Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 24: Bị Phát Hiện




Quý Tiêu Dương đứng trước mặt mười hai người trông vô cùng phổ thông, cái này thuộc loại để trong một đám người thì sẽ lập tức bị lẫn vào!

“Sếp!” Mười hai người đồng thời cung kính gọi một tiếng đối với Quý Tiêu Dương, biểu tình trên mặt là tuyệt đối phục tùng, trong con ngươi là sự trung thành tuyệt đối!

Trong đôi mắt đen như mực của Quý Tiêu Dương hiện lên một tia vui mừng cực kỳ mỏng manh, sự đầu tư của hắn cuối cùng cũng không uổng phí! “Hiện tại là thời điểm khảo nghiệm của các người, có tin tưởng vào bản thân không?” Lời nói của Quý Tiêu Dương rất nhẹ, rất đạm!

“Có!” Mười hai người đồng thời đáp, thân thể lập tức đứng thẳng tắp, trong ánh mắt lóe lên sự tự tin cùng kiên định tuyệt đối!

“Giúp ta tìm Thần Thần! Hết thảy đều phải âm thầm tiến hành, không thể để cho đối phương điều tra ra!” Chơi trò chơi sao? Hắn cũng sẽ chơi…… Hắn muốn nhìn xem đến tột cùng ai mới là lão quỷ chân chính!

“Đã rõ!” Lại là một trận đồng thanh trả lời.

Quý Tiêu Dương cười nhạt gật đầu “Các người bắt đầu hành động đi! Tìm được manh mối gì thì dùng biện pháp liên hệ như trước! Ta mỗi ngày sẽ đúng giờ gọi người đi thu!”

“Rõ thưa sếp, chúng tôi tuyệt đối sẽ không để ngài thất vọng!” Nói xong, mười hai người, tám nam năm nữ đồng thời rời khỏi phòng.

Sau khi tất cả ra ngoài, Quý Tiêu Dương chống cằm, có chút thất thần lẳng lặng nhìn mặt bàn đen như mực.

Nam Cung Kỳ ở bên cạnh sửa sang tư liệu, Nam Cung Cửu vẫn ngồi bên người Nam Cung Kỳ, lúc này, đôi mắt đen của hắn cũng hơi lóe lên sự thất thần: Đúng là vẫn còn cải biến……

“Tiểu Cửu, phát ngốc cái gì vậy?” Nam Cung Kỳ gọi hai tiếng Nam Cung Cửu mà không thấy hắn trả lời, vươn tay đẩy đẩy hắn.

Nam Cung Cửu nhanh chóng thu hồi tâm tư, ổn định tâm thần nhìn về phía Nam Cung Kỳ “Có việc?” Hắn hiện tại đã có thể xem như hiểu rõ tính cách Kỳ. Không thể bắt buộc em ấy, chỉ có thể chậm rãi lấy hình thức là anh em bạn bè mà ở chung, dần dần gia tăng trao đổi tình cảm của hai người!

“Ân, giúp tôi pha một cốc cà phê đi!” Nam Cung Kỳ nhắm mắt, nhu nhu huyệt thái dương. Gần đây công việc thật là nhiều, đều loạn thành một đoàn, phức tạp lại rối rắm! Anh cảm giác chính mình đều có chút hỗn loạn rồi…… “Đầu rất đau sao?” Nam Cung Cửu đặt cà phê đã pha xong ở trước mặt Nam Cung Kỳ, rồi sau đó vươn tay đặt lên huyệt thái dương của anh, lực đạo thích hợp xoa ấn “Em nghỉ ngơi một chút đi, tôi giúp em ấn ấn!” Lúc này, trong lòng Nam Cung Cửu cảm thấy có chút may mắn, hoàn hảo lúc ấy đã học một chút mát xa cùng huyệt vị.

“Muốn mạnh một chút hay không?” Hơi nghiêng đầu nhìn Nam Cung Kỳ khẽ nhắm mắt, khóe miệng câu lên một nụ cười nhàn nhạt, trong lòng Nam Cung Cửu tràn đầy thỏa man!

