Quy Phục

Chương 143: Quan hệ nguy hiểm





Thần niệm của Trình Cung chậm rãi dung nhập vào trong Hư Không Âm Dương Đỉnh, không ngừng thôi động, mảnh nhỏ ngoại đỉnh có liên hệ thần kỳ với nội đỉnh, rất dễ cảm thụ được một cổ lực lượng Hư Không Âm Dương cường đại đang chạy loạn bên trong.

Tuy rằng lực lượng cực hạn Hư Không Âm Dương Kiếp trong thiên địa hung mãnh, thậm chí hủy diệt ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương đỉnh, nhưng đồng thời cũng có một bộ phận lực lượng bị nhốt ở trong đó. Đây cũng có thể là một loại biểu hiện không vui của Hư Không Âm Dương Đỉnh, thân là đệ nhất thần khí Cửu Châu, cho dù đối mặt âm dương cực hạn Hư Không Âm Dương Kiếp cũng sẽ không khuất phục.

Thôi động nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, sử dụng lực lượng nội đỉnh dẫn động lực lượng mảnh nhỏ, từ từ bài xích các lực lượng khác. Bất luận là lực lượng Hư Không Âm Dương Kiếp, hoặc là thần niệm dung nhập chìm đắm trong đó, lúc này đều lọt vào sự bài xích của nội đỉnh.

Nguyên bản Lô Quân Hạo vẫn đang ngủ say đột nhiên hơi giật thân thể, sắc mặt có chút thống khổ, không muốn rời đi, dù sao cảm giác chìm đắm trong đại đạo là hoàn mỹ, thần kỳ nhất, có ai muốn buông tha, bỏ qua đây?

Bình bịch!
Trình Cung gia tăng độ mạnh yếu, trong nháy mắt lực lượng Hư Không Âm Dương Kiếp và thần niệm của Lô Quân Hạo đang chìm đắm trong đó hoàn toàn bị chấn ra, lực lượng Hư Không Âm Dương Kiếp trực tiếp lấy bản thân Trình Cung dẫn động.

- A… Phụt…
Lô Quân Hạo phát sinh một tiếng kêu thống khổ, sau đó phun ra một ngụm máu tươi.

Trong tay Trình Cung đã sớm chuẩn bị hơn mười viên đan dược, trực tiếp bắn đi, trong nháy mắt toàn bộ bay vào trong miệng ngoại công, một viên đan dược trước nhất chính là Dưỡng Thân Đan thu được tại Cần Khôn Đan Tông, loại tách xa này khẳng định đã làm thần niệm ngoại công bị thương tổn, các đan dược khác đi theo phụ trợ.

Oanh!
Bên này lợi dụng lực lượng khác trong mảnh nhỏ ngoại đỉnh, tuy rằng khiến Lô Quân Hạo thanh tỉnh, nhưng đồng thời Trình Cung cũng dẫn lực lượng Hư Không Âm Dương Kiếp vào trong cơ thể, nó điên cuồng tàn phá bừa bãi trong thân thể Trình Cung.

Lần này vượt lên trên bất luận một lần trong dĩ vãng, lực lượng cuồng bạo tràn đầy trong thân thể, thân thể Trình Cung trực tiếp vỡ vụn từng tầng một, da dẻ nứt.

Tuy rằng Trình Cung đã toàn lực vận chuyển Âm Dương Vạn Vật Quyết hấp thụ cổ lực lượng này, nhưng vẫn không cản nổi lực phá hư.

- A…
Trình Cung rống lên một tiếng.

Bình bịch…Bình bịch…Bình bịch…
Thân thể liên tiếp nổ nứt vỡ vụn, nếu không phải Trình Cung có bản mạng chi hỏa là tồn tại trải qua Hư Không Âm Dương Kiếp nhược hóa cũng khó có thể hủy diệt, sợ rằng lúc này thân thể Trình Cung đã hoàn toàn vỡ vụn.

- Tâm sinh niệm, niệm sinh thần, thần niệm trấn áp!
Mỗi một lần đối mặt Hư Không Âm Dương Kiếp rèn luyện thân thể, cùng lúc sẽ nhận được lột xác và biến hóa, nhưng vẫn phải đối mặt uy hiếp kinh khủng, giống như con người thế tục tu luyện võ đạo, cần phải không ngừng khiêu chiến sinh tử cực hạn của mình.

Trình Cung cũng thế, mỗi lần đối mặt Hư Không Âm Dương Kiếp chính là đối mặt cực hạn của mình, thậm chí cần khắc phục bóng ma tâm lý kiếp trước bị Hư Không Âm Dương Kiếp đánh nát. Lúc này thần niệm của hắn vận chuyển tới cực mạnh, dĩ nhiên sản sinh một loại khí tức thuần dương cuồn cuộn, hình thành lực lượng cường đại, hoàn toàn bao phủ thân thể nổ tung vỡ vụn của Trình Cung, sau đó không ngừng thu nạp trở về.

Trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Thuần Dương Thiên Sa trực tiếp bay tới đỉnh đầu Trình Cung, thần niệm Trình Cung bắt đầu hấp thu lực lượng Thuần Dương Thiên Sa, thần niệm rốt cuộc đột phá cực hạn, chuyển hóa thành Thuần Dương.

