Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới

Chương 17: Bị Từ Chối




Chờ đến khi Quý Thần Quang tỉnh lại đã là bảy giờ rưỡi tối.

“Anh ơi!” Mở to mắt, Quý Thần Quang cư nhiên không thấy anh hai đâu! Trong lòng nhất thời xuất hiện sự hoảng sợ, anh hai đi đâu rồi?……

“Thần Thần, em tỉnh rồi à?” Nghe được thanh âm hơi bén nhọn của Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương nhanh chóng từ phòng tắm đi ra, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực “Thần Thần ngoan, anh hai vẫn luôn ở bên cạnh em!”

“Anh hai! Vừa rồi anh đi đâu vậy?” Ngồi trong lòng Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang ngửa đầu, trong đôi mắt to tròn phiếm chút hơi nước. Một nửa là vì vừa mới tỉnh ngủ, một nửa là bởi vì hoảng sở vừa nãy……

“Thần Thần, không có việc gì! Anh hai vừa mới ở trong phòng tắm!” Thanh âm Quý Tiêu Dương thực ôn nhu, nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt Quý Thần Quang! Hẳn là vừa rồi Thần Thần lại mơ thấy ác mộng…… Thần Thần nếu không có hắn ở bên người khi ngủ sẽ cảm thấy sợ hãi!

“Ân!” Hai tay ôm chặt lấy eo của Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang nằm trong lòng hắn không nói gì.

Đợi một hồi, cảm giác được cảm xúc của Thần Thần đã ổn định lại, Quý Tiêu Dương mới lại một lần nữa mở miệng nói chuyện “Thần Thần, đói bụng chưa? Anh hai mang em đi dạo phố được không?”

“Được ạ!” Thanh âm này rõ ràng mang theo chút uể oải không phấn! Tâm tình vẫn không có tốt lên được!

“Thần Thần ngoan, anh hai ở bên cạnh em, anh vẫn đang ôm em! Đừng buồn, anh hai mang em đi ăn đồ ăn vặt đặc sản, đi dạo phố!” Vốn muốn hỏi rốt cuộc vừa rồi Thần Thần mơ thấy cái gì, nhưng suy nghĩ một chút Quý Tiêu Dương vẫn thôi không hỏi. Hiện tại còn chưa tới thời điểm hỏi chuyện này……

“Vâng ạ!” Hai tay vẫn như trước gắt gao ôm Quý Tiêu Dương.

“Tốt lắm, chúng ta trước tiên đi rửa mặt cái đã, sau đó sang phòng bên cạnh tìm Kỳ cùng Cửu!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền ôm Quý Thần Quang vào phòng tắm.

Ở bên trong ngây người gần hai mươi phút hai người mới lại đi ra. Sau khi đi ra tinh thần Quý Thần Quang rõ ràng tốt hơn! Hai người ra khỏi phòng sang phòng bên cạnh của Kỳ và Cửu, ấn chuông cửa! Giây tiếp theo, Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu liền xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Đi thôi. Đi dạo phố ăn vặt của thành phố J!” Quý Tiêu Dương cười nhẹ nói một câu. Bốn người vào thang máy rời khỏi khách sạn, đi đến phố ăn vặt!

“Anh ơi, đây là cái gì vậy? Thối thối nhưng lại cũng có một mùi là lạ!” Quý Thần Quang dùng sức ngửi ngửi, trong lòng nhất thời sinh ra cảm giác tò mò, đôi mắt to tròn mang theo thắc mắc nhìn về phía Quý Tiêu Dương!

“Thần Thần muốn ăn không?” Quý Tiêu Dương cười ôn nhu với Quý Thần Quang, thanh âm cũng trở nên thân thiện ôn nhu! Kỳ thật chính hắn cũng không biết đây là cái gì……

Quý Thần Quang hung hăng gật đầu, cậu rất tò mò không biết đây là cái gì……

“Chúng ta vào xem thử đi!” Quý Tiêu Dương cười cười nói, bốn người liền đi về phía một sạp hàng nhỏ, trên biển hiệu viết ba chữ lớn: Đậu phụ thối!

“Buôn bán cũng tốt phết!” Nam Cung Kỳ nhìn trước sạp hàng nhỏ tấp nập người, trong lòng nhất thời cũng sinh ra cảm giác tò mò. Chẳng lẽ thứ này là mỹ vị?

“Xem ra đây thực sự là một món ăn độc đáo!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu đồng ý nói.

Quý Thần Quang ở một bên đã muốn rục rịch, dắt tay Quý Tiêu Dương đi về phía sạp hàng “Chúng ta đi nhìn xem đi!”

Khóe miệng Quý Tiêu Dương hàm chứa nụ cười ôn nhu, không nói gì, nắm lấy tay Thần Thần chen vào trước sạp hàng!

Nam Cung Cửu nhìn Nam Cung Kỳ “Đi xem một chút chứ?” Hơi hơi nhíu mày!

“Đi!” Nam Cung Kỳ cười ôn hòa!

“Cái này bán thế nào?” Rốt cục cũng chen được vào trước sạp hàng, mùi hương thôi thối lại càng thêm nồng, Quý Thần Quang khẩn cấp hỏi ông chủ!

