Quỷ Linh Tinh Quái Chi Đào Linh

Chương 8




Trương Trấn Hoa cười nói:

- Nữ nhi ngoan, ngươi đây là thế nào, Lăng Tiếu kia chỉ bất quá là ngoại môn trưởng lão, tuy nói có chút thực lực nhưng cũng không đáng được chúng ta bảo vệ, Cao gia xuất ra thù lao trọng yếu muốn tính mạng của hắn, ta cũng bất quá là đưa ra một cái nhân tình thuận lợi mà thôi.

- Phụ thân ngươi làm sao lại hồ đồ như thế a!

Trương Liên Hoa có chút bất phẫn nói.

Trương Trấn Hoa nhăn nhẹ lông mày một chút nói:

- Như thế nào, đừng nói là ngươi thích tên tiểu tử kia rồi, đây cũng không phải là tính cách của ngươi a!

Hiểu con gái không ai bằng cha, tính tình của Trương Liên hoa là dạng gì, Trương Trấn Hoa đều biết rõ, dĩ vãng nhưng nam nhân được nữ nhi của hắn coi trọng tuyệt đối không vượt qua một tháng sẽ bị nàng vứt bỏ.

Hắn nhưng không nhận thấy Trương Liên Hoa là thật tâm thích Lăng Tiếu.

Trương Liên Hoa tức giận mà chà chà chân nói:

- Ngươi có biết Lăng Tiếu ở bên ngoài rốt cuộc đã làm gì hay không?

- Có thể làm gì, không phải là bị người của Cao gia vây sát sao, có phải là đã bị bắt hoặc bị giết chế rồi hay không?

Trương Trấn Hoa hỏi lại.

- Không sai, hắn là bị người của Cao gia vây sát, nhưng mà người của Cao gia lại là toàn bộ bị hắn giết chết, hơn nữa hắn còn ở ngoài thành mở lôi đài, khiêu chiến tất cả người của Cao gia.

Trương Liên Hoa ní.

- Cái gì, Cao gia chẳng lẽ chỉ phái mấy tiểu lâu la đi qua sao?

Trương Trấn Hoa kinh hô.

- Lâu la cái gì, bọn họ phái Thánh Hoàng đỉnh phong Cao Long, còn có ngũ đại cao cấp Thánh Hoàng cùng với mười tên trung cấp Thánh Hoàng, nhưng mà bọn họ vây sát không được, ngược lại đều bị giết chết, thực lực của Lăng Tiếu này cường đại như vậy, ngươi bây giờ rõ ràng chưa, cho dù ngày sau hắn không có cách nào trở thành Thần VƯơng nhưng mà hắn tuyệt đối có thể đi ngang Thạch Thiên thành, người nào có thể làm gì được hắn, phụ thân ngươi đem hắn đẩy ra khỏi Trương gia chúng ta, đối với chúng ta là trăm hại mà không có một lợi, nếu là hắn được gia tộc khác chiêu lãm, đây là tổn thất của chúng ta, huống hồ hắn chắc chắn sẽ hận Trương gia chúng ta.

Trương Liên Hoa giải thích nói.

Sau khi nghe xong, thần sắc của Trương Trấn Hoa trở nên có chút xấu hổ lên.

Vốn là hắn cảm thấy Lăng Tiếu chỉ bất quá là tiện dân, dù có chút thực lực nhưng cũng không có tiền đồ gì có thể nói.

Mấy ngày trước Cao gia phái người đến đưa cho Trương gia bọn họ không ít thứ tốt, mục đích đúng là để Trương gia không đếm xỉa đến chuyện của Lăng Tiếu, Trương Trấn Hoa nghĩ cũng không nghĩ liền đồng ý.

Nhưng mà hôm nay nghe lời nói của nữ nhi, trong lòng xác thật là hối hận.

Bất quá hắn thân là nhất gia chi chủ, tự nhiên sẽ không vì một ngoại nhân mà thừa nhận sai lầm của mình.

- Lăng Tiếu kia trốn được vây sát cũng liền thôi đi, hắn lại dám mở cái gì mà lôi đài khiêu chiến Cao gia, thật sự cho là Cao gia ngồi không sao?

Trương Trấn Hoa khinh thường nói.

- Phụ thân, bây giờ người vẫn còn xem thường Lăng Tiếu sao, hắn lần này đi ra ngoài tìm được một bằng hữu, hộ thân linh thú của bằng hữu kia nhưng là Địa Thứ Long cửu giai đỉnh phong, không có bán Thần cảnh xuất ra, chỉ sợ Cao gia không làm gì được bọn họ a!

Trương Liên Hoa nói.

- Vậy thì như thế nào, ngươi sẽ không nghĩ tới để cho phụ thân đi nói xin lỗi với Lăng Tiếu, để cho hắn trở lại Trương gia chúng ta đi, đây tuyệt không thể nào!

Trương Trấn Hoa nói.

