[The Heirs] Rachel Trọng Sinh Ký

Chương 34: Bạn thân




Lý Thất Dạ cười lắc đầu, nói ra:

- Tại đây chính là khởi nguyên của Thần Thụ Lĩnh, Bất Tử Tiên Đế hắn năm đó trùng kiến Bất Tử Môn kiến ở chỗ này, đó là hắn thấy đại huyền cơ. Trên thực tế, nếu như có môn phái thành lập trên Thần Chỉ Châu, ở Thần Chỉ Châu có hai địa phương hướng tốt nhất, một chính là Cổ Linh Uyên, hai chính là Bất Tử Môn trước mắt! Hai nơi này là bảo địa tuyệt thế vô song.

- Đây cũng là điểm khó lường của Bất Tử Tiên Đế.

Nhìn qua Bất Tử Môn, Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Bất Tử Tiên Đế hắn giày vò thật lâu, hắn nhìn không ít bí mật của Thần Thụ Lĩnh, hắn giày vò thật lâu mới thành lập nên Bất Tử Môn.

Đương nhiên có một điểm Lý Thất Dạ chưa nói, Bất Tử Tiên Đế có thể tìm một ít bí mật ở đây, nó có quan hệ lớn tới xuất thân của Bất Tử Tiên Đế.

Ngay vào lúc Lý Thất Dạ ba người bọn họ đứng bên ngoài Bất Tử Môn, có một lão giả mang theo hai ba đệ tử đi ra đón chào.

- Tiểu lão chính là môn chủ Bất Tử Môn, bỉ nhân họ Hoàng, tên Năng Tuyền!

Lão giả này vừa thấy được Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu, lập tức ôm quyền nói ra.

Nghe được Bất Tử Môn chủ tự giới thiệu, Lý Thất Dạ cười nhạt, nói ra:

- Ta là Lý Thất Dạ, người rảnh rỗi.

Vừa nghe đến cái tên "Lý Thất Dạ", Bất Tử Môn chủ Hoàng Năng biến sắc, vô ý thức lui ra phía sau một bước, giống như đột nhiên dẫm phải rắn vậy.

- Xem ra thanh danh của ta không thật tốt.

Thần thái của Bất Tử Môn chủ Hoàng Năng Tuyền như vậy, Lý Thất Dạ thu hết vào mắt, hắn lúc này vừa cười vừa nói.

Bất Tử Môn chủ lập tức cười làm lành, vội vàng nói:

- Không, không, không, Lý công tử ngươi hiểu lầm, ngươi hiểu lầm. Đại danh Lý công tử như sấm bên tai của tiểu nhân, tiểu nhân kính ngưỡng vạn phần. Thật không ngờ Lý công tử hôm nay lại đi tới Bất Tử Môn chúng ta, điều này thật sự là vinh hạnh cho Bất Tử Môn của chúng ta, Lý công tử đã đến, vẻ vang cho kẻ hèn này, vẻ vang cho kẻ hèn này mà.

Cho dù Bất Tử Môn chủ tươi cười, trong nội tâm của Bất Tử Môn chủ thầm kêu khổ, tuy Bất Tử Môn bọn họ rời xa Long Yêu Hải, nhưng mà đã từng có một ít tu sĩ tới Thần Chỉ Châu, hung danh của Lý Thất Dạ hắn cũng nghe được một ít.

Đối với hung nhân động một chút là diệt tộc này, trong nội tâm Bất Tử Môn chủ vô cùng sợ hãi, cho dù hung nhân trước mặt thật sự không tới Bất Tử Môn gây phiền toái, nhưng hung nhân như hắn lại gây thù hằn khắp thiên hạ, hắn một khi ở lại Bất Tử Môn, nói không chừng Bất Tử Môn của bọn họ sẽ biến thành chiến trường.

Bất Tử Môn bọn họ đã không thể so với năm đó, Bất Tử Môn bọn họ đã xuống dốc, chịu không được giày vò, vạn nhất Bất Tử Môn bọn họ thật sự biến thành chiến trường, nói không chừng Bất Tử Môn sẽ tan thành mây khói.

- Vậy sao?

Nhìn qua Bất Tử Môn chủ tươi cười như vậy, Lý Thất Dạ giống như cười mà không phải cười nói.

Bất Tử Môn chủ lập tức lên tinh thần, không dám chậm trễ chút nào, vội vàng nói:

- Chắc chắn 100%, chắc chắn 100%. Lý công tử chính là kiêu ngạo của Nhân tộc chúng ta, chính là vinh quang của Nhân tộc, Thiên Linh Giới Nhân tộc đều dùng Lý công tử làm kiêu ngạo, Lý công tử ngươi tranh đoạt hào quang cho Nhân tộc, ngày khác Lý công tử đạt tới vị trí Tiên Đế chính là vinh quang vô thượng cho Nhân tộc, Nhân tộc trong thiên hạ sẽ lấy chuyện này làm vui mừng.

