Ranh Giới

Chương 22




Bổn nguyên pháp tắc!

Ánh mắt Lâm Lạc lóe sáng, hắn dòm đến một tia huyền diệu của cấp bậc bổn nguyên!

Hắn ở Lục tinh Thần Vương có đại năng lực chém giết Cửu Tinh Thần Vương, mà bây giờ đã bước vào Cửu Tinh Thần Vương, chẳng lẽ không có đề thăng!

Ý nghĩa yêu nghiệt tồn tại là đánh vỡ thông thường, đánh vỡ kỷ lục!

Nguyên lai, cái này là bổn nguyên pháp tắc!

Lâm Lạc lộ ra một dáng tươi cười, trước kia hắn tuy cũng dùng qua bổn nguyên pháp tắc, nhưng đó là mượn Tử Đỉnh chi lực, bản thân hắn không có chính thức tiếp xúc đến bổn nguyên pháp tắc, nhưng bây giờ là đột nhiên trong lòng của hắn mở ra một cánh cửa, để cho hắn có loại hiểu ra.

Ra lại một quyền!

Bành, một tia chớp biến hóa bị hắn sinh sinh nổ nát, không còn có biện pháp gây dựng lại phục hồi như cũ!

Lâm Lạc cười ha ha, hai đấm oanh vung, bành bành bành, tám tia chớp hình người còn lại bị hắn diệt sạch sẽ.

Hắn có thể vừa phải thuyên chuyển bổn nguyên pháp tắc rồi!

Tuy không thể so sánh Chí Tôn chính thức, nhưng thần kiếp biến thành hình người này cũng không quá đáng bao hàm một tia bổn nguyên chi lực, đồng dạng không phải Thần Hoàng chân chánh! Nếu như hiện tại Lâm Lạc lại đối mặt bạch cốt khô lâu nửa bước Chí Tôn kia, hắn có nắm chắc cứ thế mà xua nát!

Ở trên đường nửa bước Chí Tôn, Lâm Lạc đi được xa hơn, dù sao bạch cốt khô lâu chỉ là dựa vào 3000 Thần Vương pháp tắc cùng chuyển mới sinh ra một tia bổn nguyên chi lực, mà bản thân Lâm Lạc lại nắm giữ chín đạo bổn nguyên pháp tắc, song phương căn bản không cùng một cấp độ!

- Hiện tại, dù cho ta không địch lại Chí Tôn chính thức, nhưng đã có được năng lực tự bảo vệ mình!

Lâm Lạc ở trong lòng nói ra, nửa canh giờ thần kiếp tuy còn chưa hết, nhưng Lôi Vân đầy trời đã bắt đầu tiêu tán rồi.

Hắn, đi vào Cửu Tinh Thần Vương!

Một cổ trí nhớ biến mất bỗng nhiên từ trong thức hải bốc lên, đúng là tràng cảnh Liễu Bán Yên lần thứ nhất nhìn thấy Lâm Lạc, hung hăng đập hắn một chầu!

- Nữ nhân này…

Lâm Lạc không khỏi cắn răng, trách không được hắn luôn không nhớ nổi ngày đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì, chỉ là ngày hôm sau mặt mũi bầm dập đau nhức đến lợi hại, nguyên lai đúng là Liễu Bán Yên hạ thủ!

Nàng là Cửu Tinh Thần Vương, hạ thủ cũng chỉ có Lâm Lạc đạt tới Cửu Tinh Thần Vương mới có năng lực xóa đi!

Khoản nợ này đương nhiên phải đòi lại, phải hung hăng đánh bờ mông nàng một chầu! Lâm Lạc không khỏi nở nụ cười, loại chuyện nhỏ nhặt này hắn đương nhiên sẽ không để ở trong lòng, hướng về phía Liễu Bán Yên về sau năm lần bảy lượt giúp hắn là có thể xóa bỏ rồi!

Hắn nghĩ nghĩ, xoay người đi ra Thương Mộc Bí Cảnh.

Trước kia hắn muốn đi vào đây chính là vì hắn căn bản vô lực đối kháng lực lượng cấp bậc Chí Tôn, thật không nghĩ đến hắn chỉ là tiến vào Cửu Tinh Thần Vương đã có được nửa bước Chí Tôn chi năng, hơn nữa hắn nắm giữ ở không gian, thời gian pháp tắc, trừ khi là Loạn Không Chí Tôn cùng Thái Cổ Chí Tôn liên thủ đánh hội đồng, nếu không ai cũng đừng muốn ngăn cản hắn đào thoát!

Đã như vầy, vậy hắn còn muốn đi Thương Mộc Bí Cảnh làm gì, trực tiếp chém giết vài món Chủ thần khí!

Con rùa già Thái Cổ Chí Tôn ngươi nhớ kỹ cho ta, không ra trăm năm, ta nhất định sẽ đòi lại tất cả!

Lâm Lạc phát động không gian thuấn di, lập tức bay vọt ra khoảng cách vô hạn, mấy cái cất bước đã tiến nhập một Thần quốc, trực tiếp giá lâm đến trên không thần đô, hắn cười ha ha nói:

- Ăn cướp đây!