Trương Liên Hoa biết nhiều lời vô dụng, chỉ có thể chà chà chân thối lui ra khỏi phòng, hướng về phía bên ngoài thành bay đến.

Lúc này, ở trong Cao gia, cao tầng của Cao gia triệu tập hội nghị khẩn cấp.

Cao gia gia chủ Cao Thường giận dữ, đem một cái chén ngọc tinh bóp thành nát bấy:

- Buồn cười, đừng cho là Cao gia chúng ta không người, Cao Sinh, Cao Mãn đâu, theo ta đi ra ngoài thành đem tiểu tặc kia trảm xuống!

- Gia chủ, tuyệt đối không thể, Cao Long trưởng lão cũng bị tiểu tặc kia trảm sát, chúng ta mạo muộn xuất kích thế này nhất định sẽ bị hắn kích sát từng người!

Một gã cao cấp Thánh Hoàng khuyên bảo nói.

- Chẳng lẽ để cho người của Cao gia chúng ta ra hết hay sao? Đây để cho người khác nhìn Cao gia chúng ta như thế nào!

Cao Thường nóng giận nói.

- Gia chủ, ta cho là nên mời mấy vị lão Thánh Hoàng kia ra, bọn họ hợp lực chắc hẳn muốn bắt được Lăng Tiếu kia cũng không phải là vấn đề, chỗ mấu chốt là trợ thủ kia ở bên cạnh hắn vô cùng cường đại, hơn nữa còn có Địa Thứ Long cửu giai đỉnh phong, không có Bán thần khí khó có thể thương tổn đến nó một chút nào!

Lại có một người nói.

- Chủ ý này không tệ, trừ mời mấy vị lão Thánh Hoàng đi ra, còn phải đem bát đại Thánh Hoàng tu luyện Thiên La Địa Võng trận xuất thủ, bọn họ liên hợp lại uy lực của nó không kém so với mấy vị Thánh Hoàng kia.

Cao Thương phân phó nói.

Song lúc này một gã Thánh giả vội vàng từ bên ngoài chạy đến kêu lên:

- Bẩm báo gia chủ, đại... Đại tiểu thư cùng Tứ thiếu gia tự mình mang theo người đi tìm Lăng Tiếu kia xả giận rồi.

- Cái gì, các ngươi làm sao không ngăn cản bọn họ, mau... Mau phái người đuổi theo bọn họ, tuyệt đối không thể để cho bọn ho tùy hứng mà làm!

Cao Thường thất sắc nói.

Ở ngoài cửa nam của Thạch Thiên thành đã tụ tập rất nhiều Thánh Hoàng cường giả.

Bọn họ đứng ở trên tường thành nhìn thanh niên nhân thần phong tuấn lãng, uy phong lẫm liệt bá khí mười phần kia ở nơi xa, trong mắt tràn đầy vẻ kính trọng.

Cư nhiên lấy lực lượng của một người dám khiêu chiến một đại gia tộc, chỉ sợ đây là từ cổ chí kim đều ít có người dám làm hành động như vậy.

Bất quá trận chiến này của Lăng Tiếu là thắng hay bại, Lăng Tiếu cũng được đưa vào trong sử sách.

Phạm Quan Trường thân là thành chủ cũng dứng ở trong đó, trong lòng lại là thầm than thở nói:

- Vĩnh viễn chỉ là thiên hạ đệ nhất nhân dưới Thần Vương sao? Ta nghĩ sư huynh lần này sợ đều muốn nhìn nhầm rồi.

Lúc này mấy chục cỗ khí tức cường đại từ trong thành bắn ra.

Một đạo tiếng hét vang lên:

- Tiện dân Lăng Tiếu, ngươi khi Cao gia ta không người, bổn tiểu thư tự thân đến đem ngươi bầm thây vạn đoạn, thay Chiến đệ ta của ta báo thù rửa hận!

Thuận theo thanh âm này rơi xuống, một cái trường tiên giống như linh xà hướng về mặt của Lăng Tiếu quất tới.

Lăng Tiếu di hình hoán vị, khiến cho trường tiên kia chỉ là quất ở trên tàn ảnh của hắn.

Hắn thấy rõ người đến, nguyên lai là một nữ tử xinh đẹp ước chừng ba mươi tuổi, người mặc một bộ tử sắc trù đoạn, đem thân hình của nàng kia làm nổi bật lên phong vận thành thục, hấp dẫn động nhân.

Trong mắt nàng hiện lên sát ý nồng đậm, để cho Lăng Tiếu tạm thời không có tâm tư đi thức thức.

Nàng này chính là con gái của Cao Thường, tên là Cao Diễm Hồng, tu vi trung cấp Thánh Hoàng, thiện dùng trường tiên, tọa kỵ chính là cửu giai Hỏa Vân Hồ.

- Chẳng lẽ Cao gia không có người đến sao? Cư nhiên ngay cả nữ nhân đều phái ra!

Lăng Tiếu mang theo vẻ miệt thị nhìn đám người Cao Diễm Hồng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.