Quãng Đời Còn Lại Đầy Ngọt Ngào

Chương 61: Chương 61: Âm mưu bị vạch trần




Editor: Wave Literature

Giọng nói này… tại sao lại có chút quen tai?

Mạnh Như Nhã dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô gái vừa mở cửa bước vào, không chỉ có giọng nói, đến cả thân hình cũng rất quen.

Như thể… như thể đã từng gặp ở đâu rồi.

Cố Vi Vi đang muốn nói chuyện, lại nhìn thấy Mạnh Như Nhã đang trừng mắt nhìn mình chằm chằm, không khỏi nhíu mày.

Lần trước Mạnh Như Nhã kéo Phó phu nhân đánh tới nhà trọ Cẩm Tú muốn bắt cô, hôm nay hẳn là cũng đã biết chuyện cô tới công ty, cho nên mới chạy tới đây muốn nhìn mặt cô.

Mạnh Như Nhã không đáng lo, chẳng qua nếu cô ta biết bạn gái của Phó Hàn Tranh là Mộ Vi Vi, chắc chắn sẽ đi nói cho Phó phu nhân.

Phó phu nhân lại không thích cô, nếu bà ấy biết cô và Phó Hàn Tranh đang ở bên nhanh, còn không nghĩ trăm phương nghìn kế tìm cô gây chuyện chắc.

Bây giờ sự nghiệp diễn xuất của cô đang đi lên, thực sự không muốn chọc phải chuyện phiền phức không cần thiết.

Phó Hàn Tranh hơi nghiêng người nhìn cô, "Có chuyện gì sao?"

Cố Vi Vi nhìn lướt qua một vòng những người trong phòng họp, trong đáy mắt xẹt qua một tia cười giảo hoạt, đổi giọng điệu đà mà nói.

"Anh yêu à, Thiên Thiên hẹn gặp em uống trà, em có thể ra ngoài một chút được không?"

Phó Thời Khâm đang uống nước, phụt một cái phun hết ra ngoài, cả người đều nổi da gà.

Mấy vị quản lý cấp cao của Phó thị đang ngồi trong phòng họp đều sợ tới phát run, dùng ánh mắt khó tin mà nhìn tổng giám đốc của mình, thì ra… tổng giám đốc thích kiểu giọng nói như thế này sao.

Phó Hàn Tranh nhíu mày, "Không được."

Cố Vi Vi dậm chân, "Anh cũng có chơi với em đâu, em ra ngoài chơi một chút cũng không được, đồ xấu xa."

Phó Thời Khâm vẩy mấy tờ tài liệu bị mình phun lên, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Cố Vi Vi đột nhiên hóa thành yêu nữ.

Dao của hắn đâu?!

Dao của hắn đâu rồi?!

Nhưng, đại ca nhà hắn lại chẳng bị chiêu này của Cố Vi Vi dọa chút nào, ngược lại còn vô cùng hạnh phúc cười đáp.

"Đợi tôi nửa tiếng nữa, họp xong tôi sẽ đi ăn cơm với em."

"Nhưng em muốn ra ngoài chơi."

Cố Vi Vi còn chưa thuyết phục được Phó Hàn Tranh, bản thân thì đã buồn nôn đến mức nổi cả da gà.

"Ngoan nào, chờ thêm một lát nữa."

Phó Hàn Tranh nói rồi, kéo cô ngồi xuống chiếc ghế trống bên cạnh mình.

Mấy vị quản lý cấp cao kia, nghe được câu ngoan nào của Phó Hàn Tranh, suýt nữa thì bị dọa sợ đến nỗi lăn từ trên ghế xuống.

Cố Vi Vi thấy mình không đi được, cũng không thuyết phục được Phó Hàn Tranh, liền ngoan ngoãn ngồi xuống bên cạnh anh, gửi Weixin báo cho Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên cô không đi được.

Phó Hàn Tranh dỗ bạn gái xong, quay đầu lại nghiêm túc nói.

"Tiếp tục đi."

Đã nói là nửa tiếng, không muộn một phút anh liền thông báo tan họp.

Mạnh Như Nhã cầm giấy tờ của mình đứng dậy, đi tới trước mặt Cố Vi Vi, tỏ vẻ thân thiết cười hỏi.

"Tiểu thư, trời nóng như vậy, cô đeo khẩu trang… không thấy nóng sao?"

Có gì mà không thể để người khác nhìn cơ chứ, nắng to như vậy còn đeo khẩu trang.

Cố Vi Vi nghe xong, ôm lấy cánh tay Phó Hàn Tranh ngay trước mặt cô ta rồi đáp.

"Anh yêu nói, tôi quá xinh đẹp, không thể để người khác nhìn được, chỉ có thể để một mình anh ấy nhìn thôi."

Nói xong, còn ngẩng đầu nhìn Phó Hàn Tranh hỏi, "Có phải không, anh yêu?"

Phó Thời Khâm đã không thể chịu nổi nữa muốn lật cả bàn lên, rốt cuộc cô ấy có thể nói chuyện bình thường được không vậy.

Hại hắn đến bữa trưa rồi, đều chẳng thể ăn ngon miệng nổi nữa.

"Ừm." Phó Hàn Tranh rất phối hợp đáp.

Mạnh Như Nhã cắn răng, tò mò muốn chết rốt cuộc cô gái này là ai.

Nhưng Phó Hàn Tranh đang ở đây, không thể kéo khẩu trang của cô ta xuống để xem rốt cuộc là trông như thế nào được.

Phó Hàn Tranh dặn dò giám đốc bộ phận hoạt động kinh doanh mấy câu, sau đó nói.

"Đi ăn trưa đi, chiều nay còn có buổi hội nghị trực tuyến cùng đối tác nước S."

Mọi người nhìn tổng tài luôn luôn kiêu ngạo lạnh lùng của mình, thân mật ôm bạn gái rời đi.

Một loạt các vị quản lý cấp cao đều tỏ vẻ: Còn ăn cái gì nữa chứ, bọn họ đã ăn cẩu lương no cả rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.