Quo Vadis

Chương 4




Thư Chí Cao cười cười, thanh niên này đúng là khiêm tốn, nó khác hẳn lời đồn.

Ai cũng nói vị Bí thư huyện ủy trẻ tuổi nhất này có tác phong làm việc hơi kiêu căng, khi làm Chủ tịch huyện còn dám chống đối Thường vụ thị ủy, là nhân vật tàn nhẫn, đối với các cơ quan trên Thị xã đều không nể mặt. Nhưng bây giờ xem ra cũng không giống lời đồn.

- Bí thư Triệu, tôi nghe nói ngành du lịch Hoa Lâm phát triển rất tốt. Tháng trước hội nghị công tác du lịch toàn tỉnh diễn ra ở Hoa Lâm, đây là vinh dự khó đạt được.
Thư Chí Cao cũng mơ hồ nghe Triệu Quốc Đống có chỗ dựa trên tỉnh, nhưng hình như bây giờ đã lên Bắc Kinh:
- Tôi hy vọng năm nay có thể thấy ngành du lịch Hoa Lâm phát triển nhanh hơn nữa.

- Ha ha, Thị trưởng Thư, Hoa Lâm đây là nhờ may mắn thôi. Nếu Thị trưởng Thư đã coi trọng ngành du lịch Hoa Lâm như vậy, Hoa Lâm thực ra không thể so sánh với hai nơi nổi tiếng ở An Đô và Lam Sơn, nhưng vượt các thắng cảnh du lịch khác trong tỉnh thì thừa sức.

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Thị trưởng Thư mới tới Ninh Lăng, Hoa Lâm chúng tôi không thể làm Thị trưởng Thư mất mặt mà.

Nói rất giỏi, Thư Chí Cao nhìn Triệu Quốc Đống. Thư Chí Cao nhìn đối phương và cười cười một tiếng. Một kẻ có thể nhảy phiếu đánh bay người tổ chức đã xác định mà lên chức, có can đảm chống đối Thường vụ thị ủy thì là người dễ đối phó sao?

- Quốc Đống, không chỉ có ngành du lịch mà năm ngoái Hoa Lâm đều đứng đầu trong tăng trưởng các chỉ tiêu của Ninh Lăng. Năm nay sẽ không vì tôi tới mà giảm xuống đó chứ?
Thư Chí Cao cũng có chuẩn bị mà đến.
- Hoa Lâm đã có cơ sở trụ cột tốt, tôi hy vọng Hoa Lâm không chỉ đột phá trong lĩnh vực du lịch, mà tăng tốc công nghiệp và thu nhập bình quân cũng phát triển mạnh, thúc đẩy các quận, huyện trong toàn Thị xã noi theo.

Triệu Quốc Đống nhìn Thư Chí Cao. Xem ra Thư Chí Cao lần này tới không chỉ để tham gia nghi lễ. Vị này Thị trưởng Thư không cam lòng rút tay rút chân khi sắp đại hội, xem ra cũng muốn làm một phen sự nghiệp.

- Thị trưởng Thư, tôi cũng không giấu ngài. Hoa Lâm hai năm nay phát triển nhanh nhưng xuất phát điểm kém, cho nên tăng tốc nhanh thì có nhanh nhưng không có sản xuất công nghiệp, chỉ dựa vào ngành chăn nuôi gia súc và các sản phẩm nông nghiệp để phát triển ngành công nghiệp thực phẩm mà thôi. Lúc đầu nó đúng là có tác dụng thúc đẩy kinh tế phát triển, nhưng rất nhanh sẽ dần bão hòa, không gian phát triển sẽ không dễ dàng.

Thư Chí Cao gật đầu nói:
- Cậu nói đúng. Hoa Lâm có trụ cột kém, gây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng không dễ nhưng phải duy trì được điều này. Quốc Đống, cán bộ Hoa Lâm bây giờ rất nhiệt tình. Huyện ủy, Ủy ban huyện Hoa Lâm phải nghiên cứu chính sách, tìm điểm đột phá mới.

Triệu Quốc Đống gật đầu.
- Thị trưởng Thư có thể tin vào Hoa Lâm như vậy, chúng tôi đương nhiên sẽ không làm Thị trưởng Thư thất vọng. Tôi và lão Đường sẽ cẩn thận nghiên cứu ý kiến của Thị trưởng, tìm điểm tăng trưởng kinh tế mới của Hoa Lâm.

……..

- Thị trưởng Thư, tôi mời ngài một chén, du lịch Lam Sơn trong toàn tỉnh chỉ kém An Đô, là tấm gương cho Hoa Lâm học tập. Khi nào Thị trưởng Thư đưa chúng tôi tới đó để mở rộng tầm mắt? Cũng làm cho chúng tôi có thể học được kinh nghiệm tiên tiến phát triển lĩnh vực du lịch của Lam Sơn.
Triệu Quốc Đống đứng lên cười ha hả mà nói:
- Ở Lam Sơn, Thị trưởng Thư là địa chủ mà.

- Ha ha, Lam Sơn đúng là may mắn có tài nguyên thiên nhiên, nhưng tôi đánh giá cao Hoa Lâm dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng hơn.
Thư Chí Cao cười nói:
- Chẳng qua mọi người muốn tới Lam Sơn, tôi có thể liên lạc với Lam Sơn, bố trí cẩn thận. Quốc Đống, ngồi đi, đừng khách khí như vậy.

