Ranh Giới

Chương 9




“Tiểu Đồng? Tiểu Đồng!” Trương Lôi Lôi há to miệng, nhìn thấy Tân Đồng gầy đi rất nhiều nên nhất thời không phản ứng kịp “Em......Em bị cái gì kích thích vậy, hay là uống nhầm thuốc? Sao đột nhiên lại gầy như vậy?” Lúc mới gặp bởi vì do mặc áo khoác, cô căn bản không nhìn rõ, chẳng qua chỉ cảm thấy khuôn mặt mập trở nên nhỏ nhắn thành hình trái xoan, còn tưởng rằng gần đây Tân Đồng ngủ không ngon, nhưng mà lúc này cởi áo khoác ra, một cái áo len cao cổ bao quanh cơ thể Tân Đồng, bộ ngực nhô lên, cái bụng bằng phẳng......Bên dưới mặc một cái quần xám đậm, độ bó vừa phải, lộ ra bờ mông căng tròn, hai chân thẳng, khiến cho phía dưới rộng thùng thình, kéo dài tới mắt cá chân, khiến đôi chân cô cực kỳ thon dài thẳng tắp.

“Xem ra công sức một tháng giảm cân của em có hiệu quả!” Tân Đồng tiện tay vắt áo khoác lên ghế “Thế nào? Giống với lúc trước chứ?” Nói xong xoay một vòng trước mặt Trương Lôi Lôi.

“Con bé thối tha! Theo như chị thấy, lúc em còn học trung học vẫn còn mập, so với lúc đó có thể gầy hơn 5 ký?” Trương Lôi Lôi ngồi xuống, rảnh rang tráng hai ly trà, sau đó rót đầy.

“ 10 kg!” Tân Đồng hưng phấn ngồi xuống, còn không quên đưa tay lắc lư trước mặt Lôi Lôi.

Trương Lôi Lôi không để ý tới cô “Gần đây cùng Trâu Thần sao rồi? Một người vội vội vàng vàng tới trường chị, quay về sắc mặt liền tiều tụy, làm việc giống như không chú tâm, một người lại gầy đi 10 kg, còn cố làm vui vẻ. Chia tay sao?”

Tân Đồng đột nhiên thu lại vẻ mặt sung sướng, cắn chặt môi dưới, ánh mắt lóe lên “Không nói những chuyện này, ngày mai là nô-en, vừa đúng lúc hôm nay chị tới tìm em, đột nhiên không liên lạc được trong một thời gian, bù lại cho em, ngày mai cùng em trải qua lễ nô-en nhé?” Nhận ly trà Trương Lôi Lôi đẩy tới.

“Có vấn đề! Nhưng mà cũng hơn một tháng rồi, hai người có được không vậy? Có thể chị hơi rụt rè, hơi tùy hứng, nhưng một người lớn như Trâu Thần làm sao có thể........haiz........Cũng không biết phải hình dung anh ấy thế nào, lưu manh? Ừ, không khác lắm, nếu như ngày mai anh ấy còn không bày tỏ, em cũng nên suy nghĩ phải thay cành cây khác đi là vừa.” Vừa nói vừa mở thực đơn, sơ ý một chút liền bị thực đơn làm cho lóe mắt “A, chị thấy chị không ăn cũng được, nhìn thực đơn này cũng đủ bù vốn rồi.”

Suy nghĩ này có thể nhảy cùng cô, Tân Đồng cúi đầu uống trà không nhịn được thầm thốt lên một câu như vậy.

“Nghe Trì Phỉ nói gần đây em với một đàn anh rất thân thiết? Là người lần trước đưa em về lúc em say rượu sao?”

“Có phải chị ở trường im lặng nhiều quá không, cái miệng này không ngừng nói, không phải nói anh Thần cũng tới sao? Thế nào, sao chị không tìm anh ấy lảm nhảm?” Tân Đồng có ý thức nói sang chuyện khác.

“Đừng nói với chị về anh ấy!” Sau đó quay đầu nói với nhân viên phục vụ “Cái này, cái này, còn có cái này.”

