Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 1: Phế vật Dương gia




Giờ phút này ngay cả Tiêu Lãng cũng đỏ mặt. Rhiếu nữ kia tuổi rõ ràng không lớn, nhiều nhất chỉ khoảng hai mươi bốn, hai mươi năm tuổi? Tại Thần Vực mà nói, dưới ba mươi tuổi chưa lập gia đình đều xem là thiếu nữ. Đây cũng không phải là xem bề ngoài, mà cảm ứng sức sống bên trong thân thể. Bình thường người càng trẻ tuổi, sức sống bên trong thân thể càng dồi dào.

Đây chính là nguyên nhân người trẻ tuổi xem ra có tinh thần, người già lại có vẻ già nua.

Hoàn Nhan Như Ngọc cũng không quá hai mươi lăm, không chênh lênh với nha đầu này là bao nhiêu. Nhưng Hoàn Nhan Như Ngọc chỉ có thực lực Thần Quân đỉnh phong, mà nữ tử này đã đạt được Thần Tổ! Mặc dù nói Tinh quân Hình Thiên là người số một tại biển sao Hỗn Loạn, có vô số thiên tài địa bảo, nhưng vẫn không thể nghi ngờ về thiên tư của nữ tử này,

Trái lại Tiêu Lãng chỉ là Bán Thần đỉnh phong, cho dù năng lượng bên trong thân thể có chút đặc biệt, nhưng ở trong mắt mọi người vẫn chẳng khác gì một phế vật. Thiên Tôn Hiên Viên lại to mồm phét lác nói hắn là anh tuấn đẹp trai thiên tư tuyệt thế, như vậy không phải rõ là bày trò khôi hài sao?

Ánh mắt Tinh quân Hình Thiên thoáng nhìn qua trên người Tiêu Lãng, lại nói một câu khiến tất cả mọi người ở đó đều khiếp sợ kinh ngạc:

- Ừm, cháu trai này của ngươi không tồi, nhưng đáng tiếc tướng mạo có hơi kém một chút, có chút khó coi.

Thật ra thế giới này không quá để ý tới tướng mạo. Tướng mạo giống như Tiêu Lãng, không có trở ngại là được. Bằng không nếu muốn tìm túi da tốt có thể tùy tiện nắm được một bó to. Trông khá mà không dùng được, trên căn bản nữ tử điều kiện tốt đều không để ý tới.

Tinh quân Hình Thiên rõ ràng mượn lời này tiếp tục ép Thiên Tôn Hiên Viên một đầu. Nhưng câu nói không tồi lại khiến một đám người nhìn thẳng vào Tiêu Lãng, muốn xem thử rốt cuộc hắn có chỗ nào thần kỳ? Phải biết rằng lần trước đệ nhị Tinh Quân biển sao Hỗn Loạn, lần trước dẫn đến một thiếu niên, cũng là một Thần Tổ tuổi còn trẻ. Nhưng Hình Thiên không thèm nhìn lấy một lần, chứ đừng nói dành cho lời khen.

- Ha ha, vẫn tính ngươi biết hàng!

Thiên Tôn Hiên Viên cười ha ha, chỉ vào Tiêu Lãng nói:

- Tiêu Lãng còn không khẩn trương cảm ơn Tinh quân Hình Thiên. Hắn không dễ dàng khen ngợi người khác. Có câu nói này của Hình Thiên, ngươi có thể có cơ hội trở thành con rể của Hình Thiên Cung.

Tiêu Lãng ngẩn ra, vội vàng cười khổ chắp tay nói:

- Đa tạ Tinh Quân khen ngợi!

- Hừ!

Lúc này, một tiếng hừ lạnh cực kỳ bất mãn vang lên, thu hút ánh mắt mọi người. Thiếu nữ kiều mị kia liếc nhìn Tiêu Lãng đầy vẻ xem thường, mở miệng nói:

- Con rể Hình Thiên Cung, chỉ bằng hắn sao? Chuyện nực cười!

Lời nữ tử kia nói khiến bầu không khí đột nhiên trở nên lúng túng. Trên mặt Hiên Viên Thiên Tâm cũng lộ vẻ bất mãn. Nữ tử này đánh không phải là mặt Tiêu Lãng, mà liên quan đến cả mặt mũi của Hiên Viên. Sắc mặt Thiên Tôn Hiên Viên liền trở nên âm trầm. Tinh Quân Hình Thiên lại không ngăn cản? Tiểu nha đầu này thật không biết quy củ, không biết lớn không biết nhỏ?

