Quyến Rũ Mị Hoặc

Chương 82: Kết thúc [1]




" Kỳ hoa bảng là một chi của Vạn Mộc bảng một trong, bên trong vạn mộc bảng được chia ra là Dị Mộc, Kỳ Độc, Kỳ Hương cùng Kỳ Hoa, khác với thiên địa dị bảng kỳ hoa không phân chia cao thấp bởi vì mỗi loại kỳ hoa có một loại đặc thù khác nhau, người nắm trong tay kỳ hoa không những có thể tăng cường chiến lực mà còn giúp dung nhan trở nên xinh đẹp." Bạch y lão giả giải thích.

Một bên nghe hắn giải thích Mộ Ly quả thật hứng thú, có thể tăng cường chiến lực là điều mà nàng đang tìm kiếm, còn về mỹ dung, nàng không có mấy hứng thú.

" Thời gian cũng không còn sớm phía trước chính là truyền tống trận ngươi có thể rời đi, còn nàng phải tiếp nhận truyền không biết bao nhiêu năm tháng." Chỉ dẫn Mộ Ly truyền tống trận bạch y lão giả phất tay cùng Dung Hoa biến mất không thấy.

Nhìn người đã biến mất Mộ Ly cũng không ở nơi này lâu, lần này hành động mặc dù nguy hiểm nhưng cũng nhận được một ít thứ tốt, đặc biệt nàng biết được mầm móng lần trước chính là một trong kỳ hoa bảng.

Đứng trong trận pháp truyền tống Mộ Ly cảm thấy hoa mắt, một trận cảm giác buồn nôn ập tới, cố nén cảm giác buồn nôn Mộ Ly đánh giá xung quanh, nhìn phía sau lưng trúc lâm Mộ Ly cũng không lưu lại thêm nữa.

.............................................................................

Ba tháng sau, chỉ còn mấy tháng nữa chính là tông môn đại bỉ, tất cả các đệ tử đang tập chung trở về tông môn chuẩn bị, lúc này một thân mang tử y đấu bồng mặt mang mặt nạ cô gái từ Đà La sơn mạch đi ra, nàng không ai khác chính là ba tháng trước lịch lãm Mộ Ly.

Trải qua ba tháng luyện tập ở Đà La sơn mạch, mặc dù ngắn ngủi nhưng kinh nghiệm chiến đấu của nàng tăng lên rất nhiều, một đường đi đến sự vụ đường khiến không ít người tò mò nhìn nàng.

" Ngươi xem nàng là ai tại sao không mặc tông môn đồng phục." Một đệ tử nghi hoặc.

" Ngươi không biết trong tông môn có quy định phàm là trưởng lão đệ tử có thể miễn mặc pháp y tông môn." Kế bên tráng hán giải thích.

" Ta xem người này quái dị, lại mang theo mặt nạ nhất định là mới được một tên trưởng lão nhìn trúng, không dám giấu gì trong tông môn này tất cả đệ tử chân truyền ta đều biết mặt, nhìn nàng xa lạ như vậy chắc chắn là tân đệ tử chân truyền." Một nội môn để tử tỏ vẽ lên tiếng.

" Hừ tỏ vẽ ta đây." Kế bên hắn một nữ tử trêu trọc.

" Ngươi nói ai tỏ vẽ."

" Ta nói ngươi đấy thì sao, ngươi làm gì được lão nương."

...................

Giao nộp nhiệm vụ Mộ Ly đi về tàng kinh các ra mắt sư tôn nàng, khi đến sau sơn nàng thấy sư tôn cùng một nho nhã nam tử đang trò chuyện.

" Đệ tử quấy rầy sư tôn." Mộ Ly một bên hành lễ.

" Tiểu mèo lười đã về, đến đến ra mắt đại sư huynh." Mục Sinh ha ha cười, quả thật mất hình tượng a.

" Ra mắt đại sư huynh." Nhìn trước mắt nam tử Mộ Ly có chút kỳ hoặc, hắn mang theo hơi thở ấm áp lại có một chút như có như không kiều mị.

" Đây là tiểu sư muội, ta tên Mục Dạ." Mục Dạ thân thiện cười với nàng.

" Mục Sinh, Mục Dạ!?" Mộ Ly nghi hoặc.

