Quốc Sắc Sinh Hương

Chương 173: Phiên ngoại 8: Điều quan trọng (hạ)




Đây quả thực so với năm trăm vạn tinh thạch... Còn khiến cho bọn họ cảm thấy suy sụp hơn!

Tiêu hao hàng năm của mười vạn sinh linh này tuyệt đối là một con số vô cùng kinh người. Cho nên, so với năm trăm vạn tinh thạch này, thật sự không tính là gì.

Lúc này không phải là một khoản tài phú lớn nữa. Đây là bị điên rồi!

Sau đó, Vạn Thần Cung... Trời ơi, Vạn Thần Cung cũng muốn tặng cho người? Mẹ nó đây mới thật sự là hoàn toàn phát điên rồi!

Vạn Thần Cung là cái gì? Là cả thần giới của ba gia tộc, thậm chí là một chí bảo đỉnh cấp nhất của toàn bộ thần giới!

Vì sao lần này thần giới tan vỡ, ba gia tộc lớn bên này lại không có tổn thất quá mức nghiêm trọng. So với phù văn tính mạng và thú tộc mà nói, tổn thất của bọn họ quả thực có thể tính là không đáng kể. Cũng bởi vì có chí bảo Vạn Thần Cung này!

Đây là tượng trưng của Nhân tộc trong thần giới, cũng là tượng trưng của ba gia tộc lớn!

Món bảo vật này không chỉ có giá trị không có cách nào đánh giá, cho dù là ý nghĩa tượng trưng của nó, cũng không có cách nào đánh giá!

Cho nên, sau khi đại trưởng lão Lam thị đưa ra đề nghị của hắn, gần như mọi người đều muốn suy sụp.

Toàn bộ hiện trường hiện ra một tình trạng vắng lặng một cách quỷ dị.

Ngay cả Lam Hiểu và Trần Phàm hai người từ trên danh nghĩa đã quy thuận Sở Mặc, cũng cảm thấy đề nghị này của đại trưởng lão quả thực quá không đáng tin cậy. Đây rõ ràng chính là tiết tấu muốn ba gia tộc lớn nhường hết mọi thứ trong tay.

Tất cả mọi người đều trầm mặc, một câu nói cũng không nói.

Lúc này, đại trưởng lão Lam thị nhìn mọi người, trong mắt của hắn lóe ra ánh sáng nhìn xa trông rộng, thản nhiên nói:

- Có phải tất cả đều cảm thấy ta phát điên rồi? Bởi vì chỉ có bị điên, mới muốn làm ra chuyện như vậy. Thôi đi, chuyện này, các ngươi cũng không quyết định được. Hay là chờ ba đại gia chủ qua, định đoạt.

- Lam đại trưởng lão, ta thấy chuyện này căn bản không cần chờ ba đại gia chủ qua.

Cuối cùng đại trưởng lão Trần thị không nhịn được lên tiếng. Hắn nhìn Lam đại trưởng lão, trầm giọng nói:

- Đề nghị này, căn bản cũng không có khả năng được thông qua. Chuyện này quá điên rồ. Ba gia tộc lớn chúng ta cũng không thật sự đến loại trình độ sơn cùng thủy tận. Chúng ta thật ra không nhất định phải làm như vậy.

Lúc này đại trưởng lão Đỗ thị cũng lên tiếng. Hắn nói:

- Làm như vậy, chẳng khác nào ba gia tộc lớn chắp tay dâng ra lợi ích của mình. Cho dù sau này ba gia tộc lớn thật sự nắm trong tay toàn bộ thần giới. Nhưng làm như vậy, không chỉ hy sinh phần lớn lợi ích của chúng ta, cũng coi như là khiến cho Nhân tộc kia có thể trong nháy mắt quật khởi. Đến lúc đó Nhân tộc kia sẽ trở thành một tai hoạ ngầm đuôi to khó vẫy. Còn có ai có thể khống chế hắn?

Những trưởng lão khác, bao gồm những trưởng lão bên trong Lam thị đều liên tục gật đầu.

Bọn họ căn bản không cách nào lý giải được đề nghị này của đại trưởng lão. Tất cả đều cảm thấy điều này quá điên cuồng. Quả thực chính là mất trí!

Cho nên, mặc dù những các trưởng lão khác không có phát biểu ý kiến gì, nhưng thái độ của bọn họ đều đã rất rõ ràng. Tuyệt đối sẽ không ủng hộ đại trưởng lão Lam thị.