“Một đồng bốn miếng!” Ông chủ giơ bốn ngón tay lên!

Quý Thần Quang nghe xong, ánh mắt nhanh như chớp đảo một vòng “Vậy làm ơn cho tôi bốn đồng!” Trước phải nếm thử hương vị đã!

“Được, xin chờ một lát!”

“Ân. Bàn ở đằng sau có thể ngồi không?” Quý Thần Quang chỉ chỉ bàn ở đằng sau sạp hàng.

“Có thể. Các cậu cứ ngồi trước đi, chờ một lát tôi sẽ đưa đậu phụ thối lên cho các cậu!”

“Được, cám ơn!”

“Không có gì!”

“Kỳ, Cửu, chúng ta qua bên kia ngồi một chút đi!” Quý Thần Quang lôi kéo tay Quý Tiêu Dương ra khỏi đám người, nói với Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu ở bên ngoài.

“Thần Quang, tốc độ nhanh thế?” Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua đám người, hỏi Quý Thần Quang.

“Ân. Đã gọi xong rồi. Bốn phần, đợi lát nữa ông chủ tự đưa lên!” Ngồi ở trên ghế, Quý Thần Quang hưng phấn nói.

Ông chủ cũng không để bọn họ phải đợi lâu, hai phút sau liền đưa đậu phụ thối lên trên bàn.

“Em đến nếm thử món ăn độc đáo này!” Đậu phụ thối vừa mới bưng lên, Quý Thần Quang liền vội vàng cầm đôi đũa chuẩn bị ăn!

Quý Tiêu Dương ở một bên nhìn bất đắc dĩ lắc lắc đầu “Thần Thần, chậm một chút. Bây giờ vẫn còn nóng quá, thổi ngội một chút rồi ăn! Nào, ăn miếng này đi!” Nói xong, Quý Tiêu Dương liền đưa miếng đậu phụ thối đã thổi nguội đến bên miệng Quý Thần Quang.

Quý Tiêu Dương há miệng ăn, tinh tế nhai nuốt.

“Thế nào, có ăn được không?” Nhìn Thần Thần khẽ biến sắc, Quý Tiêu Dương hỏi một câu.

“Ân. Ăn ngon lắm. Anh hai, anh mau nếm thử đi. Hương vị rất ngon!” Quý Thần Quang nói xong, tự mình gắp một miếng, nhanh chóng thổi nguội rồi đưa tới bên miệng Quý Tiêu Dương, ánh mắt sáng trong suốt nhìn Quý Tiêu Dương.

“Ân. Thực sự là rất ngon!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu.

“Kỳ, Cửu, hai người cũng nếm thử đi. Thật sự là ngon lắm!” Nghe được câu trả lời của Quý Tiêu Dương, trong lòng Quý Thần Quang vui sướng hài lòng, quay sang nói với Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu lại phát hiện Cửu cư nhiên đang gắp một miếng đậu phụ thối đặt vào bát Kỳ…… Ai nha, Cửu cũng học được cách ngọt ngào rồi nha…… Thật là cao hứng, thật là cao hứng mà!

Quý Thật Quang đột nhiên nói lớn lên làm cho tay Nam Cung Cửu run lên, trên mặt hiện lên vẻ mất tự nhiên. Nhanh chóng thu hồi đôi đũa, khẽ hạ mí mắt! Trên mặt Nam Cung Kỳ cũng xuất hiện thần sắc mất tự nhiên…… Nhìn đậu phụ thối trong bát, ăn cũng không được, không ăn cũng không được……

“Cái kia…… cái kia, hai người tiếp tục đi. Có thể coi như em với anh hai không có tồn tại, coi như trong suốt đi!” Nhìn thấy vẻ mất tự nhiên của Cửu với Kỳ, Quý Thần Quang âm thầm tự mắng bản thân mình. Không khí đang hảo hảo lại bị mình phá hủy! Nhanh chóng chữa cháy một câu, nhưng không nghĩ đến mình nói ra càng làm cho người ta xấu hổ……

“Thần Thần!” Quý Tiêu Dương thật sự là thấy dở khóc dở cười, Thần Thần khi hưng phấn quá sẽ làm ra một số chuyện làm cho người ta buồn cười.

“Anh ơi!” Cũng không biết là mình càng bôi càng đen, chỉ có thể đem ánh mắt cầu xin giúp đỡ nhìn anh hai! Việc này nên làm cái gì bây giờ, Cửu cùng Kỳ vất vả lắm mới có không khí ngọt ngào, lại bị cậu phá mất……

“Ngoan, em chuyên tâm ăn đậu phụ thối của em đi!” Vươn tay nhéo nhéo hai má Thần Thần.

“Nhưng là……” Quý Thần Quang do dự, mắt liếc nhìn Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu. Hai người hiện tại là càng ngồi càng xa……

“Ăn đi, không sao đâu!” Gắp một miếng đậu phụ thối vào bát Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương ôn nhu nói.

