Quãng Đời Còn Lại Đầy Ngọt Ngào

Chương 17: Chương 17: Học viện tư thục Hoàng gia




Vương Tiểu Khê căn bản không hề nghĩ theo hướng làm gay, không hề nghi ngờ hắn, đàng hoàng nổi người lên, lòng dạ không hề lay động. Mà một bên khác, hot boy Lý thì lại kích động đến huyết áp tăng vọt, gân xanh trên trán nhảy lên thình thịch, vừa vặn lúc này hắn phát hiện quần bơi tràn trề ánh nước của Vương Tiểu Khê đã nổi lên mặt nước một lần nữa, đồng thời nhoáng lên nhoáng xuống theo gợn sóng ngay trước mắt mình, hoạt bát chơi đùa! Hot boy Lý cảm thấy mình cứ ngỡ nghe được tiếng cười như chuông bạc của chúng!

Mình không muốn nắm lấy chúng nó điên cuồng vò nắn cả trăm lần chút nào hết! Trong lòng Lý Lan Phong gầm thét, trong lỗ mũi bỗng dưng dâng lên một trận nong nóng.

“Em cảm thấy bây giờ anh buông tay thì em cũng sẽ không chìm đâu… Hả?” Vương Tiểu Khê vừa nghiêng đầu, kinh ngạc phát hiện trong nước loang ra một giọt đỏ tươi.

Lý Lan Phong bịt mũi vọt lên bờ.

Ngay phút chốc hắn vọt lên bờ, cô gái vốn đang đứng ở bên bờ – mỹ nữ hiếm thấy của S đại – vừa vặn xuống nước ở gần chỗ họ.

“…” Ánh mắt Vương Tiểu Khê nhìn Lý Lan Phong nhất thời trở nên vạn phần phức tạp.

Lý Lan Phong mặt đỏ tới tận mang tai, một tay ôm lỗ mũi tí tách chảy máu, một tay lấy ra khăn tắm trong balo luống cuống tay chân quấn ở trên eo, Vương Tiểu Khê thấy thế cũng chạy tới bờ hồ, xé một miếng giấy ăn vê thành một cuộn giấy ốm dài, tiến lên một bước đẩy tay bịt mũi của Lý Lan Phong ra, động tác nhẹ nhàng nhét giấy ăn vào trong lỗ mũi Lý Lan Phong, lúc nhét giấy, ngón tay cậu không cẩn thận chạm vào môi Lý Lan Phong, mà thân thể cậu chỉ cách Lý Lan Phong chừng năm cm.

Vương Tiểu Khê ngửa mặt lên, quan tâm nói: “Ca ca anh không sao chứ?”

Lý Lan Phong bị ma quỷ ám ảnh, hầu kết lăn lên lăn xuống thở hổn hển, phần cuối cuộn giấy nhét vào trong lỗ mũi có một đoạn ngắn không cuốn kỹ, bị hơi thở thô suyễn của Lý Lan Phong thổi thành dạng cuộn sóng tung bay trong gió, Vương Tiểu Khê thoáng nhìn tình cảnh này, phì cười ra tiếng, đôi mắt tròn tròn đáng yêu từ hình trăng rằm cong thành trăng lưỡi liềm, hai cái lúm đồng tiền đáng yêu mà không tự biết trêu chọc thần kinh nhạy cảm của Lý Lan Phong.

Vì vậy, lỗ mũi bên phải Lý Lan Phong cũng chảy máu.

Tình cảnh này, phỏng chừng có thể bước lên no.3 cảnh tượng chật vật trong đời Lý Lan Phong.

Mà no.2 và no.1, theo thứ tự là chàng trai đuổi gió Lý Lan Phong điên cuồng đuổi theo Vương Tiểu Khê đến WC nữ, cùng với chàng trai tan nát cõi lòng Lý Lan Phong biết được Vương Tiểu Khê là nam từ đó bi thương đến độ trượt ngồi xuống đất.

Đúng, là một kẻ may mắn thuận buồm xuôi gió gần nửa đời người, top 3 những cảnh tượng chật vật trong đời Lý Lan Phong đều nhờ Vương Tiểu Khê ban tặng.

