(Quyển 5) Lưu Ly Mỹ Nhân Sát

Chương 31: Xa cách




Diệp Phồn Tinh nói: "Đến lúc đó thì tính sau ạ, nếu như có thời gian, em lại gọi điện thoại cho chị có được không?"

Phó Cảnh Ngộ gần đây quá bận rộn, Diệp Phồn Tinh cũng không có thể thay anh đưa ra quyết định.

Phó Linh Lung nghe xong lời của Diệp Phồn Tinh, trầm ngâm một hồi nói: "Được rồi."

Cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Vừa rồi chị cũng gọi cho Phó Cảnh Ngộ, kết quả em trai chị còn chẳng buồn nghe. Gọi đến công ty hỏi mới biết Phó Cảnh Ngộ đang họp.

Phó Cảnh Ngộ làm cái gì, cũng muốn làm tốt nhất.

Liền giống bây giờ, anh tiếp quản tập đoàn, mỗi ngày đều ra sức làm việc.

Buổi trưa, Diệp Phồn Tinh mới từ trường học đi ra, Phó Cảnh Ngộ phái tài xế tới đón, ngay tại chỗ cũ đợi cô.

Diệp Phồn Tinh đeo balô đi tới.

Có bạn học nhìn thấy cô ở trên xe, hâm mộ nói, "Diệp Phồn Tinh thật hạnh phúc! Đi đây cũng có xe đưa xe đón cô ấy."

Bên cạnh có một bạn học đùa cợt khinh khỉnh cười một tiếng, "Có gì tốt? Nếu cậu có bản lĩnh thì cũng đi tìm một ông chồng già tàn phế như có ta, đã thế lại còn có tiền nữa chứ."

Nói đến đề tài này, mọi người đều cười.

Ở trong trường học, chỉ cần mọi người nhắc tới Diệp Phồn Tinh, đều sẽ nhớ tới chuyện cô lấy một ông chồng già ngồi trên xe lăn.

Đương nhiên hết thảy những thứ này, đều là nhờ phúc của Hồ Tiểu Tri.

Cũng may Diệp Phồn Tinh bình thường căn bản không có để ý những thứ này.

Cô cũng đâu phải Việt Nam đồng,làm sao có thể để cho tất cả một người đều thích cô được?

Đến phòng ăn, Diệp Phồn Tinh từ trên xe bước xuống, phát hiện Tưởng Sâm ở cửa đợi mình.

Diệp Phồn Tinh mặc áo sơ mi, phía dưới là quần jean, tràn trề thanh xuân,nhìn không có chút nào có thể liên tưởng đến thân phận vợ của Phó Cảnh Ngộ của cô.

Lúc trước Tưởng Sâm luôn cảm thấy cô như vậy sẽ làm mất mặt Phó Cảnh Ngộ, nhưng nhìn mãi thành thói quen. Ngược lại cảm thấy Diệp Phồn Tinh nhìn như vậy rất thoải mái, tràn đầy năng lượng.

"Tưởng Sâm." Diệp Phồn Tinh lúc trước thường xưng hô là anh Tưởng Sâm, sau này cảm thấy như vậy không tiện, nên giờ trực tiếp gọi thẳng tên.

Tưởng Sâm nhìn cô một cái,lên tiếng"Anh Phó bảo tôi tới đón cô."

Anh ta đi về phía trước,dẫn đường cho Diệp Phồn Tinh.

Diệp Phồn Tinh nhìn lấy Tưởng Sâm, trong lòng vừa cao hứng, không nhịn được nói: " chuyện Cảnh Ngộ đi lại được, anh biết chứ?"

"..." Tưởng Sâm nhìn Diệp Phồn Tinh cười vui vẻ, nhắc tới chuyện này, trong giọng nói của cô, mang theo mấy phần khoe khoang.

Tưởng Sâm dương khóe miệng lên, thầm tự cao, anh ta đã sớm biết rồi có được không?

Trừ Kỷ Minh Viễn ra,anh ta là cái thứ ba biết chuyện này đó.

Nghĩ tới đây, trong lòng của của Tưởng Sâm vô cùng kiêu ngạo, anh ta chính là người anh Phó tín nhiệm nhất, so với tín nhiệm Diệp Phồn Tinh còn nhiều hơn.

Diệp Phồn Tinh kéo dài âm nói: "Anh đã sớm biết rồi, lại không nói cho cả nhà biết, thật là quá đáng."

Tưởng Sâm nhìn Diệp Phồn Tinh, oan ức nói: " Anh Phó không nói, tự nhiên có nguyên nhân,cô là một cô nhóc biết chuyện này làm gì?"

"Anh nói tôi là cô nhóc?" Diệp Phồn Tinh kháng nghị nói: "Tôi cảm thấy anh đang kỳ thị tôi, tôi phải nói cho chồng tôi để anh ấy xử lý anh."

"..." Tưởng Sâm nhức đầu nhìn cô, "Được rồi xin phu nhân bỏ qua cho tôi đi."

Anh ta làm việc dễ dàng lắm sao?

Ngày nào cũng bị ăn thức ăn cho chó của bọn họ,lúc nào cũng có nguy cơ bị tại nạn lao động vì bị ngược cẩu quá mức, thỉnh thoảng còn bị hai vợ chồng nhà này thay phiên bắt nạt.

Cứ như thế này làm sao anh ta sống nổi. Anh ta thầm gào thét trong nội tâm hay là mình không làm trợ lý nữa, về tiếp quản sản nghiệp gia đình nhỉ?

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến phòng VIP.

Tưởng Sâm đi vào, Diệp Phồn Tinh đi theo sau lưng anh ta, thấy Phó Cảnh Ngộ ngồi ở chỗ đó, mọi người đang nói chuyện, anh lại rất trầm mặc.

Hôm nay ăn cơm với Phó Cảnh Ngộ là đối tác hợp tác gần đây - Trương tổng, còn có cả Tô Chấn Đông.

Phải biết, cha của Tô Lâm Hoan gọi cho Phó Cảnh Ngộ bao nhiêu cuộc điện thoại, Phó Cảnh Ngộ còn không buồn nghe lấy một cuộc.

Kết quả Tô Chấn Đông hôm nay lợi dụng quan hệ với Trương tổng mặt dày xuất hiện tại bàn cơm này.

###

Tôi muốn đình công, đòi tăng lương, giảm giờ làm- Tưởng Sâm said.

Cứ không thèm like và bỏ phiếu cho sữa thế này thì mai lại đăng 1,2 chương một ngày nhé!?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.