Hành động của Tinh Quân Hình Thiên thực sự có chút quỷ dị. Hắn dừng một hai giây, sau đó mới mới trừng mắt với thiếu nữ kia nói:

- Không biết lớn nhỏ. Người lớn nói, cháu có thể nói xen vào sao? Nhìn cái gì vậy? Có phải không phục hay không? Như vậy đi, cháu và Tiêu Lãng chơi một chút. Ta bảo đảm cháu sẽ bại dưới tay hắn chỉ sau ba chiêu!

Tuy Tinh Quân Hình Thiên quát lớn, nhưng trong lời nói vẫn lộ rõ vẻ cưng chiều. Đám người Tiêu Lãng không còn gì để nói. Hình Thiên nói vậy rõ ràng là muốn Tiêu Lãng ép thiếu nữ này một chút, cho nên vừa nãy khi thiếu nữ này nói chuyện hắn mới không cắt ngang. Vấn đề là thần thông của Tiêu Lãng đều hung tàn như vậy, nếu như đánh bại thiếu nữ này, Hình Thiên không xé xác hắn ra sao?

Thiên Tôn Hiên Viên cũng không muốn quan tâm, cười hì hì quạt gió thổi lửa nói:

- Ba chiêu? Ta chắc hẳn một chiêu cũng không đỡ được chứ?

Thiếu nữ vừa nghe, lập tức khẽ kêu lên:

- Tốt, bản tiểu thư thật sự muốn xem thử trong vòng ba chiêu hắn làm sao đánh đổ được ta?

Lời vừa ra khỏi miệng, thiếu nữ liền hối hận. Lời này nói quá nhanh, rõ ràng có lỗi trong lời nói! Cái gì gọi là đánh đổ?

Quả nhiên, đám người Hiên Viên Thiên Tâm không ngừng cười khà khà. Tiêu Lãng cũng không được tự nhiên. Đây quả nhiên là một tiểu ma nữ. Chắc hẳn luôn ngang tàng trong khắp tinh vực Hình Thiên. Vậy nếu hắn thật sự đánh nàng, ngày sau khẳng định phiền phức sẽ không ngừng tới?

Đang thời điểm Tiêu Lãng do dự, thiếu nữ đã bay lên không trung, bộ dạng trên cao nhìn xuống nhìn Tiêu Lãng nói:

- Thế nào? Sợ rồi sao? Nếu vậy tính gì là nam nhân?

Tiêu Lãng vừa nghe liền nổi nóng. Mà lúc này trong đầu hắn liền vang lên một tiếng truyền âm:

- Tiêu Lãng, đi thôi! Đừng làm mất thể diện của ta? Tùy tiện đánh đi. Có ta và Hình Thiên xuất hiện ở đây, không sao đâu! Hơn nữa ngươi đánh nha đầu này càng tàn nhẫn, Hình Thiên đối với ngươi càng thoả mãn.

Vèo!

Tiêu Lãng cũng không chút do dự, trong mắt lóe lên hắc bạch. Tình diệt phóng ra, trực tiếp bắn vào trong ánh mắt thiếu nữ. Cùng lúc đó phía sau hắn một chữ tình màu đen lóe lên ra đột ngột biến mất. Một giây sau xuất hiện ở phía trên đầu thiếu nữ kia, ầm ầm đập xuống. Thân thể Tiêu Lãng cũng bắn mạnh lên, tay phải chớp hiện hào quang màu vàng sậm, hóa thành mấy trăm móng vuốt với hồ quang vờn quanh bỗng nhiên chộp về phía thiếu nữ.

Sau khi thiếu nữ trúng tình diệt, ánh mắt ngây dại ra một chút. Chỉ có điều linh hồn nàng rất cường đại, trong nháy mắt đã thức tỉnh. Nhưng thân thể đã bị Tình Tuyệt đập xuống, ngay thời điểm nàng thất kinh, trảo ảnh đầy trời lại gào thét lao đến. Tâm thần thất thủ, lại thêm Tình Tuyệt công kích vòng bảo hộ của nàng đã trở nên cực kỳ yếu ớt, bị một trảo của Liệt Thần Thủ chộp phải dễ dàng nổ tung.