“Chị Lôi Lôi, xin chị?” Tân Đồng kỳ vọng nhìn về phía Trương Lôi Lôi.

Ngu ngốc! Trương Lôi Lôi lại thầm đánh giá Tân Đồng trong lòng, mỗi lần chỉ cần đụng tới chuyện cô không muốn nói sẽ dùng chiêu này, làn nào cũng đúng “Hai chúng ta ăn cơm từ khi nào thì để cho người khác trả tiền? Chỉ là vừa rồi em tới em đi, đột nhiên liền nhớ ra chị là chị em sao?” Khuôn mặt không vui dùng ngón tay gõ mặt bàn.

“Ha ha......” Cười khúc khích.

“Tiểu Đồng?”

Giọng nói ma án xuyên qua lỗ tai......

Tân Đồng máy móc quay đầu “Thật trùng hợp đàn anh.” Ngay cả nụ cười cũng lặp lại một cách máy móc, cô không hiểu, chẳng lẽ bởi vì buổi tối chạy bộ cùng nhau nên khiến mọi thứ liên quan đến cô và Lý Trung Khải cũng đến gần nhau? Nhưng mà lần này là Trương Lôi Lôi chủ động gọi điện thoại hẹn cô ra ngoài? Chỗ cũng do chị ấy đặt, sao lại có thể gặp được chứ?

“Đi ăn với bạn sao?” Lý Trung Khải cười từ phía phòng đã đặt sẵn đi tới, anh ta mặc đồ tây, so với bình thường càng đẹp trai hơn, hơn nữa nhìn còn chững chạc hơn bình thường.

“Đúng vậy, đàn anh thì sao?” Lần đầu tiên Tân Đồng nhìn thấy Lý Trung Khải ăn mặc như vậy, cũng không nhịn được tò mò chăm chú nhìn.

“Đi bàn chuyện về sản phẩm mới, trùng hợp lại gặp em, xem ra chúng ta có duyên, bữa này anh mời hai người.” Lý Trung Khải rấy lịch sự cười.

“Vậy thì quá tốt!” Trương Lôi Lôi vừa nhìn thấy tình thế như vậy liền xác định người này chính là đàn anh kia, liền mở miệng trước Tân Đồng “Xem ra anh thường xuyên không hẹn mà gặp Đồng Đồng nhà tôi, thật là khéo.” Nói xong ở dưới bàn dùng chân đá Tân Đồng còn đang ngây ngốc, cô muốn thử đàn anh này một chút, mấy lần tiếp xúc căn bản không thể xác định được anh ta là người như thế nào, Trâu Thần, cô tín nhiệm, nhưng không có áp lực, sợ rằng bác sĩ Trâu nhất thời vẫn không nghĩ ra, nhưng nếu như có lựa chọn tốt hơn, cô cũng không đảm bảo không phản bội, mấu chốt vẫn là hạnh phúc của Tân Đồng quan trọng nhất.

Khuôn mặt Tân Đồng uất ức, nhìn Trương Lôi Lôi ngồi đối diện, lại nhìn Lý Trung Khải bên cạnh, cuối cùng chỉ có thể khách khí nói “Đàn anh có thời gian thì cùng ăn cơm đi.” Trong lòng cũng thầm nói, anh rất bận anh rất bận......

“Được.” Lý Trung Khải ngồi vào bên cạnh Tân Đồng “Hai người gọi món chưa?” Nhận thực đơn bồi bàn đưa tới “Cái này, cái này, được rồi, hai người uốn gì?” Quay đầu nhìn hai cô gái ngồi cùng bàn.

“Uống trà là được.” Trương Lôi Lôi dựa vào ghế, quan sát cẩn thận từng cử động của Lý Trung Khải, nhìn anh ta gọi món mà không hỏi ý kiến bọn cô, có chút độc đoán, khẽ lắc đầu một cái.

“Tiểu Đồng thì sao?”

Tân Đồng lại uất ức, cho tới bây giờ cô chưa xem quan thực đơn? “Cơm!” Kháng nghị.