“Không cần đầu. Cứ như vậy là tốt rồi!” Cách hơn mười giây, Nam Cung Kỳ mới ôn hòa mở miệng. “Tiểu Cửu, cậu học mấy cái này ở đâu vậy? Thật là tốt!”

“Năm đó lúc ở Pháp nhàm chán thì học!” Thanh âm Nam Cung Cửu cũng không lạnh băng như dĩ vãng nữa mà trở nên thản nhiên mềm nhẹ mà ôn nhu!

Khóe miệng cười của Nam Cung Kỳ càng thêm sâu, cảm giác mỏi mệt mấy ngày liền tựa hồ trong một khắc này đều tan biến hết…… Trong căn phòng im lặng lưu chuyển sự ấm áp thản nhiên. Thời gian trôi qua một phút, di động của Nam Cung Kỳ đặt trên bàn vang lên. Anh khẽ mở mắt, lấy điện thoại di động nhìn thoáng qua, trên màn hình hiển thị tên Lưu Lâm, sửng sốt vài giây mới bắt máy “Xin chào Lưu tổng!”

“Là Tiểu Kỳ đi? Tôi muốn hỏi một chút, không biết Quý tổng có chuyện gì mà lúc buổi chiều lại bỏ đi vội vàng như vậy?”

Ánh mắt Nam Cung Kỳ nhìn về phía Quý Tiêu Dương ở một bên, Quý Tiêu Dương nhẹ nhàng lắc đầu. “Không có chuyện gì, đã giải quyết xong. Đã làm cho Lưu tổng lo lắng rồi!”

“Vậy thì tốt. Nếu thực sự cần hỗ trợ gì thì nhất định phải nói cho tôi biết, để cho tôi có thể làm tròn trách nhiệm chủ nhà!

“Ân. Được. Cảm ơn Lưu tổng đã quan tâm!”

“Đúng rồi, về cái bản thiết kế kia. Không biết Quý tổng……”

Nam Cung Kỳ lại nhìn về phía Quý Tiêu Dương, chỉ thấy Quý Tiêu Dương dùng bút viết trên giấy một câu: Ngày mai chín giờ sáng họp!

“Sếp phân phó ngày mai chín giờ sáng lại họp một lần nữa. Làm phiền Lưu tổng bố trí lại một lần nữa. Buổi chiều hôm nay tình huống có chút đặc thù đã tạo nên phiền toái, mong rằng Lưu tổng có thể thông cảm!”

“Này không có việc gì, chuyện đó cũng không quan trọng! Chỉ cần Quý tổng giải quyết được phiền toái của mình là tốt rồi. Dù sao hội nghị này tùy thời đều có thể mở! Như vậy, chín giờ sáng ngày mai tôi sẽ gọi những nhân viên quản lý chuẩn bị để tới!”

“Ân. Chín giờ sáng mai!”

“Được. Vậy tôi đây đi bố trí phòng họp một chút!” Nói xong, Lưu Lâm ngắt điện thoại.

Tầm mắt Nam Cung Kỳ dừng trên người Quý Tiêu Dương “Tiêu Dương, chúng ta chuẩn bị làm sao bây giờ?”

“Không có việc gì. Nên làm cái gì thì liền làm cái đó. Đối phương đã giúp chúng ta dọn sẵn một con đường rồi không phải sao? Chúng ta liền ấn theo kịch bản lúc trước của hắn đi! Chuyện Thần Thần gia cho người của mười hai tinh, chúng ta có thể yên tâm!” Quý Tiêu Dương cười đến lạnh lùng cùng châm chọc!

“Tiêu Dương, cậu là chuẩn bị?……” Nam Cung Kỳ muốn nói lại thôi.

“Ân!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu.

