Nữa sau lại, anh thấy Tịch Giản Cận ở trường học ôm cô hôn.
Hình ảnh tốt đẹp như vậy.
Anh hoàn toàn thua rồi.
Không nỡ để cô khóc, không nỡ cho cô gánh nặng, cho nên xoay người, thật trầm luân làm một tên Play Boy.
Hôn môi, lên giường!
Đổi lại phụ nữ giống như thay quần áo.
Nhưng là, lại chưa bao giờ gặp phải một người có thể khiến cho anh có thể nhớ, có thể động tâm!
Thật ra thì đã qua lâu như vậy, Bạc Sủng Nhi thủy chung kiêu ngạo giống như xưa, cô nói, cô là người lợi hại nhất thế giới, đã thích là phải có được, Tiểu Tịch cũng phải có được, không có thứ gì là không thể chiếm được?
Thật ra thì, anh thật rất muốn nói, sai rồi, Sủng Nhi, trên cái thế giới này, người lợi hại nhất không phải là em, mà là anh...... Là anh từng bước từng bước ở phía sau em giúp đỡ em có được Tiểu Tịch.
Nếu như không có anh, làm sao em có thể có được anh ta?
Nhưng là, những lời này, anh không nói ra.
Nói không nên lời.
Không phải là không thể, mà là không muốn.
Anh hiểu được lòng của em, cho nên anh mới không nỡ em vì anh khổ sở.
Cho nên anh lựa chọn thủ hộ, thủ hộ em cùng hoàng tử của em chân chân chính chính hạnh phúc, mà ngày đó, cũng là thời điểm anh chân chân chính chính không có bất kỳ chỗ dung nào.
Em vì anh ta đau lòng, anh lại vì em đau lòng.
Em vì anh ta rơi lệ, anh lại vì em khổ sở.
Em vì anh ta bàng hoàng, anh lại vì em lo lắng.
Em và anh tax a nhau bảy năm, anh ở bên cạnh em chăm sóc em bảy năm.
Hôm nay, em cùng anh ta đính hôn, hai người có được hạnh phúc, mà anh...... rất muốn rời đi.
Sủng Nhi em biết không?
Anh mua vé bay đi Thụy Sĩ rồi, đi nơi đó làm tổng giám đốc...... Cho nên sau khi anh đi rồi, em phải hạnh phúc nhé
Thật ra thì cho tới nay, chân chân chính chính cho em hạnh phúc đều là anh ta!
Anh chỉ… sắm vai thằng hề, cho em vui vẻ mà thôi!
Tần Thánh đứng ở nơi đó, trên mặt vẫn mang theo nụ cười hoàn mỹ, nhìn Bạc Sủng Nhi kéo Tịch Giản Cận dần dần biến mất ở trước mắt của mình, nhận lời chúc phúc, cũng hóa thành bi ai trong lòng, từng điểm từng điểm rỉ ra khỏi thân thể.
Bạc Sủng Nhi kéo Tịch Giản Cận mời rượu xong, hai người liền đi lên phòng ở tầng chót, đem hết thảy xôn xao để lại cho bọn họ.
Cô đi tắm.
Ở lúc đi ra, lại thấy Tịch Giản Cận cầm di động, sắc mặt vô cùng không tốt.
Bạc Sủng Nhi lo lắng đi tới phía Tịch Giản Cận, lại nghe thanh âm Tịch Giản Cận rất căng thẳng: "Em làm sao vậy? Hả?"