Quy Phục

Chương 128: Hận, chỉ có hận!





Nhưng đang ở một hơi thở cuối cùng, dưới tình huống Trình Cung không sử dụng những ngoại lực khác, giờ khắc này mình sử dụng đòn sát thủ lợi hại nhất, bản mạng chân hỏa.

Rầm rầm rầm...

Toàn bộ hải dương giống như nước sôi trào, Huyền Quy trảo to lớn đã muốn thu trở lại đột nhiên run lên.

Mà thân thể xoay tròn của Trình Cung đã nhảy vào bên trong thịt, sau khi đi vào trực tiếp oanh kích lên xương, trong nháy mắt vô số huyết dịch xung quanh bị bản mạng chân hỏa của Trình Cung luyện hóa, mấy ngàn thậm chí có thể là mấy vạn cân huyết dịch trong nháy mắt bị tinh luyện, luyện hóa thành mười mấy giọt Huyền Quy tinh huyết, mà cuối cùng Trình Cung cũng oanh kích vào xương, một khối Huyền Quy cốt to bằng bàn tay cũng bị oanh ra.

Ầm…

Trình Cung liền cảm giác thân thể của mình bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ đến cực điểm bắn ra, nhưng lực lượng này cũng còn tốt, không có ý tổn hại đến hắn, bằng không lần này đủ để lấy tính mạng của hắn.

- Hống...

Đột nhiên, dưới đáy biển truyền đến tiếng gầm giận dữ, mà cự xà trên bầu trời đã biến mất cũng xuất hiện, long xà đồng thời phát hỏa.

- Quy huynh chi ân Lô gia khắc trong tâm khảm, cảm tạ, cảm tạ.

Vẻ mặt Lô Quân Hạo tươi cười, sau một khắc khoát tay đã trực tiếp mang Trình Cung rời khỏi tinh cầu này.

- Ha ha...

Sau khi Lô Quân Hạo mang theo Trình Cung rời khỏi trăm vạn dặm, lúc này mới dừng lại cất tiếng cười to:

- Lần này lão Huyền quy thua thiệt lớn rồi, phỏng chừng hắn hối hận muốn chết, mấy nghìn năm sau cũng đừng nghĩ muốn đồ vật với hắn.

Trình Cung nhìn mười bảy giọt tinh huyết to bằng nắm tay bay lượn trước người, tản ra sức sống vô cùng kỳ lạ, còn có một khối Huyền Quy cốt to bằng bàn tay, cũng rất sảng khoái. Lần này thực sự là không ngờ có thu hoạch lớn, loại đồ vật này kiếp trước hắn cũng không có được qua, tuy rằng cũng có Huyền Quy cốt mấy vạn năm, bình thường đều là từ trong hài cốt có được, hoàn toàn không có biện pháp so với thứ này, đặc biệt Huyền quy tinh huyết là bảo bối chân chính a.

Đồ chơi này luyện hóa chút nữa, một giọt Huyền quy tinh huyết luyện hóa thành đan dược, có thể khiến một người bình thường có được tuổi thọ ngàn năm, người tu luyện dùng càng không cần phải nói, rất nhiều chỗ tốt a.

- Ngoại công, hình như con Huyền Quy này rất cho người mặt mũi, bằng không hắn thể không phản ứng chúng ta, phỏng chừng coi như ngoại công cũng không làm gì được hắn.

- Tiểu tử thối ngươi, muốn hỏi chuyện gì liền trực tiếp nói không được sao, ngoại công ngươi chẳng qua là Thuần Dương mà thôi, nào có mặt mũi lớn như vậy. Đây là giao tình của Lô gia chúng ta và lão Huyền quy này ở mười mấy vạn năm trước, năm đó tổ tiên Lô gia đã cứu nó. Sau đó hắn cũng đã giúp Lô gia, đến giờ vẫn liên hệ cùng Lô gia. Lão Huyền quy này không muốn tiến vào Linh Sơn, sợ bị người bắt, nhưng ở nơi này nó cũng không đột phá được, lại không muốn nhúc nhích. Sau đó Lô gia chúng ta làm mấy trận pháp, mỗi lần chiến đấu cùng liên minh tinh không, sẽ nghĩ biện pháp nhốt lại một nhóm người truyền tống đến chỗ hắn, hắn có thể nuốt những tồn tại này như đồ ăn, cũng có thể giúp chúng ta giải quyết một bộ phận địch nhân, bí mật này trừ những nhân vật trọng yếu của Lô gia ra thì không một ai biết.

Lô Quân Hạo nói:

- Đương nhiên, bởi vì sự tồn tại của nó, nó cũng sẽ định kỳ đưa tới một ít đặc sản của tinh cầu vô dụng đối với nó, nhưng đối với người tu chân mà nói là bảo bối quý giá, thậm chí cách mấy nghìn năm sẽ đưa tới một ít huyết dịch trên người nó cho Lô gia, chuyện này đối với nó không có ảnh hưởng gì, nhưng đối với chúng ta lại có tác dụng rất lớn, lão gia hoả mười mấy vạn năm, bất cứ cái gì trên người hắn đều là bảo, vì lẽ đó lần này ngươi kiếm được rất lớn.