Lý Trung Khải khẽ nhếch miệng, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Tân Đồng “Ăn chút mì đi, dạ dày em gần đây không tốt lắm.”

Kiên định lắc đầu.

Lý Trung Khải không có ý định dụ dỗ cô, quay mặt về phía Trương Lôi Lôi hỏi “Món chính em muốn ăn gì?”

“Cơm.” Trương Lôi Lôi nhíu mày.

“Hai phần cơm, một phần mì.”

Trương Lôi Lôi lại một lần nữa lắc đầu, chỉ dỗ một lần liền không có tính nhẫn nại, hơn nữa căn bản không chú ý đến sở thích của tiểu Đồng, thật là không so được tính nhẫn nại của Trâu Thần với tiểu Đồng, trước kỳ thi tốt nghiệp vì muốn bồi bổ cho tiểu Đồng mà hao phí tâm tư, so tới so lui, gia cảnh tương đối thích hợp. Cuối cùng, rốt cuộc cô không có ý muốn Tân Đồng kiếm cành cây khác thay thế.

Tân Đồng cực kỳ bực tức, mãi mới có thể chờ đến lúc cùng đi ăn với Trương Lôi Lôi, cuối cùng kết quả lại như thế này, nhìn các món ăn phong phú trên bàn, thế nào cũng nuốt không nổi, nhất là bát mì trước mặt......

Lý Trung Khải thấy cô mãi một lúc mới động đũa, nhíu nhíu mày “Thói quen ăn uống của em cần phải sửa một chút, chịu khó một chút, mùi vị rất ngon.” Nói xong, găp mấy món ăn bỏ vào trong đĩa của Tân Đồng.

Cô không như ý chép miệng, chân mày nhíu lại khiến Trương Lôi Lôi không nhịn nổi, cô có thể thấy được Tân Đồng uất ức thế nào.

“Viện Viện, chúng ta mua nhiều đồ rồi có thể nghỉ ngơi một chút không.”

Trương Lệ Na hai tay xách túi đồ, dựa vào bồn hoa bên đường không muốn cử động nữa.

Tống Viện Viện nhíu mày “Được, qua quán cà phê bên kia ngồi đi.” Chỉ cửa hàng đối diện, chỉ là trước mắt dường như nhìn thoáng qua cái gì đó, thái độ đột ngột thay đổi, cô kéo Trương Lệ Na đang muốn qua đường lại “Cậu xem, đó có phải đàn anh với tiểu Đồng không?” Hưng phấn chỉ một chỗ ngồi cạnh cửa sổ của quán ăn cao cấp bên cạnh, mặc dù cửa hơi cao khiến cho chói mắt, nhưng bởi vì góc độ khiến cô vẫn có thể nhìn thấy rõ Lý Trung Khải cùng Tân Đồng, không tự chủ được nở ra một nụ cười.

“Sao gần đây Tân Đồng lại thân với đàn anh vậy?” Trương Lệ Na chăm chú nhìn Lý Trung Khải gắp thức ăn cho Tân Đồng, khuôn mặt lộ rõ vẻ mất hứng.

“Không phải như vậy rất tốt sao? Nếu tình chàng ý thiếp, ngày mai vừa đúng lễ nô-en, chúng ta giúp Tân Đồng thổ lộ đi?” Suy nghĩ này cũng khiến cô cảm thấy hưng phấn, mặc dù đồng ý giúp anh trai thổ lộ với Tân Đồng, rốt cuộc cô cũng có thể giúp anh trai một lần!

Đáng tiếc, một chậu nước lạnh đột nhiên từ trong miệng Trương Lệ Na văng ra “Xem như Tân Đồng có ý, mình thấy đàn anh không có ý, có thể chỉ là sự quan tâm của đàn anh với em gái, Viện Viện, cậu không nên suy nghĩ quá nhiều.”

Tống Viện Viện nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Trương Lệ Na, thấy cô gái bên cạnh cũng có ý với anh trai, nhưng mà so với Tân Đồng, thì thật sựkhông chỉ kém hơn một hai điểm, nhất là gần đây Tân Đồng lại giảm cân thành công......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.