Mặc dù nói Bất Tử Môn chủ vừa rồi mới nói lời trái lương tâm, nhưng mà nói câu sau cùng chính là những lời thật tâm, mặc dù nói, Bất Tử Môn chủ cũng thực sợ Lý Thất Dạ kéo thù nhân của hắn tới cửa.

Mặc dù nói như thế Bất Tử Môn chủ thân là thành viên của Nhân tộc, trong lòng của hắn cũng khát vọng Lý Thất Dạ có thể trở thành Tiên Đế. Nếu như Nhân tộc Thiên Linh Giới ở kiếp này có Tiên Đế, như vậy Nhân tộc Thiên Linh Giới có thể hãnh diện, ít nhất sẽ không còn phụ thuộc như bây giờ!

Nghe được Bất Tử Môn chủ nói như vậy, Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

- Nếu là như thế, không mời ta vào ngồi một chút sao?

Bất Tử Môn chủ phục hồi tinh thần lại, cười khan một tiếng, vội vàng nói:

- Lý công tử và cô nương mời vào trong!

Nói xong khom người vi Lý Thất Dạ dẫn đường.

Cho dù Bất Tử Môn chủ nói hắn là môn chủ nhưng tư thái của hắn thấp hơn bất cứ kẻ nào, hắn tự mình dẫn đường cho Lý Thất Dạ cùng Diệp Tiểu Tiểu.

Trên thực tế, Tư Mã Ngọc Kiếm đang ở bên người Lý Thất Dạ, nhưng mà nàng ẩn hình đi theo, Bất Tử Môn chủ không nhìn thấy nàng mà thôi.

Đi vào Bất Tử Môn, cả Bất Tử Môn thập phần rộng lớn, núi sông mỹ lệ, ở chỗ này có thể nói là quỷ phủ thần công.

Vô số sơn mạch trên trên vách đá tuyệt bích, vô số ngọn núi đang đọng trên bầu trời. Ở nơi này thiên địa đang dao động, nhìn qua cũng thập phần thần kỳ, sương mù phun ra nuốt vào, có điểm giống như tiên cảnh.

Nếu như đứng trên bầu trời Thần Chỉ Châu đủ cao nhìn xuống, nhìn qua xa xa sẽ phát hiện Thần Chỉ Châu tuy vô cùng rộng lớn, trên thực tế, Thần Thụ Lĩnh chiếm cứ tuyệt đại bộ phnaj của Thần Chỉ Châu.

Có thể nói như vậy, Thần Thụ Lĩnh được xưng là trung tâm của cả Thần Chỉ Châu. Thần Chỉ Châu mặc dù có không ít sơn mạch ở bên ngoài Thần Thụ Lĩnh, nhưng mà những sơn mạch này là bị Thần Thụ Lĩnh bức bay ra bên ngoài.

Thời điểm đứng ở nơi đủ cao sẽ nhìn thấy, ngươi sẽ phát hiện Thần Thụ Lĩnh giống như một cây đại thụ không cách nào đo đạc được, giống như có thân cây nào đó ngã trên Thần Chỉ Châu.

Nếu như so sánh Thần Thụ Lĩnh là một gốc cây, như vậy trên đại thụ Thần Chỉ Châu này, Bất Tử Môn chính là vị trí rễ cây của đại thụ. Bất Tử Môn treo trên đám sơn mạch giao thoa này, nhìn qua chẳng khác gì là rễ cây vừa thô vừa to và chằng chịt, mà những rễ cây này đã hóa thành các loại sơn mạch dài ngắn khác nhau.

Bất Tử Môn chủ mang theo Lý Thất Dạ đi vào bên trong Bất Tử Môn, sau khi tiến vào Bất Tử Môn, khí tức thê lương ập vào mặt của người ta.

Mặc dù nói Bất Tử Môn núi sông thập phần đồ sộ mỹ lệ, nhưng mà cảnh tượng của Bất Tử Môn hoàn toàn là suy bại, có không ít ngọn núi đứt gãy, xem bộ dáng là bị người ta đào ba thước đất, có rất nhiều đại điện và lầu các bị đẩy ngã.

Cho dù có những ngọn núi được bảo trì nguyên vẹn, cho dù có đại diện không bị người ta đập nát ranhưng mà, hôm nay vẫn bị suy bại.

Những đại điện lầu các này cỏ dại mọc um tùm, thậm chí có không ít đại điện bởi vì lâu năm không tu sửa cho nên sụp đổ.

Từ rất nhiều ngọn núi của Bất Tử Môn mà nhìn ra được, nơi này từng vô cùng phồn hoa, từ sự suy bại sụp đổ vô số năm trước có thể nhìn thấy nơi này náo nhiệt cỡ nào.

Chỉ sợ thời điểm Bất Tử Môn cường thịnh nhất, các đại điện lầu các của Bất Tử Môn có hơn vạn tòa, đệ tử ở nơi này cũng nhiều hơn mười vạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.