Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 11: lúng túng




Edit: Su_ri

Xong việc, Lâm Khả Nhi liền gọi một chiếc xe đi theo phía sau xe Lệ Tây Á. Cô thấy cô ta đỗ xe ở bãi đậu xe của một khách sạn năm sao cao cấp. Lâm Khả Nhi đợi mãi, qua nửa ngày mới thấy cô ta bước xuống xe. Lúc cô ta ra khỏi xe, Lâm Khả Nhi thấy cô ta đã thay bộ quần áo công sở chững chạc bằng bộ trang phục bó sát cơ thể, gương mặt được trang điểm đậm đà, hoàn toàn thay đổi đến nỗi không ai nghĩ đến một Lệ Tây Á đoan trang lúc ban ngày lại có liên quan đến cô gái nóng bỏng trước mắt này.

Lâm Khả Nhi núp ở tận bên trong cách đó khá xa đang len lén theo dõi Lệ Tây Á. Lệ Tây Á đang đi phía trước đột nhiên xoay người, ánh mắt ác độc nhìn về phía sau tìm kiếm. Lâm Khả Nhi thấy thế vội vàng ngồi sụp xuống, quay lưng về phía cô ta trốn sau một chiếc xe.

Không nghe thấy tiếng chân Lệ Tây Á quay trở lại, thần kinh Lâm Khả Nhi mới buông lỏng ra, cô xoay người bấu hai tay vào cửa kính xe nhìn ra phía trước rình coi, thấy Lệ Tây Á đã đi vào khách sạn. Cô đang muốn đuổi theo, bỗng nghe thấy bên trong xe vang lên một tiếng thét chói tai, sợ đến mức thiếu chút nữa ngã lăn trên mặt đất.

Theo hướng tiếng hét chói tai lúc nãy, cô nhìn vào trong xe mới phát hiện ra chỗ ghế của lái xe lại có hai người ngồi. Một cô gái không mảnh vải che thân đang dạng chân trên vòm ngực vạm vỡ của người đàn ông, gương mặt hắn bị bộ ngực cô gái che khuất không thấy rõ, nhưng nhìn tư thế mập mờ đó cô chắc chắn giờ phút này thân thể bọn họ đang dính liền với nhau.

Cô gái trong xe rõ ràng bị hai bàn tay Lâm Khả Nhi đột nhiên xuất hiện trên cửa kính xe dọa cho hoảng sợ. Cô cười xấu xa, khom khom lưng, hướng về phía người đàn ông bên trong xe nói: “Hi, ngựa đực, anh nên chú ý địa điểm, đỡ cho người khác phải bẩn mắt”. Nói xong còn làm bộ buồn nôn, cứ như là mà trình diễn nóng bỏng với cô nàng trong xe kia kinh động đến tâm hồn thuần khiết của cô.

Người đàn ông bên trong xe vốn không quan tâm đến việc mình đang làm bị người khác nhìn thấy, đang muốn bắt đầu một màn kích tình mới, lại nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên giễu cợt. Ngước mắt lên nhìn về phía chủ nhân của âm thanh, quả nhiên là cô ta! Bàn tay đang định nắm chặt eo của cô gái liền thay đổi chủ ý, đẩy cô gái trên người ra, hắn kéo khóa quần lại, vẻ mặt nghi ngờ mở cửa xe.

Nhìn thấy người đàn ông trên xe bước xuống, Lâm Khả Nhi há hốc mồm, trong đầu thoáng qua hình ảnh sàn nhảy trong khách sạn, cường hôn, đánh trả, sắc lang. Tại sao lại là hắn?

Bị hắn bắt lại thì phải làm sao? Lâm Khả Nhi liền xoay người bỏ chạy.

Bắc Dã Thương sải bước chân đuổi theo Lâm Khả Nhi, kéo cô sát vào trong ngực.

“Cô bé, chúng ta lại gặp nhau”. Bắc Dã Thương nâng cái cằm nhỏ xinh xắn của Lâm Khả Nhi lên, trên gương mặt hắn là nụ cười chứa đầy tà mị, hơi thở nguy hiểm dồn ép cô.

Hỏng bét! Làm sao lại đụng phải cái tên xui xẻo này? Lâm Khả Nhi ảo não nghĩ thầm. Lần trước chỉnh hắn không nhẹ, lần này bị hắn bắt được không biết sẽ bị trả thù như thế nào?

Cô cười hắc hắc, vẻ mặt nịnh hót nói: “Thì ra là lão hầu tử, hôm nay vừa khéo lại được gặp nhau a, nhưng lại đúng lúc anh đang “có việc” nha. Các người cứ tiếp tục đi, cứ làm như tôi chưa từng tới, tôi không quấy rầy nữa. Bye bye!”.

Nói xong, cô khom lưng, đang định chui ra từ dưới cánh tay Bắc Dã Thương, không ngờ Bắc Dã Thương lại nhanh hơn, lúc cô sắp chạy trốn thì cánh tay đã ôm chặt hông cô, nhanh chóng đem cô ôm vào trước ngực.

Đôi mắt lãnh mị gian tà của hắn ta híp lại đe dọa nhìn Lâm Khả Nhi: “Muốn chạy trốn? Không dễ như vậy đâu! Cô đã tự động đưa đến miệng thế này, làm sao tôi lại không tận tình hưởng thụ chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.