Quỷ Tâm Nan Án

Quyển 2 - Chương 21





Ni Cổ Lạp Tư không muốn, hắn nghiêm túc nói: "Hàng là ta cướp đoạt, dựa vào cái gì bắt quốc vương chúng ta trả tiền? Cái này không công bình, tất cả nợ đều ghi lên đầu ta đi! Ta trả cho ngươi!"

"A? Ngài?" Bần đạo buồn bực hỏi: "Ngài có tiền không?"

"Ta là gia tướng của ngươi, dù sao ngươi cũng phải trả lương cho ta chứ? Khấu trừ từ đó cho đến khi đủ 200 vạn này thì thôi!"

"Nếu ta không đáp ứng thì sao?" Bần đạo cũng không ngốc, ta dám trừ tiền của Ni Cổ Lạp Tư? Lão ba sẽ là người đầu tiên chém ta, nghe nói Thiết Tam Giác bọn họ đều là sinh tử chi giao, đó cũng là nguyên nhân ta vẫn khách khí với Ni Cổ Lạp Tư!

"Nếu ngươi muốn nhận được thi thể Ni Cổ Lạp Tư thì cứ theo ý ngươi đi!" Ni Cổ Lạp Tư trừng mắt nhìn ta.

Trời ạ! Sợ hắn! Quả thật là đầu gỗ, bị người bán còn giúp người kiếm tiền! Ngu ngốc!

"Ha ha! Nếu bá bá đã mở miệng thì sao ta dám không nghe đây? Cứ như vậy đi, xem như ta xui là được!" Nói xong bần đạo lấy ra ma tinh tạp chuyển qua tinh tạp của Gia Đặc. Úc! Trời ạ! 1000 vạn cứ như vậy mà bỏ ta đi!

"Số lượng đủ rồi!" Gia Đặc gật gật đầu với Ni Cổ Lạp Tư nói.

"Ta còn muốn ôn chuyện với Gia Đặc, về sau chắc chúng ta sẽ không được gặp lại nữa! Ngươi đi trước đi!" Ni Cổ Lạp Tư không chút khách khí với chủ nhân là ta!

"Vậy ta cáo từ trước, ta đi xin chỉ thị của bệ hạ chuyển ngài đến nhà ta, vừa hay dễ tâm sự với phụ thân ta hơn!"

"Ừ! Được rồi!" Ni Cổ Lạp Tư nói xong cũg không để ý đến ta nữa, chuyên tâm hàn huyên với Gia Đặc!

Bần đạo cũng không thèm để ý đến, ta biết, người như Ni Cổ Lạp Tư một khi nguyện trung thành với ta nhất định sẽ không ăn ở hai lòng, trung thành tận tâm! Bây giờ ta phải đến chỗ quốc vương bệ hạ thỉnh công, thuận tiện đi khoe khoang một chút, làm cho hắn biết vì sao hoa ở trong tay bần đạo lại hồng như vậy?

Phòng nghị sự tại Vương Cung, quốc vương và các đại thần đang thảo luận đề nghị ngưng chiến cùng Ngõa Nạp Vương Quốc. Đại đa số đều chủ trương đánh tiếp, dù sao chúng ta vừa đánh thắng trận lớn, còn bắt được Ni Cổ Lạp Tư, sĩ khí tăng cao, mà đối thủ sĩ khí xuống cực thấp, hơn nữa lương thực vật tư khan hiếm nên đa số người chủ trương phản công Ngõa Nạp, chiếm lãnh thổ của Ngõa Nạp!

Rất ít người không cho đó là ý kiến hay, chủ trương nghị hòa! Nhưng mà số người này rất ít. Khi mọi người đang thảo luận, thị vệ thông báo bần đạo cầu kiến. Quốc vương nói: "Bảo hắn vào đi, nghe ý kiến tiểu tử này một chút, hắn là một tên thật giảo hoạt!"

"Ha ha!" Khi các đại thần đang cười vang thì bần đạo bước vào.

Ân cần thăm hỏi quốc vương xong, chưa nói câu nào thì quốc vương đã há mồm giành trước: "Ngươi tới rất đúng lúc! Chúng ta đang thảo luận thỉnh cầu ngưng chiến của Ngõa Nạp, ngươi chủ ý nhiều, ta muốn nghe xem ý kiến của ngươi!"

"Vậy ngưng chiến thôi!" Bần đạo nhún nhún vai nói.

"Sao có thể ngưng chiến được?" Lại là tên ngu ngốc Thạch Nguyên Hùng Nhị này, hắn nhảy ra nói: "Bây giờ chúng ta đã chiếm hết thượng phong, đối thủ lại đang ngập đầu trong phiền toái, đây là cơ hội tốt của chúng ta, Đại Hán đã có 39 hành tỉnh, chỉ cần đánh hạ thêm 11 cái nữa là có thể trở thành đệ tứ đế quốc trên đại lúc, hoàn thành tâm nguyện của những quốc vương đời trước! Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, bệ hạ! Sao có thể buông tha được?"