" Ha ha ngươi đây là nghi hoặc hai ta có cùng huyết thống, Mục Dạ vốn được ta nhặt về nuôi, khi ấy trời đen như mực ở trong rừng rậm ta gặp được hắn, vì thế đã mang hắn về sơn môn dạy dỗ, bởi vì xem hắn như con của mình nên ta đặt tên hắn theo họ của ta, Mục Dạ." Mục Sinh ha hả cười vỗ vai Mục Dạ, quả thật nhìn hắn rất vui khi có Mục Dạ ở đây, không biết vì nguyên nhân gì mà tên đại sư huynh này lúc nào cũng xuất sơn lịch lãm, chỉ có những chuyện trọng đại như đại bỉ lần này người khác mới có dịp gặp hắn.

" Đệ tử không làm phiền sư tôn cùng đại sư huynh trò chuyện, đệ tử xin phép cáo lui." Mộ Ly vốn chỉ là đệ tử ký danh cũng không phải là đệ tử chân truyền của hắn nên có nhiều chuyện phải biết thức thời tránh né.

Nhìn Mộ Ly đi về động phủ Mục Sinh lại ha hả cười nói với Mục Dạ.

" Đừng để ý tới nàng, tính tình nàng lãnh đãm như vậy sau này người sẽ quen."

" Đệ tử lại thấy nàng rất giống hắn." Mục Dạ nhìn Mộ Ly thân ảnh trong đôi mắt có chút buồn.

" Si nhi a si nhi ngươi cùng hắn là không thể." Mục Sinh nhìn chấp niệm đệ tử đau lòng không thôi.

" Đệ tử hiểu, khiến sư tôn lo lắng." Mục Dạ mĩm cười nhìn hắn.

Nhìn đệ tử của mình Mục Sinh lại thở dài.

.............................................................................

Ngồi bên trong động phủ của mình Mộ Ly lúc này mới có dịp mang ra quan sát hai quyển sách ngày ấy.

Quan sát giới thiệu một loạt kỳ hoa Mộ Ly lấy ra ngày ấy có được mầm móng, vẫn là thuần đen như trước Mộ Ly dựa theo sách cuối cùng tìm ra chủng loại.

" Thiên địa kỳ hoa một trong, Địa Ngục Mân Côi, sinh trưởng ở ranh giới ma vực, có thể hấp thu ma khí hoặc linh khí mà sinh trưởng. Kỳ hoa mầm móng sắc đen tuyền như tử vật, kỳ hoa sinh trưởng sau thân sẽ mang đầy gai nhọn, hoa mang theo màu sắc đen tuyền toả ra mùi hương mê hoặc con mồi sau đó dùng gai nhọn hút lấy máu chúng. Thuộc tính mộc thổ."

" Thuộc tính mộc thổ, chẳng lẽ nó chia ra một thuộc tính phụ." Mộ Ly nghi hoặc, nhưng nhìn đến giới thiệu nàng không khỏi hấp dẫn, một loại bá đạo như thế kỳ hoa quả thật là một loại chí mạng hấp dẫn nàng, để theo đuổi lực lượng Mộ Ly sẽ không ngừng tìm tòi để đạt được.

" Địa Ngục Mân Côi thuộc tính bá đạo, tốt nhất nên luyện hoá khi còn là mầm móng." Đọc đến dòng này Mộ Ly thầm hô may mắn, quả thật ông trời không phụ lòng người, nàng mặc dù là nữ phụ nhưng ông trời cũng không phụ bạc nàng.

Quan sát một hồi Mộ Ly tạm gác việc luyện hoá qua một bên, nàng tiếp tục lấy quyển sách còn lại ra xem xét.

Quyển sách còn lại giản về một ít bí mật của thượng cổ trúc cơ, bên trong giảng lượt một số loại trúc cơ như bình thường trúc cơ, tự hành trúc cơ cùng hoàn mỹ trúc cơ, bình thường trúc cơ chính là bình thường tu sĩ trúc cơ thăng cấp, tự hành trúc cơ chính là khi đột phá không sử dụng trúc cơ đan, hoàn mỹ trúc cơ chính là phải đạt luyện khí tầng mười hai. Bên trong có giản có một loại có thể tăng tỉ lệ trúc cơ lên rất nhiều, đó chính là khai thông khiếu huyệt, việc khai thông khiếu huyệt sẽ giúp dự trữ linh khí nhiều hơn rất nhiều lần so với người thường thậm chí tăng thêm bản thân lực lượng."

p/s: chương này nghe có mùi đam mỹ đâu đây, ay ^.~????????????????

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.