Đầu óc Lý Lan Phong trống rỗng, hoàn toàn rơi vào trạng thái hoài nghi bản thân, ngây ngốc một chốc mới khô cứng giải thích một câu: “Gần đây… hơi nóng trong người.”

“Em hiểu em hiểu, con trai mà, em cũng có lúc không khống chế được, không mất mặt, hơn nữa cũng không ai nhìn thấy cả.” Vương Tiểu Khê nhẹ giọng an ủi, lại xé ít giấy cho Lý Lan Phong nhét một lỗ mũi khác, đồng thời lộ ra một nụ cười “đàn ông đều hiểu”.

Bơi lội hiển nhiên không tiếp tục được, hai lỗ mũi Lý Lan Phong cắm cục giấy, thất hồn lạc phách đến phòng thay quần áo thay đồ, sau khi thay xong, hắn còn chẳng dám liếc nhìn Vương Tiểu Khê thêm cái nào, hệt như thoát thân chạy ra khỏi phòng.

Vương Tiểu Khê vẻ mặt mờ mịt, lẻ loi đứng trong phòng thay quần áo, vừa tìm bóng dáng Lý Lan Phong khắp bốn phía vừa xả hơi ra khỏi phao cá mập, hoàn toàn không hiểu mình đã làm sai điều gì, sao Lý Lan Phong chẳng thèm chào hỏi đã biến mất.

Không phải là vội vã trở lại ghi thù chứ, chuyện xấu bị mình nhìn thấy mà… Vương Tiểu Khê buồn rầu nghĩ.

Nhưng mà, ngoài dự đoán của Vương Tiểu Khê chính là, từ sau khi sự kiện bơi lội qua đi, liên tiếp chừng mấy ngày Lý Lan Phong đều không tìm cậu gây phiền phức nữa, không gọi điện thoại cho cậu, wechat cũng không có động tĩnh, nếu không phải weibo vẫn còn đổi mới, thì quả thực giống như đột nhiên biến mất khỏi thế gian này vậy.

Ban đầu Vương Tiểu Khê rất hoảng loạn, luôn hoài nghi có phải là Lý Lan Phong đang âm thầm nâng sách ma pháp báo thù của hắn ngâm xướng đại chiêu hay không, nhưng cậu lại không dám chủ động hỏi Lý Lan Phong cho ra nhẽ, sợ đụng vào họng súng. Vì vậy Vương Tiểu Khê liền lặng lẽ thị gian weibo Lý Lan Phong để tìm hiểu địch tình, nhưng mấy ngày nay quả nhiên Lý Lan Phong không đăng status nào có liên quan tới Vương Tiểu Khê nữa, chỉ có một ít status phát tiết và âm dương quái khí mà cậu không hiểu.

Chẳng hạn như.

—— “Mình chết chắc rồi.”

—— “A a a! Làm sao bây giờ!”

—— “Tỉnh táo một chút, có lẽ mình cần bị điện giật một phát.”

Lại chẳng hạn như.

—— “Đói bụng, ăn khuya, chụp ảnh với ánh sáng mơ hồ của phòng ngủ.” Hình đính kèm là một đống xiên nướng đặt ở trên bịch nilon, bên cạnh xiên nướng để một khoanh nhang muỗi bằng điện.

—— “Mua bộ quần áo mới, lên người nhìn cũng được.” Hình đính kèm là một dụng cụ quấn dây hình xương cá, một cái tai nghe điện thoại quấn tới quấn lui trên đầu xương cá, quấn rất hợp quy tắc.

—— “Hôm nay ra bờ hồ giải sầu, cảm giác hình như nghĩ thông suốt một chuyện. Btw: ánh nắng không tệ, hiệu quả ảnh chụp rất tốt.” Hình đính kèm là một cái thước cuộn, đặt ở trên bãi cỏ ven bờ hồ tình nhân.

Vương Tiểu Khê mỗi ngày đều đến thị gian weibo Lý Lan Phong hoàn toàn không tìm được manh mối: “…”

Nói chung là điên rồi, hơn nữa điên rất nặng.

Tối hôm đó, Lý Lan Phong lướt xong trang cuối cùng quyển «Nghiên cứu về đồng tính luyến ái» trong tay, xoa xoa mí mắt ê ẩm, từ giường trên leo xuống, mà dưới gối của hắn, còn có một quyển «Bàn luận về nguồn gốc tâm lý của đồng tính luyến ái và những phương diện khác» mới 80%.

