[Quyển 2] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá

Chương 33




Editor: Wave Literature

"Nhà thiết kế mà tôi thưởng thức nhất, chính là vị Ngô tiểu thư biểu diễn xếp thứ hai đi ra cuối cùng Ngô Linh San đó."

"Thiết kế của cô ấy ung dung tự tại, kết hợp rất nhiều các trang phục cổ xưa, hơn nữa bất kể về mặt vải vóc, kỹ thuật thêu đều đạt vị trí hàng đầu, có thể nhìn ra công sức cố gắng, tinh thần làm việc này, chính là tinh thần mà các nhà thiết kế trẻ tuổi đang thiếu hụt mà."

Một nam thiết kế hơn bốn mươi tuổi là người mở miệng đầu tiên.

Chỗ các vị ban giám khảo khác, có không ít người gật đầu liên tục.

"Không tệ, thiết kế của Ngô Linh San thực sự rất có ý nghĩa, kết hợp rất nhiều yếu tố vô cùng nhuần nhuyễn."

"Cái bộ lễ phục này, ít nhất cần đến bốn, năm người thuê đấy, tiêu tốn ước chừng vài ngày mới hoàn thành xong, đặt làm riêng cao cấp cũng chỉ có thể như thế mà thôi!"

"Tôi cũng bình chọn cho Ngô Linh San, tuy vừa nãy có xảy ra chút chuyện, nhưng mà, sai lầm của người mẫu, cũng chỉ là chuyện bình thường mà thôi, không thể vì vậy mà bác bỏ hoàn toàn sản phẩm xuất sắc như thế này được."

Giám khảo dồn dập mở miệng, lại nghiêng về một phía mà nâng đỡ cho Ngô Linh San.

Các khán giả cùng phóng viên trong sân khấu, đều có chút bối rối.

"Chuyện này... Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy chứ? Tại sao đều nói thiết kế của Ngô Linh San tốt hơn chứ? Rõ ràng tác phẩm của Thần Tinh tốt hơn một bậc cơ mà!"

"Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy như vậy. Nhưng, giám khảo cũng nói như vậy... Lẽ nào do trình độ thẩm mỹ của chúng ta không đủ hay sao?"

MC cũng có chút nghi hoặc, hỏi thêm một người nữa: "Mạnh đại sư, vậy ông cảm thấy…Tác phẩm của Thần Tinh như thế nào?"

Mạnh đại sư là bạn tốt của cha Ngô Linh San, nên lúc này khinh thường nói: "Thật không biết sao anh có thể hỏi ra câu hỏi như vậy chứ! Tác phẩm của Thần Tinh phổ thông như thế, sao có thể so sánh với tác phẩm của Ngô Linh San được chứ? Đơn giản là do người mẫu phát huy tốt hơn mà thôi! Giải thi đấu dành cho các nhà thiết kế trẻ Hoa Phong này, cũng không phải là cho người mẫu thi đấu đâu kia chứ!"

Những người khác cũng gật đầu phụ họa.

Khuôn mặt của Ngô Linh San đều là nụ cười đắc ý.

Cô ta gần như đã nhìn thấy, cúp giải thưởng vẫy tay với mình rồi!

Lúc này, MC chuyển sang Mục Diệc Thần.

"Mục đại thiếu, ngày hôm nay ngài có thể đến đảm nhiệm vị trí ban giám khảo của giải thi đấu này, mọi người đều cực kỳ bất ngờ. Xin hỏi, ngài có ủng hộ nhà thiết kế nào trong lòng hay không?"

Tất cả mọi người đều yên tĩnh lại, nhìn về phía Mục Diệc Thần.

Tuy Mục đại thiếu cả quá trình đều không nói một lời, nhưng mà, cảm giác tồn tại của hắn vẫn rất lớn đấy, không ai dám bỏ lơ hắn đâu.

Nhà nhiếp ảnh chỉ sau một phút, đã chụp Mục đại thiếu đến mấy cuộn phim gần mặt rồi.

Dựa vào thân phận địa vị của hắn, chỉ cần tùy tiện nói một câu, thì so với các vị giám khảo khác còn có giá trị hơn nữa.

Bạch Tâm Hinh không nhịn được tiến lên một bước, xoay người nhìn về phía Mục Diệc Thần.

Bao nhiêu muộn phiền vừa này đều tan biến hết, chỉ còn lại khuôn mặt tươi cười mà thôi.

Mục đại thiếu nhất định sẽ vì cô ta mà nói chuyện!

Hai người mẫu vừa nãy trình diễn hay thì sao chứ? Ngày hôm nay gây náo động nhất, vẫn là cô ta Bạch Tâm Hinh mà thôi!

Mục Diệc Thần nhận lấy Microphone, thoáng di chuyển nhúc nhích cơ thể một chút

Còn chưa kịp mở miệng, thì bỗng nhiên, phía dưới sân khấu có một cô gái sợ hãi kêu lên

"A! Bộ âu phục nhàn nhã trên người của Mục đại thiếu, lẽ nào…Lẽ nào là bộ trang phục mà Thần Tinh đã đăng trên Weibo hay sao?!"

"Cái gì chứ?! Vị tiểu thư này, cô mới vừa nói cái gì vậy?"

MC vội vàng đi đến.

Cô gái nhất thời kích động, lúc này thấy máy quay phim chiếu thẳng vào mặt mình, thì có chút sốt sắng.

"Khụ khụ, chính là bộ trang phục kia... Tôi theo dõi Weibo của Thần Tinh, thì biết thỉnh thoảng cô ấy sẽ đăng vào bộ trang phục thiết kế mới ra lên, tôi nhìn thấy bộ đồ mặc trên người của Mục đại thiếu bây giờ, lúc đó còn muốn mua cho bạn trai mình một bộ, vì thế ấn tượng rất sâu…"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.