Lam đại trưởng lão khẽ thở dài, nhìn những người này. Hắn hơi lắc đầu. Ban đầu hắn vốn còn vài lời muốn nói. Nhưng bây giờ, hắn cũng không muốn nói gì. Bởi vì nói bọn họ cũng sẽ không hiểu. Ở bên trong nhận thức của bọn họ, thật ra cũng không khác biệt lắm so với Lam Hiểu, Trần Phàm, thậm chí là những người trẻ tuổi như Đỗ Duy.

Chính là hạ giới...

Đúng vậy, đây chính là nhận thức chung của bọn họ đối với thế giới năm đại thiên kia.

Thời điểm nhắc tới thế giới này, hình như bọn họ không bĩu môi, thì không có cách nào biểu đạt được sự khinh bỉ đối với thế giới này.

Thật ra trước kia, bản thân Lam đại trưởng lão cũng chính là loại tâm tính này.

Chỉ cần đề cập tới hạ giới, đầu tiên nhất định phải bĩu môi biểu thị mình rất xem thường. Chỉ cần đề cập tới Nhân tộc, lại nhất định phải lập tức phủi sạch quan hệ. Chúng ta là thần, làm sao có thể làm bạn cùng Nhân tộc?

Nhưng lần này thần giới đổ nát, khiến cho hắn thật sự cảnh tỉnh lại.

Nhân tộc thoạt nhìn rất yếu đuối, thậm chí yếu đuối đến mức không chịu nổi một đòn. Nhìn qua là không có lực lượng gì quá cường đại. So với những thần linh Thần tộc này, bọn họ chỉ giống như một bầy kiến hôi.

Nhưng Nhân tộc có một câu ngạn ngữ, gọi con đê ngàn dặm hủy bởi một tổ kiến.

Trước đó, Lam đại trưởng lão cũng không quá lưu ý đối với những lời này. Bởi vì hắn thấy, đây là thể hiện của lực lượng không đủ. Lực lượng không đủ mới có thể tìm tới những lý do này. Nếu như có thể nắm trong tay lực lượng cực mạnh mẽ, như vậy trên con đê ngàn dặm có xuất hiện một tổ kiến cũng có thể tiêu diệt được.

Nhưng bây giờ, hắn rốt cuộc hiểu rõ, lực lượng của Nhân tộc thật sự có thể rất cường đại.

Hơn nữa, cũng thật sự rất cường đại!

Bọn họ chẳng những không có yếu ớt như trong sự tưởng tượng. Hơn nữa, từ trên căn bản mà nói, một đám thần linh Thần tộc không có thần giới che chở, không còn vĩnh hằng và bất diệt, quả thật chưa chắc đã là đối thủ của đám Nhân tộc kia!

Lục đạo luân hồi được mở ra thế nào Chính là do đám Nhân tộc kia thúc đẩy!

Đúng vậy, cũng có thể mạnh mẽ làm được chuyện này, đâu chỉ có thể tính trên người một mình Sở Mặc. Hơn nữa Sở Mặc là thần trong hồng trần, cũng không thể tính là nhân loại.

Nhưng nếu như không có vô số Nhân tộc ở phía sau không ngừng tiến vào này trên đại thế giới sứt mẻ đã từng đã chết đó, tiến hành các loại khai hoang và xây dựng. Đại thế giới này sẽ nhanh chóng hoàn toàn khôi phục sinh cơ được như vậy sao? Hiển nhiên là sẽ không!

Hơn nữa, ở trong mắt của bản thân Sở Mặc, hắn nhất định cảm thấy mình là một thành viên của Nhân tộc, tuyệt đối sẽ không cho rằng mình là một thành viên trong thần tộc.

Về điểm ấy, từ trong những lời Lam Hiểu và Trần Phàm nói ra, hắn có thể đoán được.

Thần giới đã không còn tồn tại. Tình trạng của đám thần linh bọn họ hiện nay, thật ra rất xấu hổ. Hơn nữa tình cảnh của bọn họ cũng không lạc quan giống như trong sự tưởng tượng.

Không sai, Vạn Thần Cung có thể che chở bọn họ. Nhưng bọn họ lẽ nào có thể vĩnh viễn trốn ở trong Vạn Thần Cung không đi ra ngoài sao?

Càng chưa nói thần giới sụp xuống và tan vỡ. Lúc mới bắt đầu vô cùng cường mạnh. Cho tới bây giờ đã dần dần chậm lại. Thoạt nhìn hình như sắp dừng, nhưng trên thực tế, đại thế thần giới cuối cùng hoàn toàn tan vỡ, đã là chuyện không có người nào có thể cản trở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.