- Đây là đâu, ai vậy, này…
Lúc này, gia chủ Thiên Cung Thần Điện Lô Dực Thiên mở hai mắt, hoàn toàn tỉnh táo lại, đầu tiên hắn nhìn thấy Trình Cung. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Chìm đắm trong đại đạo căn bản không có một chút khái niệm về thời gian, nhưng tất cả trước mắt khiến Lô Quân Hạo vô cùng khiếp sợ, hài tử nhà ai, hắn đang làm gì, quá mức kinh khủng đi.

Thiên Cung Thần Điện khác các thế lực trên Cửu Châu đại địa, căn cơ của bọn họ ở trên Cửu Châu đại địa, trấn thủ vết nứt duy nhất. Bọn họ đối mặt vô số loại tồn tại từ tinh không vô tận không ngừng muốn tiến vào Cửu Châu, cho nên ấn tượng người của Thiên Cung Thần Điện tạo thành đối với người Cửu Châu đại địa chính là tàn nhẫn, cường hãn. Mỗi người đều có thể vượt cấp khiêu chiến, khi chiến đấu hung hãn muốn chết, giống như lão binh bách chiến tại thế tục, so với một tân binh vừa vào lính.

Trên thực tế rất nhiều người đã nghiên cứu, để đệ tử bọn họ tiến vào Yêu Thú Sâm Lâm chém giết, cũng tham gia các loại tôi luyện, nhưng vĩnh viễn khó có thể làm được giống như đệ tử Thiên Cung Thần Điện.

Đệ tử Thiên Cung Thần Điện đã đủ hung, đủ ngoan, nhưng lần đầu tiên hắn nhìn thấy Trình Cung, thấy hắn ngay cả đầu đều nát vụn thành từng khối, dĩ nhiên còn có thể sử dụng thần niệm trấn áp, để bên ngoài không tới mức lập tức nổ vỡ, hắn cũng bị kinh ngạc.

Sau đó lập tức Lô Quân Hạo cảm giác được tác dụng của đan dược trong cơ thể mình, nhất là thần niệm được một cổ dược lực tẩm bổ. Người khác không biết, nhưng hắn lại biết độ trân quý của loại đan dược này.

Dưỡng Thần Đan, tuy rằng dược lực bị mất đi rất nhiều, nhưng vẫn rất lợi hại, thần niệm của chính mình chiếm được tẩm bổ tốt nhất. Loại đan dược này coi như là Lô Quân Hạo cũng mới chỉ được dùng lần thứ hai, lần trước là tiến vào Linh Sơn oánh nhau với yêu tộc, đám kia bồi thường cho một vài thứ.

Oanh!
Trong bầu trời, một con yêu thú thật lớn xuất hiện, thân rồng màu đen, lại có một đôi cánh phượng hoàng đầy lửa.

Trong lúc nguy cấp Trình Cung đã gọi thân ngoại hóa thân Hỏa Phương Ma Long ra ngoài, trực tiếp chuyển một bộ phận Hư Không Âm Dương kiếp vào trong thân thể của Hỏa Phượng Ma Long.

- Thuần Dương Thiên Sa, nhiều như vậy…
Sau một khắc, khi Thuần Dương Thiên Sa xuất hiện, Lô Quân Hạo lại bị kinh sợ.

Hỏa Phương Ma Long đỡ hơn phân nửa bộ phận lực lượng Hư Không Âm Dương Kiếp, thần niệm Trình Cung lại khôi phục đến cảnh giới Thuần Dương, dựa vào lực lượng Thuần Dương Thiên Sa bổ sung, lực lượng trấn áp cường đại, thân thể Trình Cung lại một lần nữa khôi phục bình thường.

- Đây là?
Khi Trình Cung ngưng tụ lại thân thể, khôi phục đến trạng thái bình thường, Lô Quân Hạo thiếu chút nữa nhào lên.

Đây không phải là hài tử chính mình cảm thụ được từ trong mảnh nhỏ kia sao, bộ dáng ngoại tôn mình vài chục năm đó. Hơn nữa hình dạng của hài tử này, rất giống mẫu thân hắn, tuyệt đối không thể sai được, tuyệt đối không thể.

Giờ khắc này, Lô Quân Hạo không thể khống chế nổi nước mắt, cười ngây ngô giống như hài tử.

Hắn mất đi nhiều lắm, nhiều lắm, hiện nay thấy Trình Cung, không tự chủ được đã nghĩ tới lời nữ nhi lúc gần đi đã nói, nhớ tới một ít sự tích khi nàng còn bé.

Lúc này, tất cả khiếp sợ về mảnh nhỏ thần kỳ, Thuần Dương Thiên Sa, thần niệm đặc biệt gì đó, trong mắt Lô Quân Hạo đều đã trở thành mây trôi nước chảy, toàn bộ đều không quan trọng. Trong mắt hắn chỉ có ngoại tôn của chính mình, người tiếp nối sinh mệnh của nữ nhi mình, ngoại tôn, thân nhân của chính mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.