Gớm! Ngu ngốc! Bần đạo nhìn ánh mắt đỏ bừng của quốc vương cùng hô hấp dần dần gấp lên của hắn, chỉ biết không tốt, đầu quốc vương cũng nóng lên liền nói: "Ngươi toàn nói bậy! Nói bậy một cách không chút đầu óc!"

"Ngươi!" Thạch Nguyên tức giận nói không nên lời.

"Úc! Vậy ngươi có lý do gì không?" Quốc vương hỏi ta.

"Lý do rất nhiều, trước tiên nói đến Thất công chúa, ai trong các ngươi đi thu thập nàng? Theo ta biết, chính mồm Ni Cổ Lạp Tư đã thừa nhận, chỉ xét riêng về năng lực chỉ huy trên chiến trường thì hắn không bằng Thất công chúa, nữ nhân mà ngay cả Ni Cổ Lạp Tư đều chịu thua, ai trong các ngươi dám nói thắng?"

Các đại thần đều cúi đầu tự hỏi, bần đạo nói tiếp: "Nói sau, dưới tay nàng có 30 vạn Thú Nhân bộ đội, lại còn có mấy vạn lang kỵ binh, tương đương với 150 vạn quân đội nhân tộc, dưới tay danh tướng như nàng chiến lực có thể đề cao vài phần, ai đi đánh với nàng?"

"Còn có không?" Tổng chỉ huy Vương gia cận vệ quân - Tạp Lý Lược thân vương tự hỏi một hồi xong nói: "Tuy nàng lợi hại nhưng lương thảo không đủ, chúng ta cũng có khả năng đánh một trận mà!"

"Đúng vậy! Cho dù nàng có lợi hại hơn nữa, không có lương thực cũng xong đời!" Thạch Nguyên kêu gào nói.

"Vấn đề là chúng ta muốn đánh thắng nàng vẫn phải phí khí lực rất lớn, đúng không?"

"Đúng vậy! Nhưng cũng không phải không thể thắng a?" Tạp Lý Lược thân vương nói.

"Chúng ta đánh bọn họ, người khác sẽ đứng nhìn sao? Tỷ như như bốn phía, đặc biệt là Khoa Đặc Vương Quốc, bọn họ sẽ làm gì?"

"Quả thật có chút phiền phức! Nhưng chúng ta còn có cận vệ quân và hai dã chiến quân đoàn mà?" Tạp Lý Lược thân vương nói.

"Đánh thắng xong rồi sao? Chúng ta có chỗ tốt gì?"

"Thổ địa a? Cái đó không phải chỗ tốt sao? Ngu ngốc!" Thạch Nguyên khinh thường nói.

"Ngươi mới ngu ngốc!" Bần đạo nổi giận mắng: "Chúng ta không có khả năng chiếm lĩnh hoàn toàn Ngõa Nạp, nhiều nhất chỉ chiếm được một nửa, có phải không thân vương các hạ?"

"Đúng vậy, binh lực không đủ để chiếm lĩnh nhiều thổ địa lắm!"

"Chúng ta sẽ phải đối mặt với sự đột kích của Thất công chúa!"

"Nói đến nói lui cứ nói đến nàng! Chẳng lẽ ngươi sợ một nữ nhân sao?" Thạch Nguyên nói.

"Ta sợ là sợ Thú Nhân, ngu ngốc! Nàng có thể lãnh đạo 50 vạn Thú Nhân, còn có thể lãnh đạo 500 vạn, thậm chí càng nhiều, ai cũng không thể cùng lúc ứng phó vị công chúa này, lại còn phải phòng bị Thú Nhân nữa."

"Đúng vậy!" Tạp Lý Lược thân vương nói: "Chúng ta hao hết khí lực đánh hạ được đất đai, lại phải thời khắc đối mặt với sự uy hiếp của Thú Nhân, thật sự không đáng! Bệ hạ, ta cũng đề nghị nghị hòa, chiếm cứ một khối thổ địa mà Thú Nhân thèm nhỏ dãi là một chuyện thực ngu xuẩn. Chúng ta nên lấy chỗ tốt từ ngoại giao đi!"

"Trên mặt ngoại giao cũng không nên lấy nhiều chỗ tốt lắm, nếu không Ngõa Nạp mất nước, chúng ta phải trực tiếp đối mặt Thú Nhân!" Bần đạo đề nghị.

"Ai!" Quốc vương thở dài: "Đánh không một trận lại không thể thu được chút lợi tức nào, thật không cam lòng!"

"Hắc hắc!" Bần đạo cười nói: "Chúng ta có lợi tức mà!"

"Lợi tức gì?" Quốc vương kinh hỉ hỏi.

"Ni Cổ Lạp Tư đầu hàng!"

Tĩnh! Tĩnh lặng! Sau đó bộc phát một trận hoan hô.