Nam Cung Kỳ đột nhiên vì đối thủ không biết mặt kia mà cảm thấy bi ai, cư nhiên dám đánh chủ ý lên người Quý Thần Quang, chạm đến điểm mấu chốt của Quý Tiêu Dương! Thật là không rõ là do hắn không biết hay là do hắn tự đại……

“Bản thiết kế sao rồi?” Quý Tiêu Dương đột nhiên mở miệng hỏi, khi định chuẩn bị bưng trà lên uống thì phát hiện chén trà đã muốn trống không rồi.

Suy nghĩ nháy mắt có chút mơ hồ…… Nhớ nhung trong lòng đột nhiên rào rạt trào lên. Trước đó trong khi làm việc Thần Thần đều giúp hắn, pha trà, pha cà phê sau đó lẳng lặng ngồi ở một bên nhìn hắn làm việc! Tuy rằng trà Thần Thần pha luôn luôn đặc lại chát, tuy rằng cà phê Thần Thần pha luôn luôn ngọt đến tê răng, nhưng không hiểu vì sao hắn lại rất thích, nó đã trở thành thói quen của hắn…… Mỗi ngày luôn luôn uống hai cốc.

Hiện tại không được uống, cảm giác trong lòng trống rỗng, như là rơi xuống một vực thẳm. Lãnh lẽo, đau đớn, chua xót……

Thần Thần, anh hai nhớ em! Thần Thần, em nhất định phải hảo hảo chăm sóc bản thân, chờ anh hai tới tìm em!

“Tiêu Dương!” Nam Cung Cửu đưa trà đặt vào trong tay Quý Tiêu Dương.

“Ân!” Quý Tiêu Dương lấy lại tinh thần, cười cừoi với Nam Cung Cửu, nâng trà lên uống một ngụm “Giúp tôi pha lại đi, đặc một chút!”

Nhớ tới lần đầu tiên uống trà do Thần Thần pha cho mình, chính mình dường như là cau mày uống hết. Sau khi uống hết một ly trà do Thần Thần pha, cảm giác miệng mình càng thêm khát. Cảm giác được uống trà Thần Thần pha chính là một loại dày vò. Nhưng không nghĩ đến, nay chính mình lại ngược lại, chuyện đó đã trở thành một thói quen khắc sâu vào tâm khảm. Không được uống loại trà đặc này tổng cảm giác miệng mình óc hcút là lạ, suy nghĩ cả ngày cũng không tập trung được…… Nam Cung Cửu hơi ngây người một chút, rồi sau đó cầm lấy cái chén, lại một lần nữa pha một ly trà nồng đậm, đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương.

“Đều xử lý tốt rồi, đây là phương án thiết kế.” Nam Cung Kỳ từ trong một đống tư liệu tìm được bản thiết kế, đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương.

Quý Tiêu Dương cầm lấy bản thiết kế nhìn thoáng qua, gật gật đầu “Tốt lắm, đấu thầu đất bên thành phố Y thế nào rồi?”

“Còn chưa có tin tức truyền đến. Bất quá phỏng chừng tối nay sẽ có tin. Buổi chiều nhân viên quản lý bên thành phố C đã chạy tới thành phố Y rồi! Trước đấy chúng ta cũng đã làm rất nhiều chuẩn bị rồi. Việc này hẳn là sẽ thành công!” Nam Cung Kỳ đẩy mắt kính gọng bạc của mình, không nhanh không chậm nói xong.

“Ân. Sau khi đấu thầu xong. Toàn diện đả kích công việc làm ăn của Ngô gia!” Quý Tiêu Dương bưng cái chứn, thản nhiên nhấp một ngụm trà. Ân, độ đậm còn phải thêm một chút…… Vẫn là Thần Thần tốt nhất!

“Tôi biết rồi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu, chiêu gậy ông đập lưng ông này của Tiêu Dương thực đúng là diệu kế! Bất quá chính là Ngô gia thật là đáng thương, vô tội bị đẩy lên tiền tuyến, trở thành vật hi sinh……

……

Trước cửa sổ sát đất thật lớn, một người đàn ông mặc áo ngủ, mặt huiớng ra ngoài cửa sổ, phía sau có một người đàn ông tinh anh mặc âu phục!

