Quỷ Hô Bắt Quỷ

Chương 134: Đảo Huyễn Mộng




Càng nghĩ các nàng càng cảm thấy oan ức, không nhịn được liền đứng ở trong phòng khách cung điện Buckingham, khóc rống lên.

Ngược lại với hai nàng chính là Kiếm Thần các hạ Andy. Chắc hẳn cả đời này hắn chưa từng lúc nào cảm thấy phẫn nộ như vậy. Trên mặt hắn tái nhợt, không nói một lời. Chỉ có điều, bên cạnh hắn bắt đầu ngưng tụ thành từng luồng gió nhỏ, không ngừng gào thét.

- Andy các hạ, nếu như ngươi không muốn Claudia và Lidia gánh trên lưng món nợ một trăm vạn kim tệ, vậy thì tốt nhất hãy khống chế tâm tình của ngươi.

Mạnh Hàn mẫn cảm phát hiện ra điểm này. Để một Kiếm Thần phát cuồng ở trên địa bàn của mình, Mạnh Hàn vẫn không có được sự hào phóng như vậy. Hắn chỉ có thể mở mắt, lớn tiếng nhắc nhở:

-- Nơi này không có những người mà ngươi phẫn nộ.

Kiếm Thần chính là Kiếm Thần. Thời điểm tu vi và cảnh giới đều đạt được một tới như vậy, cho dù dưới tình huống tình cờ tâm tình bạo phát, nhưng vẫn có thể nhanh chóng khống chế được. Kiếm Thần Andy chính là loại người này.

Lời Mạnh Hàn nói vừa vào tai, hắn biết nơi này không phải là nơi hắn phát tác. Cho dù không để ý Mạnh Hàn và người bên cạnh hắn, nhưng nơi này còn có Claudia và Lidia. Dù thế nào cũng không thể để cho các nàng bị thương.

Mà rất hiển nhiên, Mạnh Hàn trần trụi vạch trần khả năng lòng tham không đáy của những người được cung cấp nuôi dưỡng này, hoặc là nói nhất định là lòng tham không đáy đối với hai nữ hài thiện lương Claudia và Lidia này, hai nàng chịu sự thương tổn tuyệt đối lớn hơn so với hắn.

Một thiện tâm lại bị người cho rằng là công cụ thu tài, bất kể là ai gặp phải tình cảnh như vậy đều sẽ cảm thấy phẫn nộ.

Claudia và Lidia có khả năng cũng chỉ có thể phẫn nộ, sau đó là đau thương sâu sắc. Các nàng không hiểu, mình nhọc nhằn khổ sở hy sinh lớn như thế, thậm chí lấy cả nghệ thuật mà chính mình theo đuổi nghệ thuật để bán đi, tại sao lại đổi lấy một nhóm kẻ vô ơn bạc nghĩa như vậy.

Nhưng Kiếm Thần các hạ có thể phẫn nộ. Sự phẫn nộ của hắn cũng có nghĩa là có người sẽ chảy máu, có người phải trả giá rất đắt.

Trong lòng Mạnh Hàn thầm thở dài. Không biết giá thị trường, không phái người tiến hành giám sát tài vụ, nói như vậy, sự nghiệp từ thiện đơn thuần đều sẽ biến vị thôi.

Mọi người là lòng tham không đáy. Có thể lần đầu tiên lần thứ hai mọi người sẽ cảm động đến rơi nước mắt. Có thể lần thứ ba lần thứ bốn sau đó, người tiếp nhận bố thí sẽ cảm thấy đó là theo lý thường phải làm. Khi loại hành động theo lý thường phải làm này thành thói quen, sẽ không có người nào nhớ tới nữa những thứ này là do người ta có lòng tốt bố thí nữa, chỉ có thể cảm thấy các nàng bố thí còn chưa đủ. Ơn đo bằng lít, thù đo bằng thùng, chính là đạo lý này.

Bao gồm cả kiếp trước của Mạnh Hàn, kể cả thế giới này, xưa nay không thiếu ví dụ lòng tốt làm chuyện xấu. Trước mắt chẳng qua là một ví dụ mà Mạnh Hàn có thể thấy là tương đối nhẹ.

Sau khi than thở, Mạnh Hàn cũng không khỏi bội phục lá gan của những người kia, dám chơi trò này ngay trước mặt một vị Kiếm Thần. Chẳng lẽ bọn họ hi vọng thế giới pháp luật này có thể ngăn cản Kiếm Thần không giết bừa sao? Mọi người đều nói sắc đảm lớn vượt trời. Xem ra, lòng tham cũng có thể khiến lá gan trở nên lớn vượt trời!

- Cần hỗ trợ không?

Thời điểm Kiếm Thần các hạ và hai vị nghệ thuật gia vẫn ở bên kia trầm mặc, Mạnh Hàn đã mở miệng:

- Tin tưởng Andy các hạ cũng hiểu rõ ràng, những thành viên của đội cận vệ ta thấy máu vẫn quá ít. Mặt khác, Kiếm Thần các hạ tự mình động thủ, có thể quá đề cao những người kia hay không?

