Quỷ Hô Bắt Quỷ

Chương 47: Cuộc nói chuyện trên đỉnh núi




Sắc mặt hắn lập tức trở nên đặc sắc. Trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy khó xử. Rốt cuộc có nên cho Mạnh Hàn gian phòng kia hay không?

- Ai khẩu khí lớn như vậy? Muốn bao một tầng của cung Cartha ta sao?

Ngay thời điểm quản lí đang cảm thấy khó xử, tại cửa khách sạn truyền tới một giọng nói hung hăng càn quấy cực điểm:

- Là tên quê mùa nơi nào đến đây quấy rối vậy? Cũng không nhìn thử đây là sản nghiệp của ai sao?

Chủ nhân của giọng nói hùng hùng hổ hổ đã xuất hiện ở cửa. Ngay lập tức hắn liền nhìn thấy Mạnh Hàn. Nhất thời sắc mặt hắn liền trầm xuống.

Xuất hiện ở cửa, không ngờ lại là người con trai thứ hai của bệ hạ Đại Công, chính là Nhị điện hạ người chủ đứng sau hậu trường của phòng đấu giá Tôn Vinh trước kia. Trong chớp mắt khi nhìn thấy Mạnh Hàn, hắn thực sự có ý muốn trốn vào trong khách sạn. Mặc kệ địa vị của Nhị điện hạ có tôn kính tới mức nào, nhưng ở trước mặt Mạnh Hàn là chủ nhân của cung điện Buckingham, cho dù là Nhị điện hạ cũng cảm thấy rất lúng túng.

- Điện hạ, giống như học không giống lắm!

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Cung điện Buckingham, chỉ cần có tiền, là có thể bao hết tất cả các gian phòng.

Nói thì nói như thế, nhưng với giá phòng đắt như vậy, lại có bao nhiêu người cam lòng bao hết tất cả các gian phòng? Chỉ là vấn đề này đối với Mạnh Hàn mà nói, lại hoàn toàn không phải là vấn đề. Người khác không biết, Nhị điện hạ còn có thể không biết sao? Hiện tại, thứ Mạnh Hàn không bao giờ thiếu, chắc hẳn chính là kim tệ.

- Nếu là ý của Tử tước Antonio, các ngươi còn không làm theo?

Nhị điện hạ thoáng nhìn về phía quản lí đại sảnh, lớn tiếng phân phó. Quản lí đại sảnh vội vàng chạy vào trước để sắp xếp. Nhị điện hạ lại nhìn các thân vệ của Mạnh Hàn một chút, đột nhiên hỏi:

- Những người này chính là đội cận vệ vô cùng lợi hại của người trong lời đồn đại kia sao? Ta thấy bọn họ cũng chả có gì đặc biệt!

- Đội thân vệ của ta thế nào, chỉ có ta có thể đánh giá!

Mạnh Hàn không chút do dự đối chọi gay gắt với Nhị điện hạ:

- Ngược lại Nhị điện hạ hình như rất rảnh rỗi, không có chuyện gì lại ngồi trấn giữ trong khách sạn của mình.

Ý tứ của Mạnh Hàn rõ ràng đangi châm chọc Nhị điện hạ không làm việc đàng hoàng.

Nhị điện hạ trải qua sự lúng túng lúc vừa mới chạm mặt, hiện tại đã không còn để ý tới lời nói của Mạnh Hàn. Nói một cách tương đối, vị Nhị điện hạ này so với Đại điện hạ càng hiểu được cách kiếm tiền. Nếu không thì hắn đã không làm được chuyện sao chép, mở khách sạn này. Nhị điện hạ vẫn cho là mình thích hợp kế thừa vị trí Đại Công hơn ca ca của mình, nhưng qua cuộc chiến tranh lần này bệ hạ Đại Công lại phái Đại điện hạ đi tới, điều này khiến Nhị điện hạ tâm cao khí ngạo đặt biệt không phục.

Dưới cái nhìn của hắn, nếu như mình đi làm thống soái, đã sớm tìm được đầy đủ lý do để giết chết Mạnh Hàn. Không chỉ như thế, nói không chừng còn có thể bắt được chân đau của hầu tước đại nhân, làm gì tới phiên hầu tước đại nhân cuối cùng hoàn thành được địa vị thống soái, cưỡi trên đầu trên cổ Đại điện hạ như vậy.

Đối với thất bại của Đại điện hạ tại thành bảo Thiên Lang, Nhị điện hạ thậm chí còn cảm thấy hài lòng. Biểu hiện của Đại điện hạ càng tệ không thể tả, lại càng khiến cho bản thân hắn có cơ hội. Hiện tại nhìn thấy được Mạnh Hàn một nhân vật chính khác khiến Đại điện hạ mặt mày xám xịt, Nhị điện hạ tất nhiên phải nghĩ biện pháp tìm cách gây sự một chút. Nếu như có thể lột bỏ được mấy phần mặt mũi của Mạnh Hàn, sau đó ở trước mặt ca ca của mình, cũng sẽ có thêm được mấy phần mặt mũi.

