Quý Trọng Thanh Xuân, Thời Gian Vừa Đúng

Chương 12: Xử nam trơ trẽn




28.

Trụ sở đội huấn luyện xạ kích.

Mũi tên “phập” một tiếng, trúng vào mục tiêu ở vòng số 9, nam thần buông cung.

Tiếu Mạch:

– Hôm nay phát huy khá lắm.

Rồi Tiếu Mạch cúi đầu, vô cùng kinh ngạc:

– Nốt dị ứng trên mu bàn tay còn chưa khỏi à?

Nam thần mỉm cười:

– Ừ.

Một lần nữa, anh giương cung, nhắm, bắn.

Tiếu Mạch thấy mũi tên trúng giữa hồng tâm thì có chút kinh ngạc:

– Không ngứa hả?

Nam thần cúi đầu, sờ mu bàn tay:

– Quen là được.

Tiếu Mạch cười:

– Khó khăn lắm mới thấy mày cười đấy.

29. Nhật kí của nam thần.

Chẳng biết đã quen việc mỗi khi ngồi trước máy tính thì trên đùi đều có Tiểu Hắc và Tiểu Hoa từ lúc nào. Lúc online tìm kiếm loại mèo trông giống báo con thì phát hiện ra Tiểu Hoa có thể là mèo hổ, loại mèo hoang này thường săn các loại động vật có vú nhỏ như chim, chuột, rắn, tất cả đều nằm trong phạm vi thức ăn của chúng.

Không ngờ Tiểu Hoa lại là động vật hoang, thảo nào hôm nay đưa Tiểu Hoa đi tiêm ở viện thú y thì chó mèo xung quanh hình như đều rất sợ nó. Y sĩ trưởng Ngô Minh không ở đó, bác sĩ tập sự là A Học thì làm rơi mất kính trong lúc chen chúc ở tàu điện ngầm nên lúc tiêm đã vô tình xuyên kim tiêm ra cả ngoài da của Tiểu Hoa, nước thuốc văng đầy lên mặt nó, kết quả là đem phòng khám thành cảnh mèo phi chó sủa. Có một con mèo Somali đuôi dài bị Tiểu Hoa cắn rách da, cũng may mà chủ nhân của mèo đuôi dài độ lượng, không tính toán gì (chỉ là con mèo Somali hình như không vui).

Chủ nhân mèo Somali hỏi mình xem có biết mình nuôi giống mèo gì không, mình nói là mèo hổ, A Học cũng đã chắc chắn nó là mèo hổ rồi. Chủ nhân mèo đuôi dài không nói gì, nhưng mình cứ cảm thấy nụ cười của anh ta là lạ.

Chủ nhân mèo đuôi dài họ Khải, bởi vì lúc về tiện đường nên anh Khải đã đưa mình về. Mình rất xin lỗi về việc Tiểu Hoa cào Kỷ Kỷ, nói mình sẽ trả tiền thuốc men nhưng anh Khải bảo rằng không cần lưu ý vì anh cũng không quá yêu thương nó.

Kỷ Kỷ nhảy dựng lên cào anh Khải, bị anh Khải vung tay lên, mặt nó đập luôn vào kính xe. Mình nghĩ có thể anh ấy không đau lòng thật.

Đưa Tiểu Hoa về tới nhà thì hai mèo đều rất yên lặng, mình nghĩ có lẽ chúng nó bị hình ảnh anh Khải đánh mèo dọa sợ. Nhưng yên tâm đi, tao sẽ không đối xử với bọn mày như vậy. Cứ ngoan ngoãn nằm ngủ trên chân tao đi.

30.

Nam thần:

– Đặt tên cho chúng mày nhé. Tiểu Hắc và Tiểu Hoa thì qua loa quá.

Tiểu Hắc:

– Meo meo miao

Được ạ, chủ nhân

Tiểu Hoa:

– Grào grào!

Đừng có gọi tôi là Kỷ Kỷ, Đản Đản hay Kỷ Đản! (1)

Nam thần tự hỏi:

– Tiểu Hắc ra đời vào mùa hè, vậy gọi là Tiểu Hạ đi.

Tiểu Hạ:

– Miao miao

Được ạ, chủ nhân!

Tiểu Hoa:

– Grào grào grào!

Tôi không ra đời vào mùa xuân!

Nam thần nhìn đôi mắt lam của Tiểu Hoa:

– Mắt Tiểu Hoa màu xanh, vậy gọi mày là Tiểu Lam nhé.

Tiểu Lam không thể tin nổi, quay sang nhìn gương. Trong gương, phản chiếu hình ảnh một con mèo mắt lam, một con mèo đen mắt vàng (censored) (2) và một nam thần mặc áo sơ mi trắng ngồi cạnh bên:

– Gào gào gào!

Trái tim như muốn tan chảy luôn ấy!

Nội tâm nam thần kinh ngạc hét to: Trước đây hình như chỉ grào thôi, chưa bao giờ gào đâu. Nhưng mà chắc là thích tên này đấy, vậy là tốt rồi.

________________________

(1): Kỷ Kỷ = chim nhỏ, Đản Đản = trứng trứng (mà ai cũng biết là trứng gì đấy)

(2): Ý là cháu đã tự động loại em Tiểu Hạ ra khỏi màn hình rồi =))) Trong gương chỉ còn mỗi cháu và nam thần thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.