Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh

Chương 5




Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ lung tung thì người đẹp mặc đồ cổ đã uyển chuyển đi xuống nhà, nhìn thấy tôi thi nhún mình làm lễ nói: " Bái kiến chủ nhân tiên cảnh", khuôn mặt còn đỏ hồng. KHông sai được rồi, chính là người mới do Sáu Lưu đem đến, có điều cái tên Sư Sư nghe quen quen, ài, trong lúc hỗn loạn quên béng mất cách xưng hô với người đẹp thời cổ rồi, gì nhỉ" bé cưng" hay " người đẹp"? Mà Sáu Lưu chết toi đâu rồi, Bánh Bao nữa?

Trong lúc cái đầu rối như tơ vò, tôi buột miệng nói:

- Tiểu nương tử quý tính là gì?

Ngay lúc đó trong đầu tôi hiện ra một nhân vật lừng danh nhăn nhở cười hết sức dâm tiện: Cao Nha Nội và tiếp đó là một người cùng thời , lại miệng nói không qua óc:

- Lý Sư Sư?

Người đẹp che miệng cười :

- Đúng vậy!

Chết mất thôi, cười một cái là xương cốt toàn thân tôi cứ tê tê thế này, hồ ly tinh, tuyệt đối là hồ ly tinh, không hổ danh là cave xuất thân. Chẳng trách Quách Đức Cương ( nghệ sĩ hài TQ) từng nói: " Kỹ nữ là phụ nữ có kỹ thuật" ( không trách được tại sao chương tình Tết không có phần). Không biết thời của bé Sư Sư có mấy vụ blowjob, BSM với nhỏ nến hay không nữa?....

Thấy cái mặt tôi đần thối, hai bên mép ròng ròng nước dãi nhìn mình, Lý Sư Sư có vẻ xấu hổ hắng giọng một cái nói:

- NHờ ân Lưu tiên nhân đưa đường đến quý cảnh, vừa rồi bái kiến tiên hậu thừa ân chiếu cố, không ngờ vừa đến đã khiến "chủ tiên " bị đường đột, xin thứ lỗi.

Nói văn với tôi hả, chuyện nhỏ, 13 tuổi tôi đã nhận thức " Kim Bình Mai", " Nhục Bồ Đoàn" 15 tuổi đã quen thuộc Vũ Đằng Lan ( nữ diễn viên AV Nhật)...ách, nói chuyện chính, nói chuyện chính.

Tôi cười tủm tỉm ( một cách dâm đãng) nói:

- Đừng khách khí, đừng khách khí, anh cũng không phải thần tiên gì đâu, sau này cứ gọi là anh Cường là được rồi, à, lão Sáu Lưu và chị dâu đâu rồi?

- Lưu tiên nhân đi săn rồi, còn tiên hậu thì lên triều!

Bánh Bao lên triều chắc là đi làm rồi, còn Sáu Lưu thì săn với bắn khỉ gì? May mà cô nàng tiếp luôn:

- Lưu tiên nhân đi rất vội vàng, nói là có một con quái thú tên là Trung Thạch Du ( Công ty xăng dầu Trung Quốc) vừa bị bắt.

À, lão Sáu Lưu chơi cổ phiếu lại lỗ rồi, đáng đời.

Xem ra lão Sáu Lưu đưa Lý Sư Sư đến gặp lúc Bánh Bao vội đi làm, cả hai đều vội, đúng lúc Sư Sư muốn đi vệ sinh, Banh Bao đưa nàng vào rồi chuồn mất, vụ chốt cửa chắc là do Banh Bao giúp , nàng đúng là tri kỷ của tôi nha.

Giờ tôi mới phát hiện mình vắt chân chữ ngũ ngồi trên salon, Lý Sư Sư cung kính đứng bên cạnh, tí nữa thì buột mồm nói:" Bé, hát cho anh nghe một bài" Có lẽ ngày xưa Tồng Huy Tông cũng khệnh khạng đến thế là cùng. Tôi vỗ vỗ đi văng nói:

- Ngồi xuống đi em, đến chỗ bọn anh là để hưởng phúc, không cần khách khí với ai cả, chỉ cần không giết người đốt nhà thì em làm gì cũng được.

Lý Sư Sư sung sướng nói:

- Nói vậy từ nay em không cần thổi sáo nữa phải không?

Tôi mồ hôi mồ kê như tắm nói:

- .... thích thổi thì thổi, không thích thì không cần, tất nhiên rồi, khoa học nói thôi chỗ đó không được sạch sẽ...

May mà Sư Sư không hiểu tôi nói gì ráo, ngây thơ nói:

- Anh biết đấy, ống sáo phải dùng tỏi sát, em ghét cái mùi đó lắm.

Ai, tư tưởng khác biệt là thế đấy các đồng chí ạ.

Đúng lúc đó Kinh khờ lệt xệt từ trên gác đi xuống, giụ giụi đôi mắt đầy rỉ, chìa tay trước mặt tôi nói: "Đưa tiền đây, tôi đi mua pin" Lý Sư Sư rất lễ phép làm lễ chào hắn, Kinh Khờ đần đần nói:" Người mới hả?". Tôi vội giới thiệu hai người với nhau, được biết thân phận của Kinh khờ, Lý Sư Sư sáng mắt lên, vái một cái rất sâu nói:

- Không ngờ ở đây được gặp Kinh tráng sĩ, đúng là phúc ba đời, trong lòng thiếp, tráng sĩ luôn là cổ kim đệ nhất anh hùng!