“Thất gia, Tuyệt Ngũ đã thành công bắt được Quý Thần Quang. Hiện tại đang dừng ở thành phố C, tin chắc là sáng ngày mai bọn họ có thể đến sơn trang!” Người đàn ông mặc âu phục một bên nói chuyện, một bên hơi hơi ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc áo ngủ, anh ta rất ngạc nhiên, Thất gia đến tột cùng là dài cái dạng gì……

“Ân. Nói cho Tuyệt Ngũ, ta muốn Quý Thần Quang tuyệt đối lông tóc vô thương!” Những lời này của Thất gia đã mang theo một loại nghiêm túc trước nay chưa từng có, đã không còn sự chậm rãi thản nhiên của trước kia.

“Dạ!” Người đàn ông mặc âu phục tuy rằng kỳ quái, nhưng vẫn là lập tức trả lời một câu.

“Hành động của Quý Tiêu Dương bên kia thế nào?” Những lời nói này của Thất gia lại khôi phục bộ dáng trước kia, thản nhiên mà dày dặn. Giống như đang nói hôm nay thời tiết thế nào……

“Quý Tiêu Dương báo cho nhân biên chủ quản bên thành phố C mang theo tư liệu đấu thầu đến thành phố Y. Xem ra là chuẩn bị tranh quyền sở hữu đất với Ngô gia! Thất gia, Quý Thần Quang này đối với QUý Tiêu Dương mà nói là thật sự rất quan trọng, theo lời đồn từ bên ngoài là cơ hồ chỉ có gia tăng mà không có giảm bớt! Liền đều có chút không khống chế được mà từng bước từng bước hướng tới vòng tròn mà chúng ta đã đặt trước!” Thanh âm của người đàn ông mặc âu phục có chút đắc ý.

“Thần Quang đối với Quý Tiêu Dương mà nói chính là một bảo bối phủng trong lòng bàn tay! Không có Thần Quang, Quý Tiêu Dương tuyệt đối là một cường giả chân chính. Nhưng là có Thần Quang, Quý Tiêu Dương sẽ không còn là cường giả nữa……” Thật là ngoài ý muốn, hôm nay Thất gia tựa hồ như nói có chút nhiều.

“Bất quá, tôi thực sự không nghĩ ra, Quý Tiêu Dương đối xử với bảo bối Quý Thần Quang như thế nào. Cảm tình của hai anh em này thật sự là làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn!” Người đàn ông mặc âu phục đme nghi hoặc của mình nói ra, đồng thời trong lòng lại dâng lên một cỗ nghi hoặc khác. Bộ dáng của Thất gia giống như là đối với Quý Thần Quang cùng Quý Tiêu Dương rất quen thuộc?……

“Anh em sao?……” Tựa hồ là thì thầm, giống như là tự nói. Mang theo một loại cảm xúc nói không nên lời……

“Cậu đi xuống đi!” Cách vài giây sau, Thất gia mới mở miệng nói chuyện, trong thanh âm cư nhiên còn thoáng hiện sát khí nhè nhẹ.

“Dạ!” Trong lòng người đàn ông mặc âu phục nhất thời cả kình, đột nhiên hiểu được Thất gia cùng với anh em Quý gia trong lúc đó hẳn là có cái gì bí ẩn…… Kỳ thật rất muốn nghe thêm một chút…… nhưng là vì mạng nhỏ của chính mình, anh ta cũng chỉ biết lui xông. Thật sự rất tò mò a……

Trong phòng vang lên thanh âm cửa phòng đóng lại, chậm rãi phiêu tán. Thời gian vẫn lẳng lặng trôi qua, trong phòng hoàn toàn lâm vào im lặng. Thất gia đứng im trầm tư không có động. Qua hồi lâu sau, trong phòng đột nhiên bay lên một câu.

Là anh em sao? Kỳ thật là người yêu đi……

Ngữ khí có một loại cảm giác quỷ dị không nói nên lời……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.