Ăn cướp?

Cái gia hỏa nào ăn hết tim gấu gan báo rõ ràng dám chạy đến hoàng cung ăn cướp, đây không phải điên rồi sao?

Theo Lâm Lạc kêu ra một tiếng "Ăn cướp" oanh truyền toàn bộ thần đô, tất cả mọi người ai cũng ở trong lòng bay lên cùng một ý nghĩ, người này tuyệt đối là điên rồi.

- Bọn chuột nhắt lớn mật, rõ ràng dám đến Ngọc Hải Thần quốc ta làm càn!

Ở bên trong một tiếng quát tháo, một đạo nhân ảnh cũng hoa bước mà ra, chính là một trung niên nam tử dáng người thon dài, trong tay nắm cầm trường thương liền hướng về Lâm Lạc chọc tới.

Chỉ là tu vi Trung nguyên thần đỉnh cao ngay cả để cho Lâm Lạc nhìn một chút cũng không có, một phát này chọc qua, trực tiếp chui vào thể nội Lâm Lạc.

- Ha ha, thằng này đúng là tên điên thật rồi!

Trung nguyên thần kia còn muốn cười to, không ngờ phát hiện một phát này căn bản không có đâm vào thể nội Lâm Lạc, mà là cả cây thương đều bị cắn nuốt mất, chỉ để lại cho hắn một cái chuôi thương!

Lâm Lạc căn bản không có ý cùng loại tiểu lâu la này chấp nhặt, tay vung lên chấn người nọ xuống mặt đất, cười nói:

- Ngọc Hải Thần Vương còn không hiện thân?

- Hừ, dám đến thần đô bổn vương làm càn, bổn vương liền trấn giết ngươi!

Hừ lạnh một tiếng, ở trước mặt Lâm Lạc cũng xuất hiện một nam tử khôi ngô mặc long bào, trong tay nâng một bình ngọc màu xanh lam, tản ra sắc thái nhu hòa mà cao quý.

Người là Nhị Tinh Thần Vương, khí là Chủ thần khí!

Sau khi Lâm Lạc tiến nhập Cửu Tinh Thần Vương ngược lại khí thế nội liễm, nếu như hắn không hiển lộ mà nói, những người khác cũng chỉ nhìn ra được thực lực của hắn bất phàm, nhưng đến tột cùng bất phàm tới trình độ nào lại hoàn toàn không nắm chắc, không biết trước rồi.

Hắn mỉm cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào kiện Chủ thần khí kia nói:

- Chủ thần khí này, ta thu!

- Làm càn!

Ngọc Hải Thần Vương giận dữ, muốn cướp Chủ thần khí chỉ có một biện pháp, cái kia chính là trước tiên giết Thần Vương đã nhận chủ đi, Chủ thần khí tự nhiên sẽ một lần nữa lựa chọn chủ nhân.

Muốn giết mình, vậy trước tiên đi chết đi!

Thần giới trong mấy vạn năm gần đây có thể nói là loạn đến cực hạn, trước có cường nhân chuyên môn săn giết Thần Vương, lại có Đại Ma Thần quốc vô cùng cường thế bị diệt rất nhanh, trước đó vài ngày còn xuất hiện đệ tam cường nhân chém liên tục mấy trăm Thần Vương!

Nguyên nhân chính là như thế, Ngọc Hải Thần Vương tuy nhận định Lâm Lạc là tên điên, nhưng trong nội tâm lại không dám chủ quan chút nào, lập tức câu thông Chủ thần khí rút ra toàn bộ lực lượng Thần quốc, Thủy hệ chi lực thuộc về "Một" kia bị Chủ thần khí liên tục không ngừng rút ra, để cho thực lực của hắn lập tức tăng lên tới Tam Tinh Thần Vương hậu kỳ!

- Trấn cho bổn vương!

Ngọc Hải Thần Vương đem bình ngọc trong tay phất ra, một đạo nước biển mãnh liệt cuồng bắn, hướng về Lâm Lạc nghiền áp đi qua.

Lâm Lạc mỉm cười, trực tiếp thò tay một trảo, lực lượng cuồng bạo tuôn ra, Chủ thần khí kia liền lọt vào trong tay của hắn.

Ngọc Hải Thần Vương lập tức há hốc mồm, chỉ biết há hốc mồm nhìn xem Lâm Lạc.

Cái này cái này cái này cái này, cái này con mẹ nó cũng quá mạnh đi à nha! Mình dầu gì cũng là Thần Vương ah, mặc dù thực lực chỉ là Tam Tinh Thần Vương, nhưng hắn con mẹ nó vẫn là một ít người đứng ở đỉnh phong thần giới ah!

Hiện tại đã không có Tử Đỉnh, Lâm Lạc không cách nào dùng Chí Tôn thần khí đến trấn áp Chủ thần khí, cũng chỉ có dựa vào thực lực của mình rồi!

Trấn cho ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.