Quân Túy Trần Hương

Chương 36: Lại có chuyện




" Tiểu Tiểu." Ngón tay xinh đẹp nhấn nhấn lên cái bụng béo ị của một cục bông tròn đang sãi tứ chi híp mắt hưỡng thụ ánh nắng chiều rọi lên màu lông trắng muốt của nó một màu sắc vàng ươm như màu bánh mật. Nó đang lười biếng mà...

Thú sủng mặc dù bất mãn, nhưng nó vẫn rên ư ử đáp lại. " Gâu gâu..." Tiểu Thư à, nó đang rất có nhã hứng nha. Lăn qua lăn lại tránh ngón tay của nhóc con, tìm đến một khoãng trống khác thở hừ hừ, tiếp tục híp mắt dưỡng thần. Nhiều năm qua dưới sự 'sủng ái' đến vô pháp vô thiên của Tiểu Thiên, nó đã luyện được kĩ năng lằm lì không biết chạy nhảy bông đùa như những con chó khác mà rất có nề nếp là nằm bất động, hoặc nhiều lắm cũng chỉ là lăn qua lăn lại, trừ khi đối với tảng băng di động kia thì nó mới gượng ép bản thân hoạt động.

So với trước đây, thân hình của nó béo thêm một vòng nhưng lại không dài ra một cm nào, lông vẫn trắng muốt và mềm mại, cái bản tính lười biếng không đổi của nó khiến cho thân thể quá khổ của nó mềm nhũn ra, hệt như một túi nước ấn ấn rất đàn hồi, đặc biệt là bụng của nó.

Lại nằm ì ạch, Tiểu Thiên nâng nó lên, lắc qua lắc lại như lắc túi thịt. " Càng lúc càng béo lên, Tiểu Tiểu, Long nói tuần sau sẽ cho Tiểu Tiểu đi tập thể dục tiêu mỡ đó."

Ngay lập tức, tinh thần nảy lên chuông báo động "Nguy hiểm cấp S" nó ngước mặt, vểnh tai lên, tinh lực tràn đầy, vừa lắc đuôi vừa lắc người, tứ chi ngọ nguậy giữa không khí, liên tục sủa vài tiếng phản kháng. " Gâu gâu..." T^T Ô ô nó không muốn đi tập thể gì gì đó đâu ô ô nó chỉ là một con chó nhỏ bé yếu ớt thôi mà, mặc dù nó không biết 'tập thể dục tiêu mỡ' là cái gì, nhưng mà chỉ cần có liên quan đến quái thú băng lãnh đó chắc chắn không có chuyện gì tốt. " Gừ gừ..." Nó rên lên đầy bất lực, mặt mày ỉu xìu.

" Kháng nghị không có hiệu lực." Giọng nói lạnh lẽo từ phía sau lưng Tiểu Thiên truyền đến, gương mặt cương nghị tuấn lãng không hề biểu thị một chút biểu tình gì vẫn khiến con thú sủng e sợ rụt đầu lại như đà điểu, ánh mắt lưng tròng nhìn về phía Tiểu thư nhà mình mong tìm được một chút sự đồng tình.

Tiếc thay một thân công phu đáng thương đã luyện đến thành thục của nó, Tiểu Thiên vô cùng nghiêm túc khẳng định. " Không được trốn. Tiểu Tiểu sẽ phải bắt đầu tập từ ngày mai." Người ta chỉ có 'mèo béo' nào có 'chó béo' bao giờ. Mà hơn hết là vì nguyên nhân này đây. " Nếu béo quá sau này sẽ rất khó sinh mấy Tiểu tiểu nữa đó." Long nói bây giờ đã đến lúc cho Tiểu Tiểu sinh sản rồi, như vậy sẽ không chỉ có một mà còn có rất nhiều Tiểu Tiểu nữa càng đông càng vui nha.

Cái gì cơ!!! " Ẳng ẳng..." Trời trời... nó a, còn là một con chó cái an phận thủ thường a, cái gì mà giảm béo, cái gì mà sinh sản, nó không có muốn đâu a. Tiểu thư à tiểu thư đừng có bị ác ma lãnh khốc đó dụ dỗ dễ dàng như vậy chứ. (/T0T)/. Nó quơ quơ chân dữ dội, nhưng khi bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo phóng tới, nó đành nuốt lệ vào lòng, thôi không phản ứng lại nữa.

Nhóc con vuốt ve đầu nó sau đó thì thầm vào tai nó vài lời, nhìn tinh thần nó lại phấn khởi lên, rồi mới đem nó giao cho nữ hầu nhận lấy. " Long sẽ đi công viên nước thật sao?" Lúc hai thức dậy, đột nhiên anh lại gợi chủ ý đi công viên nước, cô không phải không biết, hình như Long không thích ra bên ngoài, trừ đến công ty ra, anh chỉ đến địa bàn của Hắc Long bang, vì sao lại muốn đến đó? Nhưng mà dầu cho cô không biết nguyên nhân, nhưng thấy công viên nước trong ti vi, Tiểu Thiên vẫn lộ ra chút hào hứng trẻ con.

Khóe môi lạnh bạc cong lên nở một nụ cười ôn nhu với nhóc con. " Ừm. Cuối tuần vậy." Nếu không phải là cô nhóc không che giấu biểu tình, mỗi lần coi đến những đoạn giới thiệu về công viên Disney Land đều không nhịn được hai mắt tỏa sáng, anh cũng muốn cùng cô nhóc ra ngoài khuây khỏa một chút.

" Hì hì... Cám ơn Long." Dù gì, cô nhóc biết chắc chắn nguyên nhân của chuyến đi này đều bắt đầu từ mình mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.