- Ha ha, cái mông vừa động tỏ vẻ tôn trọng mà. Thị trưởng Thư, tôi và lão Đường mời ngài một chén. Lão Đường uống hơn ít, tôi thay thế.

Triệu Quốc Đống uống liền cả hai chén, Thư Chí Cao cũng không đùn đẩy mà uống cạn và nói:
- Quốc Đống, Diệu Văn, Hoa Lâm hai năm nay phát triển rất tốt, tôi rất vui mừng. Không giấu hai người, tôi đã tới Hoa Lâm từ một tuần trước.

- Hai người không nên hiểu lầm, chỉ là mấy người bạn An Đô muốn tới đây nghỉ dưỡng, tôi liền đi cùng. Tôi chỉ là dành chút thời gian đi quanh huyện thành Hoa Lâm mà thôi, đúng là rất thoải mái. Nói thật một huyện mới thoát mũ huyện nghèo có thể làm như vậy là không đơn giản. Tôi thấy ở thành phố Lam Sơn cũng không có mấy huyện quy hoạch tốt như vậy.
Thư Chí Cao không để ý tớ Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân Thị xã Tằng Khả Phàm ngồi bên không ngừng nháy mắt mà cứ nói theo ý mình.
- Một thành thị quy hoạch tốt hay xấu là quyết định được trình độ và năng lực của lãnh đạo phụ trách. Lời này do một vị lãnh đạo tỉnh duyên hải nói, đáng để tham khảo.

Từ lời này, ai cũng có thể hiểu Thư Chí Cao rất không hài lòng với quy hoạch thành thị của Ninh Lăng, nhưng lại không thể nói thẳng do lãnh đạo khóa trước kém. Y chỉ nói có ý tham khảo, khéo léo thể hiện ý của mình.

Thư Chí Cao dám nói ra như vậy, chỉ riêng khí thế này thôi thì Mạch Gia Huy lúc mạnh nhất cũng không hơn là bao. Hơn nữa đây mới là một quyền Thị trưởng, còn có nửa năm nữa tuyển cử mới chính thức làm Thị trưởng. Thư Chí Cao không sợ mình trượt sao? Thư Chí Cao không phải kẻ ngốc, Triệu Quốc Đống và Đường Diệu Văn không phải kẻ ngốc, lời này truyền vào tai Kỳ Dư Hồng thì sẽ có phản ứng gì?

Kết thúc bữa tiệc, Thư Chí Cao lên xe mà về. Lái xe được y mang từ Lam Sơn sang.

Thư Chí Cao ngồi đó mà suy nghĩ.
- Thị trưởng, Triệu Quốc Đống này tuy có vẻ hào sảng nhưng rất lợi hại. Quan hệ giữa hắn và Kỳ Dư Hồng thì người ngoài không rõ, kể cả tôi cũng vậy.

Tằng Khả Phàm bây giờ đã là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân Thị xã. Thư Chí Cao từ Lam Sơn tới mang theo mỗi một lái xe, những người khác đều không quen. Y có thể có người quen đã công tác lâu ở Ninh Lăng là quá tốt. Hơn nữa Tằng Khả Phàm còn được bạn y giới thiệu.

Trong các Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân, Tằng Khả Phàm xếp cuối cùng. Không ai ngờ khi Trưởng ban thư ký Ủy ban Thị xã lên trường Đảng học, Thư Chí Cao liền chỉ định Tằng Khả Phàm chủ trì công việc văn phòng Ủy ban, thời gian này đi đâu cũng mang theo Tằng Khả Phàm

- Hắn và Kỳ Dư Hồng có quan hệ như thế nào thì tôi không cần tìm hiểu, nhưng tôi có thể khẳng định hắn không phải người thân tín của Kỳ Dư Hồng.
Thư Chí Cao cười nói:
- Như vậy là đủ rồi.

- Ồ.
Tằng Khả Phàm hơi nhíu mày. Hắn không biết sao Thư Chí Cao lại xác định như vậy.

- Hôm qua Ban Tổ chức cán bộ gửi văn bản và bức thư xin ý kiến. Văn bản do Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy phái xuống hỏi ý kiến về việc Bí thư Quận ủy phát triển tiến vào Thường vụ thị ủy. Nghiêm Lập Dân đến hỏi ý tôi, bọn họ đề cử Sử Chí Hòa và Hoàng Côn.

- Tào Tập phát triển bằng Hoa Lâm sao? Tôi thấy kém quá xa. Hoàng Côn mà vào đối tượng đề cử ư? Tôi không biết đám Nghiêm Lập Dân khảo sát đối tượng như thế nào? Khu Khai Phát cả năm không có hạng mục gì ra hồn, Hoàng Côn cũng gần 50, vượt qua tuổi quy định.

- Trên tỉnh muốn Bí thư Quận ủy tiến vào Thường vụ thị ủy chính là muốn làm một tác dụng mẫu, tôi nghĩ có một số người vẫn mang nặng tư tưởng cá nhân.

Tằng Khả Phàm cẩn thận phân tích tin này. Sử Chí Hòa là thân tín trung thành ccaur Kỳ Dư Hồng, lúc trước chính y và Sử Chí Hòa cạnh tranh chức Chủ tịch Tào Tập thất bại. Bây giờ Sử Chí Hòa là người có lợi nhất tranh chức Thường vụ thị ủy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.