Editor: Nguyetmai
"Một pháp thuật rất khéo léo. Nhìn có vẻ rất giống khế ước pháp thuật trước khi được phổ biến rộng rãi, là thủ thuật các yêu tinh thích sử dụng nhất: Đơn giản, bí mật, hơn nữa còn hữu hiệu."
Gellert Grindelwald cầm lấy tờ giấy viết thư, đăm chiêu búng tay vào đó.
Tuy rằng lão có thể ngờ ngợ đoán ra thần chú mà Dumbledore triển khai trên tờ giấy viết thư là một loại pháp thuật biến chủng nào đó của yêu tinh, thế nhưng cũng chỉ là vậy thôi. Đừng nói đến việc tái hiện hiệu quả pháp thuật, dù muốn phá giải cũng cần tốn khá nhiều tâm tư mới được. Từ lúc nào chẳng hay, Albus đã đi xa như vậy trên lĩnh vực pháp thuật rồi sao?
Sau vài giây ngẩn người ngắn ngủi, Grindelwald hoàn hồn, đong đưa tờ giấy viết thư trong tay mình với Alina. Lão cười ha ha rồi nhún vai một cái, vẻ mặt hơi bất đắc dĩ.
"Xem ra dường như bên ngoài lâu đài đã xảy ra chuyện gì ghê gớm lắm. Trong ấn tượng của ta, Albus không phải là kiểu người thường xuyên thay đổi kế hoạch đột ngột."
Chính xác mà nói, trong ấn tượng của Grindelwald, dường như cuộc sống của Dumbledore luôn luôn nằm trong một nhịp điệu trôi chảy. Mấy chục năm cho đến nay chỉ có mấy lần bất ngờ và trái với lệ thường, hơn nữa đại đa số đều là vì lão.
"Cháu không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện lớn gì, cháu chỉ biết ông sắp chết rồi. Cầm đi!"
Từ sau khi nhìn thấy chữ viết thay đổi, sắc mặt của Alina hoàn toàn lạnh xuống, trên khuôn mặt tinh xảo không còn một nụ cười nào. Cô nóng nảy giật tờ giấy viết thư trong tay Grindelwald lại rồi vò thành một cục, sau đó chủ động nhét cây đũa phép bằng gỗ óc chó của mình cho ông lão.
"Không phải trước đó ông nói mình biết ba bốn câu thần chú đơn giản sao? Vậy thì mau dùng đi, cháu đưa đũa phép cho ông rồi đấy."
Cho đến bây giờ, dường như ông lão chậm tiêu hóa này vẫn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của toàn bộ sự việc.
Là một ngôn ngữ pháp thuật xuất phát từ chữ cổ Runes thời viễn cổ, "ur" có thể trở thành nền tảng của đại đa số câu thần chú chữa trị là vì trên bản chất, nó là một loại ngôn ngữ pháp thuật thức tỉnh và kéo dài sinh mạng.
Ngôn ngữ pháp thuật mang đến lực miễn dịch siêu mạnh và sức khôi phục vô hạn. Trên lý thuyết mà nói, nó quả thật có thể được xem là pháp thuật chữa trị "vạn năng".
Nhưng mà vạn năng cũng không có nghĩa là toàn năng.
Khi nguyên lý phát bệnh đến từ chính sự thiếu hụt của bản thân, mà không phải đến từ nhân tố bên ngoài thì... Nói ví dụ như vì không đủ insulin trong cơ thể mà gây ra bệnh tiểu đường nhiễm toan ketone, thế thì tác dụng có thể phát huy ra được của ngôn ngữ pháp thuật "ur" vô cùng huyền bí sẽ chẳng còn nữa.
Nói chính xác hơn, nếu suy đoán của Alina không sai, sử dụng ma văn làm mới sức sống dưới tình huống như vậy thật ra là một hành vi giải quyết khó khăn trước mắt, bỏ qua cái hại về sau. Bị pháp thuật ảnh hưởng, tế bào sẽ biểu hiện ra hoạt tính tăng vọt, tương ứng với nó, ketone được sinh ra chỉ có thể càng lúc càng dồi dào hơn. Một khi đình chỉ pháp thuật để ức chế, nồng độ ketone trong máu vượt xa giới hạn có lẽ sẽ khiến Grindelwald không có cả thời gian chờ cứu giúp.
"Đũa phép này, ừm..."
Sau khi nhận lấy đũa phép, bàn tay của Grindelwald vô thức run lên. Lão nhíu mày, phát ra tiếng rên nhẹ khá kinh ngạc.
Sau khi thoáng sửng sốt nửa giây, Grindelwald bỗng nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn cô bé phù thủy tóc bạch kim đứng gần mình, hàng lông mày đang nhíu chặt của ông lão từ từ thả lỏng ra. Lão trịnh trọng trả đũa phép vào tay của cô bé, thoải mái mỉm cười, trong ánh mắt lóe lên sự bất đắc dĩ.
"Lời cháu nói trước đó không sai, ta quả thật không thể sử dụng đũa phép của cháu."
"Ơ?"
Alina nhìn cây đũa phép chưa đến mười giây đã về lại tay mình thì ngẩn ngơ, sau đó nhanh chóng phản ứng lại. Cô bé lo lắng đưa tay ra bắt lấy tay của ông lão, vừa lấy một cây đũa phép khác từ trong túi áo, vừa cố gắng đưa hai cây đũa phép cho lão.
"Ông thử xem, thử xem! Nó thật sự có thể phóng pháp thuật, cháu có hai cây ở đây. Nếu đúng như lời của ông thì nhất định có thể..."
"Không cần, một lần và một trăm lần thì kết quả cũng giống nhau."