Cảm nhận được khí tức khủng bố trong Liệt Thần Thủ truyền đến, thiếu nữ càng khiếp sợ hơn. Nàng nghe thấy được hơi thở của cái chết. Vào thời khắc ấy thậm chí nàng không kêu nổi một tiếng cứu mạng, chỉ có điều thân thể không ngừng run rẩy, nhìn móng vuốt màu ánh kim kia không ngừng phóng to ở trong mắt...

- Tinh Quân!

Vô số ánh mắt cường giả Thần Tổ phía dưới quét về phía Tinh quân Hình Thiên. Thân thể hắn lại bất động như núi, mọi người cũng không dám tự ý động thủ, chỉ có thể khẩn trương nhìn về phía không trung.

Vù!

Tại thời khắc cuối cùng Liệt Thần Thủ được thu lại, tay Tiêu Lãng cũng chụp vào cổ thiếu nữ, nhẹ nhàng nắm lấy, cảm nhận làn da trắng mịn của thiếu nữ. Mắt Tiêu Lãng lạnh lẽo nhìn thiếu nữ nói:

- Nếu như ta vận dụng Toan Nghê Sát, một chiêu là có thể thuấn sát nàng! Hình tiểu thư, nàng thua rồi.

Tiêu Lãng thu tay lùi lại, trong lòng tất nhiên hoàn toàn không có ý tự mãn. Loại con cháu đại gia tộc này, hắn đã rất quen thuộc nhất. Cho dù thiên tư tuyệt thế cũng chỉ là đóa hoa trong nhà ấm, bản thân hoàn toàn không có kinh nghiệm thực chiến. Ra ngoài rèn luyện kinh nghiệm cũng có một đám cường giả đi theo, không tận lực trải qua thử thách máu và lửa, chưa từng đứng trước ranh giới sinh tử, làm sao được cho một võ giả thực sự?

- Vô liêm sỉ, ta giết ngươi!

Lần đầu tiên trong đời Hình tiểu thư tức giận như vậy. Nàng nhất thời phẫn nộ không thể dừng lại, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu bạc, muốn ngưng tụ năng lượng công kích Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng thản nhiên quay đầu lại thoáng nhìn, sát khí lạnh lẽo bắn ra. Thân thể Hình tiểu thư lại run lên không dám công kích nữa. Nàng nhìn thấy vẻ trào phúng trong mắt Tiêu Lãng, giậm chân một cái quay đầu nhìn về phía Hình Thiên nói:

- Lão tổ tông, hắn chơi xấu. Hắn đánh lén ta. Vừa nãy hắn thiếu chút nữa đã giết ta. Lão tổ tông còn không giúp ta giết hắn sao?

Thần sắc Hình Thiên hoàn toàn bình thản, cũng không có bất kỳ ý định động thủ giáo huấn nào. Trái lại ánh mắt hắn nhìn về phía Tiêu Lãng.

- Câm miệng!

Tiêu Lãng không nhìn Hình Thiên, trái lại nhìn chằm chằm vào Hình tiểu thư quát lớn. Một tiếng quát lớn khiến nàng khiếp sợ. Ánh mắt hắn nhìn nàng, lạnh lùng nói:

- Cái gì gọi là đánh lén? Nàng đã mở vòng bảo hộ ra vận chuyển năng lượng, nói rõ muốn ta ra tay khai chiến? Cái này gọi là đánh lén sao? Lại nói nữa... Đánh lén thế nào? Nếu như nàng một mình đi biển sao Hỗn Loạn gặp phải một đám địch. Kẻ địch có còn muốn một người đấu với nàng hay không? Có phải còn muốn nói với nàng, cẩn thận khi nào thì mình bắt đầu công kích không? Có phải sẽ đếm một hai ba hay không? Chính vì loại người như nàng không biết mình nông cạn, ngay cả cái gọi khiêu chiến cũng không hiểu? Hoàn toàn không hiểu rõ nỗi khổ tâm của đại nhân Hình Thiên!

- Ô ô ô!

Hình tiểu thư bị Tiêu Lãng mắng một trận, ôm mặt khóc lớn bay vào Hình Thiên Cung, lưu lại một đám hộ vệ nhìn nhau.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn Tiêu Lãng đều thay đổi. Chí ít đối với nhiều người của Hình Thiên Cung thì đúng là như vậy. Đến nay, vẫn không ai dám cả gan đối xử với tiểu ma nữ này như vậy. Đây chính là một mãnh nhân!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.