- Không nên!

Không đợi Kiếm Thần Andy trả lời, Claudia đã rít gào ngăn lại. Lần này, ngay cả Kiếm Thần Andy cũng cảm thấy có chút không hiểu, nhìn Claudia, cau mày hỏi:

- Claudia, người như vậy, ngươi còn định buông tha cho bọn họ sao?

Không biết từ lúc nào, nước mắt đã chảy dài trên mặt Claudia. Thời điểm nghe thấy Elyse nói những lời kia, nàng đã sụp đổ, bây giờ còn gắng gượng chịu đựng.

Lidia ở bên cạnh đã tức giận tới run cả người, ngay cả nói cũng không nói ra lời.

- Nhưng bọn họ dù sao cũng là người bình thường.

Claudia nói xong, không nhịn được nước mắt lại điên cuồng chảy xuôi. Thời gian mấy năm qua, các nàng nhọc nhằn khổ sở, bán đi rất nhiều thứ mình quý trọng, đổi lấy lại là kết quả như thế. Dù chuyện này xảy ra với người nào cũng không thể nào hiểu được.

Chỉ có điều, cuối cùng thiện lương vẫn khiến nàng theo bản năng ngăn cản dự định của Mạnh Hàn. Nàng biết, nếu như nàng không nói ra, Andy gia gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua những người kia. Đúng như Mạnh Hàn đã nói, Kiếm Thần ra tay có khả năng sẽ rất mất mặt. Nói không chừng người của Mạnh Hàn thật sự sẽ dọn sạch những người kia.

- Không sao. Bất cứ khi nào cần đều có thể phân phó.

Mạnh Hàn mỉm cười, đưa ra một lời hứa như vậy. Nói xong câu này, trực tiếp quay đầu nhìn về phía Kiếm Thần Andy:

- Kiếm Thần các hạ, có phải ta đã giúp Claudia và Lidia giải trừ phiền não rất lớn hay không? Ngươi có phải đã nợ ta một món nợ ân tình hay không?

- Ta nợ ngươi một món nợ ân tình!

Kiếm Thần các hạ đúng là Kiếm Thần các hạ, nói chuyện hoàn toàn không dây dưa. Hắn cảm thấy Mạnh Hàn nói mấy câu thực sự đã giải quyết được phiền phức lo lắng trong lòng đã lâu, vậy hắn liền cảm thấy mình nợ Mạnh Hàn một ân tình.

Nhận được lời hứa hẹn này, Mạnh Hàn rất bật cười đầy thỏa mãn:

- Xem ra, buổi biểu diễn ngày hôm nay cũng không có cách nào thưởng thức được. Chúng ta liền cáo lui trước.

Mạnh Hàn dẫn theo người của mình xoay người rời khỏi cung điện Buckingham. Chỉ có điều, thời điểm ra đến cửa, Mạnh Hàn vẫn quay đầu trở lại nói:

- Ta nghĩ, các ngươi cũng sẽ không quá khó khăn để vượt qua. Tính cách con người vốn là như vậy, cho nên ta chưa từng cung cấp nuôi dưỡng con dân của ta chính là vì đạo lý này. Chuyện này không khó để suy nghĩ thông suốt. Quan trọng chính là bản thân ngươi nguyện ý làm, không phải do người khác ép buộc ngươi làm. Không phải sao?

Mấy câu nói đã có được ân tình của một vị Kiếm Thần. Chuyện này có thể con tốt hơn nhiều so với ra ơn mất công sức giúp hắn nuôi dưỡng mấy ngàn người.

Hiện tại Mạnh Hàn cảm thấy tương đối hài lòng. Chỉ có điều, hắn cũng không phải là tâm địa sắt đá. Nhìn thấy hai mỹ nữ nghệ thuật gia đơn thuần bị người lừa dối thảm như vậy, trong lòng tự nhiên cũng có lòng trắc ẩn.

Chỉ có điều phương pháp giải quyết của hắn không có quá nhiều điểm chung với hai vị mỹ nữ nhẹ dạ. Cho nên hắn chỉ có thể tạm thời rời khỏi, đợi được hai nàng tự mình nghĩ thông, tới lúc đó sẽ lại trở nên không buồn không lo, một lòng nghiên cứu nghệ thuật của các nàng.

Mạnh Hàn cảm thấy mình rất may mắn. Những cặp sinh đôi mà mình gặp, chưa từng có một người nào làm ra chuyện như vậy. Tất nhiên điều này có liên quan đến biện pháp của bản thân Mạnh Hàn. Nhưng những người này quý trọng cuộc sống như bây giờ, nguyên nhân chính cũng là lòng biết ơn của bọn họ.

Bắt đầu từ sau khi Mạnh Hàn đi tới thế giới này cho tới bây giờ, hắn có được một nhóm thuộc hạ một lòng trung thành như vậy, tuyệt đối là niềm hạnh phúc và kiêu ngạo của Mạnh Hàn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.