Quý Trọng Thanh Xuân, Thời Gian Vừa Đúng

Chương 9: Đại thúc thúc




15.

Nam thần:

– Tiểu Hắc, Tiểu Hoa, tắm thôi.

– Meo meo miao

Mèo đen nhẹ nhàng bước vào bồn tắm, mèo hoa thì mãi chẳng thấy đâu.

Nam thần xoa xoa mèo đen:

– Nước lạnh mất, cứ tắm cho mày trước đã.

Nửa giờ sau, nam thần ngồi trên sofa sấy khô lông cho mèo đen:

– Đi chơi đi nhé.

Tiểu Hắc vui vẻ nhảy ra bệ cửa sổ. Nam thần nhìn bóng tối bên ngoài, dưới ánh đèn đường, chẳng thấy bóng dáng mèo hoa đâu. Anh đi vào toilet để dọn bồn tắm, từ trong phòng tối thùi bỗng có một đôi mắt lam sâu thẳm giữa không trung.

Nam thần kinh ngạc bật đèn lên:

– Tiểu Hoa?

Tiểu Hoa ngồi trong bồn tắm lạnh ngắt, hắt xì mấy cái liền, trên cổ nó toàn là bùn, trong bồn tắm trôi nổi vài cái lá cây. Trên lưng mèo hoa, có một vệt bánh xe thật dài.

Nam thần:

– Mày ngồi đây bao lâu rồi?

16.

Nam thần đổi nước ấm, kiên nhẫn tẩy rửa đống hỗn độn trên người mèo hoa.

Mèo hoa:

– Muaa muaa muaa.

Liếm liếm liếm liếm.

– Muaa muaa muaa.

Nam thần lấy tay lau cái cằm bị liếm ướt:

– Quay lưng lại, tao tắm sau lưng cho mày.

Mèo hoa không vui, giẫm chân điên cuồng.

Mấy phút sau.

Mèo hoa nằm trên giường:

– Muaa muaa muaa.

Liếm liếm liếm.

– Muaa muaa muaa.

Nam thần rốt cuộc cũng tắm sạch được vết bánh xe sau lưng mèo hoa:

– Phù.

Cùng lúc đó, trên một con đường phía xa xa.

Cô gái A:

– Lúc nãy tớ không cẩn thận ngã vào một con mèo ở chỗ này! Tớ thấy nó bay thật xa trên thảm cỏ, không nhúc nhích, cứ tưởng nó đã chết rồi. Kết quả, chớp mắt một cái, nó nhảy dựng lên, chạy mất dạng. Hệt như âm hồn ấy! Cậu nói xem, chắc nó không sao chứ?

Cô gái B:

– Có thể là mèo hoang, chạy nhanh vậy chắc là không bị thương rồi.

Cô gái A:

– Con mèo đó đẹp cực kì, không giống mèo hoang. Nó có một đôi mắt xanh.

Cô thở dài:

– Mong rằng tớ không đâm nó bị thương.

Cô gái B:

– Không đâu, nó chưa hề kêu tiếng nào, nhất định là rất kiên cường!

Nửa đêm.

Tiểu Hoa đột ngột mở mắt, gào khóc ầm ĩ:

– Grừ grừ grừ!!!

Tiểu Hắc bị đánh thức:

–?!

Nam thần bị đánh thức:

– Làm sao thế? Đau ở đâu?

Tiểu Hoa bò rạp ra đất, chổng mông:

– Grào grào!

Nam thần:

– Lưng đau không? Nhưng khi nãy mày ngủ có cảm thấy gì đâu?

Tiểu Hoa nước mắt giàn giụa:

– Muaa muaa muaa

Liếm liếm liếm.

– Muaa muaa muaa

Nam thần ngồi bên ổ để mèo hoa liếm tay, mãi cho tới khi mèo hoa ngủ mất.

17.

Trụ sở huấn luyện của đội xạ kích.

Mũi tên bắn trật hồng tâm, có thể nhận ra nó nằm giữa vòng số bảy và vòng số tám.

Đồng đôi Tiếu Mạch:

– Mày làm sao đấy? Đây không phải tiêu chuẩn bình thường của mày.

Nam thần chẳng nói một lời, bỏ cung xuống, tay trái vuốt lên mu bàn tay phải đang ngứa.

Tiếu Mạch:

– Sao mu bàn tay đỏ thế này?

Nam thần:

– Dạo này toàn thế.

Tiếu Mạch vỗ vỗ vai nam thần:

– Sắp tập huấn rồi đấy, hay mày đi bệnh viện khám xem.

Bệnh viện.

Bác sĩ Tư Đồ đẩy kính:

– Bệnh trạng thế nào?

Nam thần:

– Dạo này trên tay hay nổi nốt đỏ, đôi lúc cằm và cổ cũng có.

Bác sĩ Tư Đồ kiểm tra tỉ mỉ:

– Ừm, cậu dị ứng. Dạo này có ăn thứ gì lạ không?

Nam thần nhớ lại:

– Mèo ở nhà thỉnh thoảng sẽ tha vào bát tôi một vài thứ kì quái, nhưng tôi cũng đổ hết cơm đi rồi, bát cũng rửa luôn.

Tư Đồ hắc tuyến:

– Nhà cậu nuôi mèo à?

Nam thần:

– Nuôi hai con.

Tư Đồ:

– Hai con mèo bình thường có hay liếm cậu không?

Nam thần như bị dội nước lên đầu:

–!.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.