Quay Về Điểm Xuất Phát! Hảo Vẫn Còn Kịp!

Chương 8




Sắc đêm nồng đậm.

Buổi tối mười một giờ, ptrong hòng ngủ, một mảnh hình ảnh kiều diễm.

Trên chiếc giường đôi, Đổng Học Bân hôm nay đúng thật là làm cho đã ghiền, nắm mông Tạ Tuệ Lan, một khắc cũng không ngừng gây tai họa cho Tạ tỷ.

“Ừm, ừm…”

“Hix…”

“Hô, hô…”

Tiếng ái muội liên tiếp vang lên.

Ngay từ đầu Tạ Tuệ Lan có thể là tức giân thật, hơn nữa thực tức giận cái loại tư thế này, tùy ý Đổng Học Bân ở phía sau ép buộc nàng, Tạ Tuệ Lan một tiếng cũng chưa thoát khỏi cổ họng, còn quay đầu lại dùng cặp mắt mê mị nhìn chằm chằm Đổng Học Bân, nhìn cho Đổng Học Bân đều có chút sợ hãi, chột dạ. Có điều cho dù như vậy Đổng Học Bân cũng không dừng động tác lại, hắn đã hạ quyết tâm, hôm nay phải xoay người làm chủ nhân, chẳng sợ sau này bị cô tính sổ với mình, mình cũng cái gì cũng không nói, chịu tội cũng tốt, mắng mình một chút cũng thế, đều được.

Vài phút sau.

Tạ Tuệ Lan thay đổi biểu tình, “Tiểu Bân, trước tiên anh cứ dừng lại một chút, Tạ tỷ trò chuyện với anh đã”.

Đổng Học Bân cũng không dừng, chỉ là thả chậm một ít: “Em cứ thế này mà nói di, có chuyện gì thế?”

“Chúng ta thương lượng đi, đừng ở tư thế này được không?” Bởi vì mông Tạ Tuệ Lan bị hắn đẩy, cho nên âm thanh khi nói chuyện cũng có chút đứt quãng hít không khí: “Tạ tỷ tốt xấu gì cũng là Huyện trưởng, sắp được đề cử là phó thị trưởng, đừng quên em cũng là nữ nhi, da mặt em cũng mỏng... Cũng phải giữ mặt mũi nữa? Em cũng... cần có chút tự tôn? Hiện tư thế cơ thể giống như chó thế này... anh cảm thấy mặt Tạ tỷ của anh... Hô… có thể giữ được sao? Mau xuống dưới, nghe Tạ tỷ nói, chúng ta tiếp tục cái tư thế trước đi”.

“Em đừng nói thế, hai vợ chồng ở trên giường, còn cái gì tự tôn hay không tự tôn? Còn thể diện cái gì? Tất cả đều bình thường hết”.

“Tư thế này quá rồi!”

“Quá cái gì, anh cảm thấy rất tốt”.

“Được, tiểu tử anh không nghe em phải không?”

“Hôm nay thực không thể nghe em, hai ta nói chuyện hai năm yêu nhau đi, anh nghe hai năm qua bố mẹ em nói, em chỉ có mình anh đúng không?”

“Được rồi, được rồi, tiểu nam nhân của em bản lĩnh rất lớn”.

“Có bản lĩnh hay không anh không biết, dù sao cũng trưởng thành rồi, cũng là do em hun đúc”.

Tạ Tuệ Lan nhấc cái tay chống lên đệm giường chỉ Đổng Học Bân, thân mình nhoáng lên một cái, Tạ Tuệ Lan lại lập tức đưa tay trở xuống, thở hổn hển nói: “Tiểu tử giỏi, làm đi, tiếp tục làm đi, anh sẽ khó coi cho xem... Tạ tỷ của anh, mặt mũi hôm nay bị anh làm cho mất sạch sẽ hết rồi”.

Nghe vậy, Đổng Học Bân cũng xấu hổ một chút: “Khụ khụ, Tuệ Lan, tư thế này không có gì, thực đấy, em xem có phải hai vợ chồng nhà ai cũng phải như vậy không?”

“Hix, nhưng Tạ tỷ chịu không nổi!”

“Vậy hiện tại em cũng không bị sao? Thành thói quen thì tốt rồi”.

“Còn xem lời Tạ tỷ… như gió mát có phải hay không?”

“Anh cũng không có, hô, anh thực sự cầu thị mà”.

“... Được chưa hả? Tạ tỷ đã nằm úp sấp mười phút rồi đấy!”

“Lại thêm một lúc nữa”.

“Tiểu tử anh còn nghiện?”.

“Ừm, có chút”.

“Ngươi Tạ tỷ xem như đã rõ ràng, hô, phàm là tư thế em không thích, anh mới thích làm, cảm thấy chinh phục Tạ tỷ như vậy có khoái cảm lắm, đúng không?”

“Khụ khụ, không có”.

“Được rồi, tiểu tử anh thành công rồi, Tạ tỷ hiện tại đã mất hết mặt mũi rồi, anh vừa lòng chưa?”

