc mặt Sở Mục Hàm lập tức đen, không cần nói cũng biết hắn không đồng ý.

Thần Tịch cứ coi như nhìn không thấy vẫn cứ tiếp tục nói mục đích của bản thân, “Ta đường đường là công chúa Nhai Nữ quốc, trong tay còn có mười vạn tinh binh tiên hoàng ngự ban cho, nếu thực sự muốn cũng những nữ nhân khác chia sẻ phu quân, tiên hoàng trên trời có linh ta sợ bà nhất định sẽ tức giận đến mức chết đi sống lại!”

“Thần Tịch!” Nữ hoàng tức giận nhìn nàng, càng nói càng thái quá.

Sở quốc là một trong những cường quốc nam tử vi tôn, Thái tử làm sao có thể cùng nhiều nam nhân chia sẽ một nữ nhân được?

Văn võ bá quan trên yến hội đều khe khẽ nói nhỏ, bởi vì trong lời nói của Xích Dương công chúa cũng rất có đạo lý! Tiên hoàng sủng ái Xích Dương công chúa như vậy, còn ban cho mười vạn tinh binh để làm đội quân hộ vệ cho một mình nàng, Nữ hoàng cũng không thể thu hồi quân đội kia, làm sao có thể nguyện ý để cháu gái ngoan của mình chịu ủy khuất!

Hôn sự này, khó làm!

“Xích Dương công chúa nói cũng có đạo lý, thần phu (thần phu có nghĩa là phu quân của Nữ hoàng nhé, Mai để vậy không biết có thích hợp không? Có gì mọi người cho ý kiến với Mai chỗ này nhé) xem không bằng nhất thế một đôi nhân (một đời một người) như thế nào?” Ngay sau đó, một người nam nhân ngồi bên người Nữ hoàng mở miệng.

Nhìn vị trí hắn thì biết hắn là vương phu, Thần Tịch nhíu mày, vương phu này có phải là quá trẻ hay không? Chẳng lẽ bảo dưỡng tốt hơn cả Nữ hoàng sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.