Hiển nhiên hot boy Lý dùng mấy ngày này để nghiên cứu bản thân mình rất là thấu triệt!

Trải qua chiến dịch bể bơi, Lý Lan Phong sinh ra hoài nghi nhàn nhạt đối với tính hướng của mình, dù sao thì không có thẳng nam nào lại sinh ra phản ứng lớn như vậy với cơ thể của một nam giới khác, không có! Cho nên Lý Lan Phong đến thư viện mượn khẩn cấp hai quyển sách, đọc còn nghiêm túc hơn cả sách chuyên ngành, cũng buồn rầu cho ra kết luận có thể mình là song tính luyến ngầm.

Có điều nói đi nói lại thì, dù không đọc sách thì Lý Lan Phong cũng có thể tự mình nghĩ ra, bởi gì mấy ngày qua tuy rằng hắn luôn cưỡng ép mình ít nghĩ tới Vương Tiểu Khê, còn xin Đinh Dục mấy bộ phim đảo quốc gần trăm GB để đánh thức trái tim thẳng nam, nhưng khuôn mặt, thân thể cùng với những động tác nhỏ manh manh của Vương Tiểu Khê vẫn thỉnh thoảng ngoan cường xông vào đầu óc Lý Lan Phong. Vì vậy, lúc xem phim đảo quốc Lý Lan Phong luôn kiềm lòng không đặng thay mặt mũi diễn viên thành Vương Tiểu Khê, xem mấy bộ như vậy, hot boy Lý đáng thương không chỉ không thành công bẻ thẳng mình, ngược lại còn cong dữ dội hơn.

Cuối cùng, hot boy Lý tuyệt vọng nỗ lực thông qua phương thức lật xem sổ ghi thù để triệu hồi lửa giận của mình đối với tên lừa gạt tình cảm Vương Tiểu Khê, nhưng lật lật…

Mẹ nó, hơi ngọt ngọt, Lý Lan Phong ầm một phát khép sổ ghi thù lại, mặt đen như than.

Suy nghĩ một chút, Lý Lan Phong lại mở sổ ra, vùi đầu ghi một mối thù hận mới: “Ngày x tháng x năm 20xx, hoài nghi bẻ cong mình.”

Lúc xem xong «Nghiên cứu về đồng tính luyến ái» đã là buổi tối mười giờ, Lý Lan Phong xuống giường, lấy từ trong tủ ra một cái hộp lớn, tạm thời không muốn suy nghĩ những việc kia nữa.

Trong hộp giấy to đựng một cái kính viễn vọng thiên văn loại nhỏ, Lý Lan Phong mua hồi lớp 10, trước đây vẫn luôn đặt ở trên ban công nhà hắn, khi tâm trạng không tốt hoặc áp lực học tập lớn, dùng kính viễn vọng quan sát những ngôi sao yên ắng không tiếng động lơ lửng trong vũ trụ luôn có thể khiến Lý Lan Phong ôn hòa hơn rất nhiều. Bởi vì là kính viễn vọng loại nhỏ có thể thoải mái mua được ở trên mạng, cho nên thân kính không lớn, chỉ nặng năm ký, mang theo và lắp đặt đều rất thuận tiện, lần này khai giảng Lý Lan Phong mang nó đến trường rồi nhưng lại luôn trầm mê trong việc yêu qua mạng, không đoái hoài đến việc lắp ráp nó lại.

Lý Lan Phong ôm hộp đi tới ban công ngồi xếp bằng xuống, lấy từng món từng món linh kiện ra bảo dưỡng và tiến hành lắp ráp, hắn cúi đầu, chăm chú với công việc trong tay, mấy lọn tóc mái buông xuống che đi khuôn mặt tuấn tú của hắn không ít, lại phụ trợ cho hắn càng đẹp mắt hơn.