- Không trách được, phỏng chừng hắn cho là ta không chiếm được cái gì, sau đó đưa ta một chút đồ vật rồi đuổi đi, không nghĩ tới... Ha ha.

Trình Cung cười khoát tay, đưa chín giọt Huyền Quy tinh huyết tới trước người Lô Quân Hạo.

- Đây thật là thiên địa chí bảo, coi như ở Linh Sơn cũng rất khó chiếm được, nhưng ngươi cần cái này hơn ngoại công và Lô gia, ngươi cứ giữ lấy.

Lô Quân Hạo khoát tay chặn lại, những Huyền Quy tinh huyết này đều trở lại trước người Trình Cung.

Nếu ngoại công cũng nói như vậy, Trình Cung cũng không nói thêm gì nữa, trực tiếp thu hồi tất cả vào giới chỉ không gian, Lô Quân Hạo lập tức mang Trình Cung chạy về Thiên Cung thần điện, trong lòng Trình Cung thì đang cân nhắc, lần này có Huyền Quy tinh huyết, phương pháp phối chế Âm Dương Phá Thiên Đan ngược lại có thể điều chỉnh một ít, sau khi trở về nhìn ngoại công có thể tập hợp một ít dược liệu khác hay không, nếu như có thể tập hợp, lúc này mới điều chỉnh đan phương Âm Dương Phá Thiên Đan.

...

Máu tanh, giết chóc, vô số Ma Vương, Đại Ma Vương thậm chí Ma Hoàng cũng điên cuồng lên, mục tiêu của bọn họ chỉ có một, chính là xé nát gia hỏa đứng trên vô số thi thể Yêu Ma kia. Trên người hắn tản mát ra tinh huyết, sức mạnh, làm cho những Ma Hoàng bị thương nặng cũng tim đập thình thịch.

Đặc biệt là hai vị Ma Hoàng đỉnh phong, bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được, nếu như có thể nuốt chửng người trẻ tuổi trước mắt kia, bọn họ liền có thể đột phá đến cảnh giới Thiên Ma Hoàng, mới có cơ hội sống sót rời khỏi nơi này.



Cho nên bọn hắn lần lượt xung phong, lần lượt liên thủ oanh kích, chính là muốn giết chết người này.

Đứng trên vô số thi thể Ma Vương, Đại Ma Vương cùng Ma Hoàng chồng chất thành núi, Côn Bằng Thái tử ngạo nghễ nhìn yêu ma phía dưới xung phong liều chết lần thứ hai, bọn họ muốn nuốt mình, há lại biết Côn Bằng tộc có bản lĩnh thôn phệ nhật nguyệt, nắm bắt tinh cầu.

Đã trải qua truy sát lúc đầu, đến cuối cùng quyết chiến, thực lực ổn định, hắn đã triệt triệt để để chưởng khống tất cả lực lượng tu luyện gần hai mươi năm ở chỗ này. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tuy giờ khắc này hắn đã bị thương, nhưng hắn đã không có hứng thú chơi cùng những người này nữa.

Trong nháy mắt thân thể Côn Bằng Thái tử biến hóa thành bản thể, to lớn đến mấy ngàn mét, những Đại Ma Vương thậm chí Ma Hoàng kia nguyên bản to lớn, ở trước mặt bản thể của Côn Bằng Thái tử liền có vẻ nhỏ bé như vậy. Côn Bằng Thái tử bây giờ, hiển hóa ra ngoài đã không còn là hư ảnh, mà là bản thể chân thực.

Bỗng nhiên Côn Bằng Thái tử há miệng hút vào, như gió thu cuốn hết lá vàng, trực tiếp hút toàn bộ yêu ma phía dưới vào trong miệng, tuy rằng những yêu ma này cũng kịch liệt phản kháng, nhưng kết quả đều một dạng.

Ngay cả hai tên Ma Hoàng đỉnh phong bị thương kia cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, hoàn toàn bị Côn Bằng Thái tử nuốt vào trong bụng, tồn tại dám hút địch nhân vào trong bụng như nuốt đồ ăn, tự nhiên đều có phương pháp tiêu hóa. Những yêu ma kia tiến vào trong bụng Côn Bằng Thái tử rất nhanh bị diệt vong toàn bộ, hóa thành từng đạo từng đạo lực lượng cho Côn Bằng Thái tử sử dụng, tuy bây giờ Côn Bằng Thái tử không thể lợi dụng nhiều những thứ này, nhưng cũng làm cho vết thương của hắn khôi phục nhanh chóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.