“Thật sự là không có việc gì sao?” Quý Thần Quang không tin. Cậu nhìn thế nào cũng cảm thấy mình đã làm chuyện gì đó xấu……

“Ân. Đúng vậy, em phải tin tưởng anh hai!” Thực kiên định gật đầu, Quý Tiêu Dương trong lòng lại thầm nghĩ. Nếu em lại tiếp tục chú ý hai người đó, bọn họ lại chỉ biết càng thêm xấu hổ……

“Ân. Được rồi, em ăn đậu phụ thối!” Có lời nói của anh hai, Quý Thần Quang xem như miễn cưỡng yên tâm, chuyên tâm ăn……

Sự thật là, sau khi đi gần hết phố ăn vặt, hai người Nam Cung Cửu cùng Nam Cung Kỳ vẫn ở trong không khí xấu hổ. Khoảng cách của hai người ngày càng xa, ở giữa có thể vừa cho ba người song song cùng bước đi. Quý Thần Quang cảm thấy rối rắm……

Nhưng đúng lúc này lại có một thanh âm sôi nổi vang lên “Anh ơi, các anh là người yêu của nhau sao?”

Ách?…… Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, nhìn một cậu bé ước chừng mười một mười hai tiểu trước mặt, cảm thấy nghi hoặc…… “Vì sao lại hỏi như vậy?”

“Bởi vì là người yêu có thể mua hoa hồng tặng cho đối phương!” Nói xong, cậu bé đưa một giỏ hoa hồng đỏ tươi lóa mắt đến trước mặt Quý Thần Quang.

Lúc này, Quý Thần Quang nhìn hoa hồng đỏ tươi, trong lòng nhất thời sinh ra một kế. Gọi cậu bé đến gần bên người, nói nhỏ vào tai nó, cậu bé luôn luôn gật đầu, tươi cười trên mặt càng thêm sáng lạn.

“Hiểu chưa?” Nói kế hoạch của mình cho cậu bé xong, Quý Thần Quang hỏi nó!

“Hiểu rồi ạ, em nhất định sẽ làm được!” Cậu bé gật gật đầu.

Vẻ mặt Quý Thần Quang cười đến đắc ý, đưa tiền cho cậu bé “Vậy nhanh chóng đi đi!”

Đứa bé nhận lấy tiền bỏ vào túi, nhìn Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu cách đó không xa đang đi đến. “Anh ơi, mua cho người anh yêu một đóa hoa hồng đi!”

Nam Cung Cửu trong trạng thái thất thần lấy lại tinh thần, ngây ngẩn cả người……

“Anh ơi, mua cho người anh yêu một đóa hoa hồng đi!” Cậu bé lại sôi nổi nói một câu.

Nam Cung Cửu nhìn về phía Nam Cung Kỳ bên cạnh, lúc này Nam Cung Kỳ cũng từ trạng thái thất thần tỉnh lại. Nghe được lời nói của đứa bé kia, tâm tình có chút khẩn trương, lúc cảm giác được tầm mắt của Tiểu Cửu thì khuôn mặt trắng nõn rốt cục hiện lên một tầng đỏ ửng…… Trong đầu xoay quanh mấy chữ người anh yêu……

“Toàn bộ bán hết cho tôi đi!” Nhìn Kỳ bên cạnh mặt đỏ ửng, Nam Cung Cửu cảm thấy nhộn nhạo…… Kỳ, thẹn thùng……

“Được ạ.” Cậu bé vui vẻ đáp, đưa hoa hồng trong tay cho Nam Cung Cửu.

Nam Cung Cửu phi thường hào phóng lấy từ trong ví ra một xấp tiền đưa vào tay cậu bé. “Cậu đi đi!”

Cậu bé cầm lấy tiền, vui sướng rời khỏi. Tiền hôm nay kiếm được thật nhiều……

“Kỳ, cho em!” Nam Cung Cửu cầm giỏ hoa hồng đưa tới trước mặt Nam Cung Kỳ.

Nam Cung Kỳ sửng sốt một chút, không nghĩ tới Tiểu Cửu thật sự sẽ mua hoa hồng…… Cả người cảm thấy ngọt ngào lại hỗn độn…… Từ chối hơn mười giây đột nhiên bỏ chạy mất……

Bởi vì Nam Cung Kỳ cảm giác được có càng ngày càng nhiều ánh mắt nhìn anh cùng Tiểu Cửu. Anh cảm thấy cả người đều nóng lên……

Lúc này Nam Cung Cửu cũng không có nổi giận, mà chỉ ngây ngô nở nụ cười vui sướng. Hắn vừa mới nhìn thấy vẻ mặt Kỳ đỏ bừng……

“Anh ơi, thành công, thành công rồi……” Quý Thần Quang hưng phấn ôm lấy Quý Tiêu Dương! Cậu có thể cảm thấy nội tâm của Kỳ có ngọt ngào cùng vui vẻ! Quan hệ của anh ấy với Cửu khẳng định có thể tiến thêm một bước……

“Em thật nghịch ngợm!” Khóe miệng cười của Quý Tiêu Dương càng ngày càng ôn nhu! Trong lòng cũng là phi thường cao hứng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.