Sau khi ống kính và giá đỡ đều đã xếp gọn, Lý Lan Phong ưỡn thẳng người, chuẩn bị lắp đặt ống kính trên giá đỡ, trong lúc ngẩng đầu cúi đầu này, hắn vừa vặn nhìn thấy cánh cửa ban công của một căn phòng nào đó ở lầu bốn đối diện bị đẩy ra, một bóng người quen thuộc bưng một thau quần áo đi tới ban công. Lý Lan Phong nhướn mày, trái tim mấy ngày nay bị cưỡng ép kiềm chế lại không đứng yên nổi, hắn đứng lên, hai tay chống trên lan can, đặt cằm lên tay, đứng ở ban công tầng năm từ trên cao nhìn xuống Vương Tiểu Khê đang phơi quần áo, tâm tình rất chi là phức tạp.

Một bên khác, Vương Tiểu Khê huýt sáo, vui vẻ cầm từng món từng món quần áo vung ra treo lên.

Ký túc xá của họ trong phòng ngoài phòng đều có thể phơi quần áo, Vương Tiểu Khê quen phơi đồ nam mặc bên ngoài ở trên ban công, còn quần lót tất cùng với đồ nữ thì treo phơi ở trong phòng. Phơi phơi, Vương Tiểu Khê bỗng cảm thấy cột sống phát lạnh từng trận, có loại dự cảm mơ hồ tương tự như động vật nhỏ bị kẻ săn mồi nhìn chằm chằm, Vương Tiểu Khê đã từ bò cạp độc đoạt mệnh thoái hóa thành nấm độc nhỏ chau mày, rada Lý Lan Phong được cải tạo từ cái đuôi độc bỏ đi ở sau mông xoạt một phát dựng lên, tròng mắt lanh lợi thấp thỏm xoay chuyển một vòng, lúc tầm mắt chuyển tới một góc độ nào đó, thành công bắt được một ánh mắt quen thuộc —— Lý Lan Phong đang đứng trên một ban công ở lầu năm tòa nhà đối diện, không chớp mắt theo dõi cậu.

Liên tục chừng mấy ngày sống yên yên ổn ổn cho nên tính cảnh giác giảm xuống cực lớn, Vương Tiểu Khê chợt sợ đến chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống tại chỗ!

Vương Tiểu Khê nơm nớp lo sợ khoe ra một nụ cười thương nghiệp giả dối, phất phất tay với Lý Lan Phong, cũng không quan tâm đối phương có nghe thấy hay không, mở miệng kêu: “Ca… ca ca.”

Có nghe thấy hay không không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất, là thành tâm.

Lý Lan Phong nghiêm mặt, uy nghiêm phất phất tay với Vương Tiểu Khê, lập tức ngồi xổm xuống, dường như đang tìm gì đó dưới đất.

Vương quý phi kinh sợ không thôi tính toán có nên gửi cái wechat thỉnh an thánh thượng hay không, lại thấy Lý Lan Phong bỗng nhiên đứng thẳng giơ tay phải lên, khiêng một cái kính viễn vọng cứ như đang khiêng súng phóng lựu đạn!

Vương Tiểu Khê rất mất mặt kêu to sợ hãi: “Anh làm gì đó!?”

Lý Lan Phong cong môi, hai tay nâng kính viễn vọng đặt ở trước mắt, nhắm kính quang lọc căn bản không có điều chỉnh tiêu cự vào ngay Vương Tiểu Khê kinh sợ rúc thành một cục trên ban công, làm bộ như đang nhìn.

Vương Tiểu Khê sợ đến độ lăn lông lốc trở về phòng ngủ, ngay cả thau giặt quần áo cũng rớt trên ban công, cậu vừa vào phòng liền nhanh chóng đóng cửa ban công lại, còn cấp tốc kéo rèm cửa sổ lên. Sau khi kéo rèm cửa sổ xong, Vương Tiểu Khê len lén nhấc rèm cửa lên một góc, từ bên trong lộ ra nửa khuôn mặt quan sát Lý Lan Phong, hệt như cây nấm nhỏ lú ra nửa cái mũ từ dưới lớp đất để quan sát cô gái hái nấm!

Lúc này, điện thoại di động của Vương Tiểu Khê rung lên một tiếng, cậu vội buông rèm cửa sổ xuống chạy đi xem điện thoại.

Trên màn hình, là tin nhắn Lý Lan Phong gửi tới: “Đi ra.”

Hết chương 18

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.