Qủy Ba Ba

Chương 27




    Tên sứ giả Tây Lan quốc vừa nói xong, gương mặt nho nhã của hắn đã thay đổi 180 độ trở thành một gương mặt cực kì âm trầm và đáng sợ. Bỗng trong những bụi cây xuất hiện rất nhiều hắc y nhân phi thân ra trước mặt mọi ngườiTuyết Linh tức giận chửi tục một câu:

    - Khốn khiếp! Tên hỗn đản nhà ngươi muốn giết người diệt khẩu?

    - chậc chậc! Nữ nhân như vầy có thể làm hoàng hậu tương lai hay sao? Thật là diệt trừ sớm tốt hơn! - Tây Lan sứ giả nói rồi quay sang đám hắc y nhân quát: - Các ngươi lên cho ta.

   Đám hắn y nhân xông vào. Bọn Tuyết Linh cũng không chịu thua kém, ai nấy đều vươn đao nghênh chiến. Tuyết Linh có lẽ là người yếu thế nhất vì Huyết Sắc cước của nàng sở trường chính là đánh cự li xa hiện đang trong tình thế hỗn chiến cấp bách nàng làm sao có thể phân biệt ai là bạn ai là thù? Lỡ như đánh trúng người bên mình thì tiêu.

   Đám hắc y nhân ai nấy đều là cao thủ, đã vậy còn phân ra ba người đối phó với một người. Cho dù bọn họ có lòng muốn giúp Tuyết Linh thì tay cũng không rảnh.

   Nguyên Phong và Tru Liệt đánh xong phần mình định tới giúp nàng lại bị mọt nhóm khác tới chặn làm bọn hắn điên tiết lên.

   Tây Lan sứ giả một trận cuồng tiếu nói:

  - Hahaha...các ngươi khoanh tay chịu chết đi! Ta nói cho các ngươi biết đây chính là sát thủ do Bách Lạc đào tạo ra. Các ngươi nghĩ mình đấu lại sao?

   Tru Liệt, Nguyên Phong và Huỳnh Lưu đồng loạt đổ mồ hôi lạnh. KHông phải chứ? Bọn họ là người của Bách Lạc? Bách Lạc các từ xưa tới nay nổi tiếng là lò đào tạo sát thủ giỏi nhất. Chỗ ơ không cố định, tung tích thoắt ẩn thoắt hiện không ai biết được. Trời! Bọn họ đang phải đấu với sát thủ của Bách Lạc?

   Tuyết Linh, Ngân Nhi và Ngọc Di tuy không hiểu cái gì mà Bách Lạc nhưng biểu tình của bọn Nguyên Phong khiến lòng các nàng chùng xuống. Tuyết Linh vừa đánh vừa đảo mắt khắp nơi. Chỗ này bốn bề đều là cây cối, bụi rậm mà Tuyết Linh nàng đây giỏi nhất chính là khinh công (Shizu: Tại tỷ ấy hay trốn ra khỏi cung mà! Không giỏi khinh công thì đã bị bắt từ lâu rồi.). Nàng cười nhạt, đánh trực diện không được thì nàng dùng các khác!

   Tuyết Linh phi thân xuyên qua các cây cối gần đó. Không những vậy mà còn có nhiều lúc nàng xuyên qua bụi rậm và quỳ rạp xuống đất. Bọn sát thủ của Bách Lạc các bị thu hút bởi hành động của nàng còn bọn Tru Liệt vừa nhìn là biết ngay nàng đang làm cái gì!

   Cuối cùng cũng xong, nàng quay lưn về phía đám hắc y nhân kia. Bọn hắn thấy đây là thời khắc tốt, thầm mắng Tuyết Linh là nữ nhân ngu ngốc lại quay lưng về phía bọn hắn đúng là muốn chết! Những tên sát thủ ấy đồng loạt xông lên, Tuyết Linh cười nhạt cái này là do bọn chúng tự chuốc lấy. Nàng không giết chết bọn chúng thì bọn chúng cũng sẽ giết chết nàng. Đạo lí này, nàng hiểu chứ!

   Tay nàng khẽ động, các ngón tay bắt đầu nắm chặt lại. Những sợi dây ánh lên ánh sáng lạnh lẽo thoắt ẩn thoắt hiện. Đợi đến khi bọn sát thủ kia nhìn rõ đấy là vật gì thì máu đỏ đã văng tứ phía, Huyết Sắc cước của Tuyết Linh bị dính máu bỗng chuyển thành một màu đỏ tươi. Máu từng đợt nhiễu xuống đất, từng bộ phận thi thể rơi xuống đất khiến xung quanh Tuyết Linh được nhuộm một màu đỏ âm trầm.

   Bọn sát thủ mở to mắt nhìn Tuyết Linh. Trong mắt đầy sợ hãi. Bọn hắn không biết thủ lĩnh của Lục Nhân cũng ở đây....Huyết Sắc cước......chính là binh khí này.....năm xưa đã gây ra bao trận huyết chiến trong võ lâm. Đến nay trong danh sách những người cần tránh của Bách Lạc, hàng đầu chính là người sở hữu Huyết Sắc cước!!!

   - Tất cả rút lui!!! - Một tên sát thủ nói kéo theo đó là những tên sát thủ nhánh chóng rút lui khỏi trận chiến. Tên sát thủ khi nãy thảy cho Tây Lan sứ giả một bao tiền rất to rồi phi thân theo đồng bọn.

   Đúng lúc đó....

   - Hoàng thượng giá lâm!!!!!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.