“Em nói nghiêm trọng quá, anh cũng không có ý này, hơn nữa, không phải nằm úp sấp làm thôi sao, cái này tính mất mặt gì? Hơn nữa lời này của em căn bản là không đúng, nói ai cảm thấy mất mặt anh đều tin, nhưng em có thể có mất mặt sao? Đánh chết anh cũng không tin” Đổng Học Bân hừ hừ nói: “Em nói anh không hiểu em, anh cho rằng anh quá hiểu em, anh biết, tính cách em quá mạnh mẽ, luôn thích cưỡi ở trên đầu người khác chứ không thích bị người khác cưỡi ở trên người mình, cho nên mới không thích tư thế cơ thể này, sau đó còn tìm một đống lý do, anh xem em, sợ sau khi kết hôn về anh không nghe em nói, dục vọng quá mạnh mẽ, em luôn muốn nắm lấy anh”.

Tạ Tuệ Lan bị hắn làm nở nụ cười: “Tiểu tử anh nói cũng logic qua nha? Hả?”

“Cho dù anh nói có sai, cũng không sai nhiều lắm, em khẳng định là muốn sau này giữ vị trí chủ gia đình, áp anh một đầu, thế nên mới không muốn bị anh làm ở tư thế này”.

“Ha ha, em cũng không có ý này”.

“Nói cho cùng vẫn là như vậy, em nói cho tới hiện tại cũng không tim được”.

“Hiện tại đã kết hôn rồi, hô, anh chính là người đứng đầu gia đình chúng ta, Tạ tỷ cũng không muốn đoạt quyền lợi của anh, anh nói như vậy rất oan uổng cho em”.

“Nếu anh là người đứng đầu gia đình, vậy chuyện này phải nghe anh”.

“Ngoại trừ chuyện này, em nói rồi, tư thế này em thực không thích”.

“Em nhìn một cái em nhìn một cái đi, em chính là quá mạnh mẽ như thế, anh hôm nay cũng liều dù thế nào cũng phải áp lên trên em một hồi, ngày mai em muốn đánh muốn giết tùy em, để cho anh chịu đòn nhận tội đều được!”

“Tạ tỷ của anh cũng thật sự tức giận rồi đó?”

“Tức giận đi, dù sao anh cũng làm, cứ động”.

Hai người ngoài miệng đánh trận, trên người cũng không dừng.

Bất tri bất giác đã muốn làm non nửa giờ.

Tạ Tuệ Lan thể lực dần dần bị hao hết, thở hồng hộc ghé vào nơi đó, một tay cầm lấy thành giường cũng càng ngày càng chặt, hơn nữa cũng không nói chuyện nữa, thở rất mạnh.

Trong sâu đáy lòng Đổng Học Bân đối với Tạ tỷ vẫn là có chút bỡ ngỡ, cho nên cho tới cuối cùng, Đổng Học Bân cũng sợ phản hiệu quả, lại chuyển thân mình Tạ Tuệ Lan nằm thẳng về phía trước, thay đổi tư thế cuối cùng gây họa nàng. Tiếp theo, Đổng Học Bân chỉ cảm thấy phía sau lưng đau xót, giống như bị móng tay Tạ Tuệ Lan chế trụ, càng ngày càng gấp, âm thanh trong miệng Tạ Tuệ Lan cũng dần dần cao lên, là cái loại âm thanh đặc biệt có từ tính, Tạ tỷ ánh mắt nhu hòa đến cực điểm, gắt gao nhìn ánh mắt Đổng Học Bân, thân mình và chân cũng bắt đầu không tự chủ được run lên!

Tạ tỷ không được rồi.

Đổng Học Bân cũng không được.

Vài phút sau, tất cả bình tĩnh.

Đổng Học Bân mệt mỏi thở phì phò ôm thân mình Tạ Tuệ Lan, hôn nhẹ lên miệng nàng, ôm nàng nằm ở trong ổ chăn.

Tạ Tuệ Lan ung dung lau mồ hôi trên trán, hít hơi, vỗ Đổng Học Bân một chút: “Được rồi, cho Tạ tỷ một tấm giấy”.

Học Bân chột dạ, chạy nhanh nghe theo.

Tạ Tuệ Lan híp mắt: “Lau phía dưới cho em, được không?”

“Giao cho anh đi” Đổng Học Bân lại lau lau thân dưới cho cô, sau đó đem giấy vứt xuống.

“Lấy ly nước cho em” Tạ Tuệ Lan sai khiến nói.

Đổng Học Bân cười khổ, lên tiếng, lại rót nước đưa cho nàng.

Uống xong, Tạ Tuệ Lan thản nhiên liếc mắt nhìn hắn một cái, quay người lại, nằm trong chăn nhắm hai mắt lại, một câu dư thừa nói cũng chưa nói với hắn.

Đổng Học Bân ho khan nói: “Ngủ ngon Tuệ Lan”.

Tạ Tuệ Lan không quan tâm hắn, nhắm mắt lại mệt mỏi ngủ.

Đổng Học Bân cũng nằm xuống, biết Tạ tỷ không có thực sự tức giận, từ phía sau ôm nàng, cũng ngủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.