Vừa dứt lời lại nghe giọng Chính Béo oang oang:

- Nọi chi kỹ vậy? Hắn lạ anh hụng thị ta đạng chệt lặm hạ?

Chính béo vừa nhảy vừa chạy đi xuống, Lý Sư Sư ngẩn mặt ra nhìn tôi, tôi vội giới thiệu:

- Tần Thủy Hoàng, sau này cứ gọi là anh Chính được rồi.

Lý Sư Sư mất mấy giây điều chỉnh rồi mới nói:

- Bảo Kinh tráng sĩ là anh hùng là do tinh thần không sợ cường Tần, một lời nói trị ngàn vàng, không nề hiểm nguy, đơn thân phạm hiểm. Bệ hạ cũng là anh hùng, thống nhất Hoa Hạ, khí thế nuốt giang sơn.

Đúng là giỏi.

Chính béo vui vẻ cười nói:

- Cộ bẹ nay giọi nọi chuyện quạ nhị, ngượi nược nạo vậy, sạo ta chựa gặp?

Tôi vội nói:

- Anh chết cả 1000 năm người ta mới ra đời. bồ của cô ấy là đông nghiệp với anh đấy.

Kinh khờ không thèm quan tâm bọn tôi nói gì, tay vẫn chìa ra: " Tiền đây".

Ài, đầu tôi bắt đầu đau như búa bổ rồi, Sáu Lưu nhét người thì cứ nhét, sao chẳng quy luật gì ráo thế này, giờ không thèm tính thời gian và giới tính nữa, làn sau đưa Triệu KHuông Dẫn hay Nỗ Nhĩ Cáp Xích đến đây? hay là Phàn Lê Hoa, Mộc Quế Anh hả trời?

Tôi cho Kinh Kha 2 đồng để hắn đi mua pin, bảo Tần Thủy Hoàng: " đưa em gái lên gác chơi, đừng bắt nạt nhé!"

Bánh Bao quả là rất lương thiện, tuy nàng không biết vì sao Lý Sư Sư mặc đồ cổ chạy khắp phố, nhưng nàng đã chuẩn bị sẵn cho cô bé một bộ đồ của mình.Khi Sư Sư đi xuống thì chân đi dép hở ngón, mặc quần bò bó nêu bật thân thể hấp dẫn, trên mặc chiếc áo phông Hello Kytty tay ngắn nghịch ngợm và sau đó là....coóc xê choàng ra ngoài. Ài, cái coóc xê đăng ten đen quen thuộc mặc ra ngoài khiến Sư Sư trông giống như một cô Elf trên game, nếu tay cầm cung hay chạc ba là khỏi chạy đi đâu được.

Tôi đập đầu xuống bàn, lại còn nảy tưng tưng lên vài cái, trời ạ, sao người cổ đều có sở thích mặc đồ lót ra ngoài vậy? IQ của Lý Sư Sư ít ra phải 150 trở lên, thấy phản ứng của tôi thì tự kiểm tra rồi hỏi:" có gì không ổn ạ?"

Tôi lấy tay khoanh trước ngực nói:

- Cái đó....mặc ở trong.

Lý Sư Sư nghi hoặc cởi Bra ra rồi lẩm bẩm:

- Thảo nảo mà chật quá.

( Xem ra của cô nàng lớn hơn Bánh Bao 1 số nha)Lúc ấy mới nhớ ra tôi ngồi lù lù ở đó, kêu Aaa một cái, mặt mũi đỏ tía bỏ chạy lên nhà.

Còn lại một mình tôi thật ra khá buồn bực, quan hệ của tôi với Sáu Lưu là cây muốn dừng mà gió không lặng ( thật chính xác). Vĩnh viễn không thể biết một giây sau lão có xuất hiện không và dẫn theo ai nữa? Tiếp nữa là tôi phải giới thiệu Sư Sư thế nào với Bánh Bao đây? Đừng thấy nàng đối xử không tệ với Sư Sư, ấy là do nàng đối xử với người ngoài đều thế cả, tôi nghi ngờ rằng nếu có người muốn giết cả nhà nàng, chỉ cần không phải là tôi thì nàng đều có thể tươi cười chào đón được. Tôi thừa nhận là có suy nghĩ bậy bạ với người đẹp, nhưng chỉ tưởng tượng vậy thôi, sức đe dọa của Bánh Bao không khác gì một cái Fire wall có sức mạnh gấp hàng chục lần thường dùng bây giờ tiêu diệt mọi suy nghĩ không lành mạnh khỏi đầu tôi. Nàng từng dùng một giọng hết sức điềm tĩnh bảo tôi, nếu tôi dám có lỗi với nàng thì đảm bảo tôi sẽ thành người hiện đại đầu tiên có tư cách luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, đừng nghi ngờ quyết tâm và khả năng thực hiện lời hứa đó của nàng.
Vấn đề cuối cùng là tối nay ngủ ra sao? Tất nhiên tốt đẹp nhất là tôi và Sư Sư một phòng, Bánh Bao phòng riêng, Chính Béo và Kinh Khờ một phòng. Nhưng... tôi đồng ý rằng sự thật và mơ ước không bao giò đồng nghĩa với nhau, thật tế nhất vẫn là Bánh Bao cùng Sư Sư chiếm phòng ngủ, còn lại ba thằng tôi thì phân phối ra sao cũng không quan trong nữa...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.