Grindelwald nhìn mái tóc dài màu bạch kim hơi lóe sáng của cô bé, sau đó mỉm cười lắc đầu: "Để ta đoán xem, lõi của hai cây đũa phép này đều là tóc của cháu nhỉ? Thật đúng là hai cây đũa phép đáng yêu."
Dù cho Grindelwald không chạm vào đũa phép suốt mấy chục năm, thế nhưng những ký ức sâu đến tận xương tủy kia vẫn chưa hề mất đi. Trong chớp mắt chạm vào đũa phép của Alina, ma lực của Grindelwald đã không thể chờ đợi được nữa mà dâng trào ra ngoài theo đầu ngón tay.
... Sau đó, đũa phép "phun" toàn bộ ma lực của lão về.
Đối với Grindelwald nhạy bén về cảm giác pháp thuật mà nói, cả cây đũa phép, từ trên xuống dưới đều tỏa ra một cảm giác chống cự rất rõ ràng. Giống như trong đũa phép có một con quái vật nhỏ đang giương cái móng vuốt non nớt của mình, hoặc có thể nói đó là một cục bông trắng cỡ nhỏ rất tùy hứng.
Nói cách khác, đây là đũa phép chỉ có Alina mới có thể sử dụng.
"Đi tìm một ống nghiệm độc dược, nếu có thể, ta muốn bảo tồn một số ký ức. Sau đó cháu cứ đưa cho Albus, ông ấy biết phải sử dụng như thế nào." Grindelwald suy nghĩ một lát, sau đó nhìn vào mắt của Alina, nói vô cùng nghiêm túc.
"Đợi chút, ý của ông là gì vậy?"
Alina đột ngột đứng lên, dùng sức nắm chặt cây đũa phép trong tay, cố nén xúc động muốn đánh cho ông lão đang bình tĩnh mỉm cười trước mặt mình một cú. Cô chỉ vào mình, dùng âm thanh như rít gào để la to:
"Cho dù ông không thể triển khai thần chú, ông cũng có thể dạy cháu mà! Chỉ là mấy câu thần chú đơn giản, ông biết mà, cháu rất có thiên phú trên phương diện học tập pháp thuật."
"Cháu không học được. Thật ra trong lòng cháu cũng hiểu rất rõ mà, giống như từ trước đến nay cháu vẫn không thể nắm giữ Bùa mở khóa vậy."
Grindelwald mang vẻ mặt bình tĩnh nhìn cô bé trước mặt, khẽ lắc đầu: "Lừa gạt mình vĩnh viễn là chuyện khó khăn nhất, còn chưa nói đến những câu thần chú này đều là thần chú mà thầy trị liệu trung cấp mới có thể nắm giữ. Cháu hoàn toàn không thể suy nghĩ... Ừm, cháu nhận định bệnh tiểu đường nhiễm toan ketone thành đau bụng ở trong lòng đúng không?"
"Cháu..." Môi của Alina khẽ run, ánh sáng trong mắt cô trở nên ảm đạm.
Từ lúc sinh ra cho đến nay, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được gông cùm từ những lý thuyết khoa học mà mình vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo, cùng với sự vô lực khi đối diện với pháp thuật.
"Cho nên mới nói, so với việc giãy giụa khó coi, không bằng cháu lại giảng cho ta về bệnh tiểu đường nhiễm toan ketone kia đi? Ít nhất thì để ta biết rằng, đợi đến lúc ta ngừng pháp thuật trong tay mình sẽ nghênh đón vị khách như thế nào."
Grindelwald duỗi bàn tay trái rảnh rỗi ra, xoa lên cái đầu nhỏ của Alina, mỉm cười với vẻ chẳng hề để ý.
Là người đã từng nghiên cứu sâu vào Trường Sinh Linh Giá, Grindelwald không sợ hãi cái chết cho lắm. Khi không thể tránh khỏi tử vong, duy trì sự bình tĩnh cao nhất chính là lời đáp trả tốt nhất với thần chết.
Tuy rằng có khá nhiều tiếc nuối, thế nhưng tổng thể mà nói, ít ra thì kết cục như vậy tốt hơn là chết cô đơn một mình trong giấc ngủ rất nhiều.
"Bệnh tiểu đường nhiễm toan ketone chia thành ba mức độ, mà bệnh xảy ra trên người ông là nhiễm toan ketone ở mức nghiêm trọng."
"Chỉ có điều mãi cho đến nay, bởi vì ngôn ngữ pháp thuật "ur" sinh ra tác dụng ức chế và hiệu quả khôi phục hoạt tính, thế nên nó đã tạm thời che lấp tất cả các phản ứng xấu của cơ thể."
"Một khi dừng pháp thuật lại, đầu tiên hàm lượng ketone cao ngất tích tụ trong máu sẽ khiến trung tâm hô hấp của ông bị ức chế, sinh ra việc tê liệt hô hấp. Tiếp đó, trong thời gian rất ngắn sẽ xuất hiện việc mất nước trong cơ thể, khiến ông rơi vào tình trạng hôn mê. Trong quá trình hôn mê, cùng với việc suy kiệt tuần hoàn, huyết áp và nhiệt độ sẽ tiếp tục giảm xuống."
"Cuối cùng sẽ chết."
Lách tách.
Một giọt nước mặt rơi xuống nắm tay đang đặt trên đầu gối của Alina.
Alina hít sâu một hơi. Cô rũ mắt xuống nhìn nắm đấm của mình, cố gắng không nhìn đến khuôn mặt của Grindelwald, tránh để mình không nhịn được mà khóc thành tiếng.
Tuy rằng Grindelwald không hề có ý trách cô, thế nhưng trong lòng cô bé hiểu rất rõ, tất cả những thứ này vốn dĩ không nên xảy ra, nếu không phải là vì bản thân cô.