"Thật không?" Quốc vương kích động đứng lên nói.

"Đúng vậy, hắn tuyên thệ nguyện trung thành với ta! Bây giờ là gia thần của ta!"

"Ngươi phát sốt à? Sao hắn lại nguyện trung thành với ngươi?" Miệng Thạch Nguyên vẫn thối như vậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

"Bệ hạ! Lần này ta đến đây là cố ý nói với ngài, ta nghĩ đưa Ni Cổ Lạp Tư vào trong nhà ta, người xem được không?"

"Đương nhiên có thể, bất quá, ngươi có thể nói cho ta biết ngươi làm cách nào không?"

"Cái này!" Bần đạo nghĩ nghĩ nói: "Ta vụng trộm đón người nhà hắn từ Ngõa Nạp đến đây, lại rải một ít tin tức nói Ni Cổ Lạp Tư đã đầu hàng ta, sau đó quốc vương tuyên bố hắn phản nghịch, cũng hạ lệnh đuổi giết thân thích của hắn. Ta nói những gì quốc vương hắn làm và giao thân thích cho hắn, vừa rồi Ni Cổ Lạp Tư đã chính thức tuyên bố nguyện trung thành với ta!"

Đây là lời nói dối ta nghĩ đến trước từ lâu rồi, vì phối hợp ta, Ngõa Nạp quốc vương cũng sẽ tuyên bố như vậy!

"Ngươi quả thật là một tên âm hiểm!" Quốc vương nói với ta: "Bất quá ta thích, lần này ngươi lại lập công lớn, ta sẽ phong thưởng, phong thưởng thật lớn!"

"Tạ bệ hạ! Vậy nên an bài Ni Cổ Lạp Tư ra sao?"

"Ừ! Để ta nghĩ đã!" Quốc vương do dự nói.

Dựa vào! Tên Ni Cổ Lạp Tư đoán đúng rồi, quốc vương này quả thật ngu ngốc! Danh tướng như vậy cũng không dám trọng dụng! Bất quá! Hắc hắc, vừa lúc tiện nghi ta!

"Tốt lắm! Bệ hạ chậm rãi suy nghĩ đi, ta cáo lui trước!"

"Chờ một chút! Có chuyện này phải nói ngươi biết!" Quốc vương cười nói.

"Chuyện gì?" Trong lòng bần đạo bất an, chuyện hắn tìm 99% không phải chuyện tốt!

"Thánh đản năm nay là lễ mừng Quang Minh Thần chiến thắng Hắc Ám chư thần, đồng thời là sinh nhật trăm tuổi của Giáo Hoàng, lại là thời điểm giáo hội tuyển chọn thánh nữ, tam hỉ cùng tới. Dựa theo lệ thường, đại thọ mười năm một lần này các quốc gia trên đại lục phải ngừng chiến một tháng, đồng thời quân chủ các nước phải tự mình đến Quang Minh Thánh Đô làm lễ, đồng thời nhìn thấy thánh nữ được tuyển chọn!" Quốc vương nói: "Ta muốn ngươi cũng đến kiến thức xem! Thế nào?"

Có cổ quái, này rõ ràng là chuyện tốt? Sao lại đưa lên đầu ta, nhưng mà quốc vương đã mở miệng, ta cũng không thể cự tuyệt được! Đành phải nói: "Hết thảy nghe theo bệ hạ phân phó!"

"Tốt! Ngươi trở về hảo hảo chuẩn bị đi!" Quốc vương thoạt nhìn thực hưng phấn, giống như âm mưu được thực hiện vậy! Dựa vào! Không phải là bần đạo lại trúng kế của hắn chứ!

"Ta đây cáo lui!"

"Khoan khoan! Sau khi trở về phải đặc biệt bảo Cuồng Long Kỵ Binh của ngươi chuẩn bị cho tốt đấy!"

"Ngài bảo ta dẫn bọn hắn đi bảo vệ ngài?" Bần đạo kỳ quái, chẳng lẽ hắn không sợ nửa đường ta thịt hắn sao?"

"Bảo vệ thì không cần! Nhiệm vụ các ngươi là ở thời điểm quyết đấu vì nước vẻ vang!" Quốc vương cười gian nói.

"Cái gì? Không phải đi xem lễ sao? Sao lại còn quyết đấu?" Bần đạo cảm thấy sự tình không ổn!

"Ha ha! Trong lễ mừng, các quân chủ các nước nếu có mâu thuẫn có thể quyết đấu theo phương thức đoàn thể 1000 người, người thua quả thật mất mặt, còn có tiền đặt cược rất cao, ngươi cũng đừng làm ta thất vọng a!"

Quốc vương cười hì hì nói, sao bần đạo muốn hung hăng đánh hắn thành đầu heo thế nhỉ? Vương bát đản này cố ý bắt Cuồng Long Kỵ Binh làm tay đấm, sống chết hắn đều cao hứng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.