- Chính ngươi đánh giá bọn họ thành thiên hạ vô địch, lẽ nào bọn họ có thể thiên hạ vô địch sao?

Nhị điện hạ lập tức lại châm biếm nói:

- Ta thấy, Tử tước Antonio giàu có như vậy, nói không chừng tất cả đều do mua được trên chiến trường?

Nhị điện hạ nói xong những lời này, vẫn còn quan sát biểu hiện các thân vệ của Mạnh Hàn. Nhưng điều khiến hắn thất vọng chính là, những thân vệ này giống như không hề nghe thấy mấy lời nói của hắn. Bọn họ đứng ở bên đó không nhúc nhích. Trong tưởng tượng của Nhị điện hạ, những người này hẳn phải lập tức thẹn quá hóa giận, muốn ở trước mặt chủ nhân của mình biểu hiện chứng minh chút gì đó mới phải. Tình cảnh như vậy hoàn toàn không tương xứng.

- Có phải thiên hạ vô địch hay không, đây cũng không phải là do điện hạ người định đoạt.

Mạnh Hàn nở nụ cười. Hắn đã không còn muốn cùng Nhị điện hạ này tiếp tục giả vờ giả vịt nữa:

- Ta mệt mỏi, muốn đi nghỉ ngơi. Điện hạ, ta rất muốn biết, khách sạn của ngươi có phục vụ tốt như vậy hay không.

- Chắc chắn sẽ không kém hơn so với cung điện Buckingham của ngươi!

Về phương diện này, dường như Nhị điện hạ vô cùng tự tin. Cũng không biết tự tin của hắn xuất phát từ cái gì. Tuy nhiên điều này có liên quan gì đến hắn. Chỉ ở trong khách sạn mà thôi, tùy tiện tốn chút kim tệ là được, không phải chuyện gì ghê gớm.

- Ta mỏi mắt mong chờ!

Mạnh Hàn lười biếng nói một câu, liền dự định tiến vào đại sảnh. Nhưng Nhị điện hạ lại lần nữa lên tiếng, ngăn cản Mạnh Hàn.

-Thủ hạ ta có một đội thân vệ cũng là hai trăm người. Toàn bộ đều là cao thủ!

Vẻ mặt Nhị điện hạ tỏ ra hời hợt, giống như những vị cao thủ đó trong mắt hắn căn bản chẳng là cái thá gì:

- Nếu Tử tước Antonio ngươi cảm thấy đội thân vệ của ngươi lợi hại, chúng ta có nên tỷ thí một trận hay không?

- Thật ngại quá, đội thân vệ của ta là 204 người, nhiều hơn so với ngươi!

Vẻ mặt Mạnh Hàn bình thản trả lời một câu:

- Lấy nhiều thủ thắng, thắng cũng không vẻ vang gì! Loại chuyện mất mặt như vậy ta sẽ không làm.

Đi vào đại sảnh cung Cartha, Mạnh Hàn hoàn toàn không có cảm giác mắt sáng lên. Gần như hoàn toàn sao chép cung điện Buckingham của Mạnh Hàn. Chỉ thế này còn dám nói có thể không kém hơn so với cung điện Buckingham sao?

Mạnh Hàn lắc đầu, muốn để quản lí đại sảnh kia dẫn mình đi về phòng. Không ngờ, Mạnh Hàn lại bị Nhị điện hạ theo vào cùng ngăn cản.

- Ta cũng thêm bốn người, thi đua công bằng, người thấy thế nào?

Nhị điện hạ đã quyết định chủ ý muốn vượt qua mặt Mạnh Hàn, làm nào có thể để hắn dùng lý do qua loa lấy lệ như vậy mà rời đi. Ngay lập tức hắn liền có biện pháp biến báo. Huống hồ thêm bốn người đối với hắn cũng chính là bổ sung thực lực một phía, hắn sao có thể từ chối.

- Không có hứng thú!

Mạnh Hàn lắc đầu, tự mình tự về phía trước. Nếu là mô phỏng cung điện Buckingham, người thiết kế như Mạnh Hàn thậm chí không cần người dẫn đường cũng biết chính xác gian phòng nằm ở chỗnào. Nhị điện hạ giống như đã dính chặt lấy Mạnh Hàn, lại nhắm mắt theo sát ở bên cạnh Mạnh Hàn, trêu đến mức Demi và Diana không ngừng vệ sinh mắt cho hắn. Tay của Joey và Juli đặt ngay trên chuôi kiếm không hề thả ra.

- Thế nào, sợ rồi sao?

Nhị điện hạ vừa đi, vừa dùng giọng điệu bình thản nhất nói ra mấy chữ này, sau đó đồng thời lắc đầu nói:

- Cái này ta cũng có thể lý giải. Dù sao ở trên chiến trường không biết dựa vào cái gì mới có thể kiếm được một chút quân công, hơn nữa còn may mắn không có thương vong, tất nhiên không thể khoan dung nếu hình tượng hoàn mỹ này bị đánh vỡ. Cho nên ngươi căn bản không dám đấu với các thân vệ của ta. Về điểm ấy ta lý giải được, ta lý giải được!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.