Quân Tâm Ngã Tâm

Chương 9




Thấy Liễu bí thư ù ù cạc cạc, Tiểu Thanh nói:
- Tới giờ nó hẹn với Nhạc Nhạc rồi, đến giờ là chạy đi chat qua YY. Cái Cty Trào Lưu của Trương Thiên không tệ, lên chừng khoán Nasdaq thành tích khá lắm, làm Bàn Đại Hải cười không khép miệng lại được.

- Ừ, coi như theo kịp trào lưu rồi, có điều mấy năm nữa sẽ khó khăn.

- Nói như thế là khai chiến thật sao?

Nói tới chuyện nghiêm chỉnh, Tiểu Thanh không ngồi sau lưng Liễu Tuấn nữa, mà giống con trai, chen vào ghế sô pha, nhưng Thịnh Thịnh và cha "mỗi người một phương", còn cô thì "cùng giường ngủ chung", lấy cánh tay Liễu bí thư ra làm gối.

Liễu Tuấn cười:
- Đã khai chiến rồi.

Nội dung cụ thể cuộc họp cục chính trị người ngoài không biết, việc này có yêu cầu bảo mật nghiêm khắc. Nhưng quyết định cuộc họp đưa ra đã gửi tới các tỉnh thì không thể bảo mật. Thêm vào sau đó Liễu Tấn Tài mở cuộc họp thường vụ quốc vụ viện, càng cụ thể hóa yêu cầu cuộc họp cục chính trị, toàn thế giới đều đã biết trong nước bắt đầu ứng phó với nguy cơ tài chính toàn cầu.

Với con cá mập tài chính như Tiểu Thanh mà nói, tin tức này là điều mẫn cảm nhất. Huống chi trước đo không lâu Xảo Nhi còn chuyển chỉ thị " rút vốn đầu tư, tích trữ tiền mặt" của Liễu Tuấn qua điện thoại cho cô.

Với kinh nghiệm hai mấy năm đi theo Liễu Tuấn, Tiểu Thanh lập tức có được phán đoán chính xác.

Liễu Tuấn lại khai chiến, có người sắp xui xẻo rồi.

Có điều với Thịnh Nghiệp mà nói, đây là chuyện cực tốt. Chỉ cần Liễu Tuấn đích thân quan tâm tới hoạt động thương nghiệp, thì có nghĩa đó là cơ hội ngàn năm khó gặp. Liễu Tuấn mỗi lần trực tiếp xen tay vào, đều làm tài sản Thịnh Nghiệp tăng lên mấy lần. Đương nhiên, với quy mô Thịnh Nghiệp hiện nay tài sản tăng lên gấp bội là rất khó, nếu là thế không biết phải có bao nhiêu công ty cỡ lớn bị phá sản, bị con quái thú Thịnh Nghiệp thôn tính, nuốt cả da lẫn xương, không còn lại chút gì.

- Hiện giờ ở nước ngoài có phản ứng lớn, nói chúng ta bất nhân bất nghĩa...

Tiểu Thanh nói có chút lo lắng.

Quyết định quốc vụ viện đưa ra đúng là "khác người", trong nước xưa nay luôn chú trọng hai chữ "nhân nghĩa", lần này lại lợi dụng nguy cơ của người khác, chẳng trách ngoài nước phản ứng lớn như thế.

Tất nhiên, dù là quyết định của cục chính trị hay quốc vụ viện thì từ ngữ cũng phải chú ý, không công khai lộ ra ý "lợi dụng cái nguy của người khác", nghĩa vụ quốc tế nên gánh vác thì chúng ta cũng sẽ gánh vác. Nhưng không gây trở ngại cho chúng ta thu được lợi ích tất yếu trong đó.

Lần này Liễu Tấn Tài và chính phủ TW hành động rất mau lẹ, Quách Kỳ Lương liên tục mở cuộc họp với cán bộ phụ trách chủ yếu của hệ thống tài chính, bố trí các phương án liên quan. Các nghân hàng quốc hữu đang rút lui có trật tự từ thị trường nước ngoài, nguồn tài chính mới đóng băng toàn bộ, không đưa ra nữa. Vô số công trái và các tài sản khác của nước Mỹ được chúng ta dùng ngoại hối dự trữ mua vào, cũng đang hạ giá bán ra.

*** Thực tế TQ còn mua thêm công trái và tài sản của Mỹ tránh nguy cơ Mỹ bị phá sản, giữ lòng tin cho đám đầu cơ khác, tức là chủ nợ TQ bị con nợ Mỹ bóp cổ, gì chứ mấy trò này TQ còn phải "nộp học phí " cho Mỹ dài dài.

Đây là bước đầu tiên.

Những ngày qua Liễu Tấn Tài ngựa không ngừng vó triệu kiến cán bộ chủ yếu các tỉnh và phụ trách các quốc xĩ TW, từ mau chóng rút vốn quốc hữu, vốn dân gian cũng phải mau chóng rút lui. Thủ pháp giống như Liễu Tuấn yêu cầu đề quốc tài chính của mình, tích trữ thực lực.

Tranh thủ trước khi nguy cơ tài chính thậm chí là khủng hoảng kinh tế bùng phát, cố gắng bảo tồn thực lực của mình là điều cần thiết.

Nhưng mấy năm qua, trong nước thông qua nhiều con đường khác nhau đầu tư vào thị trường quốc tế, nhất là thị trường Âu Mỹ rất sâu. Mặc dù cố gắng không để thị trường quốc tế chấn động, nhưng không tránh khỏi rối loạn, còn về phần bảo mật là hoàn toàn không thể.

Thương nhân quốc tế mẫn cảm nhường nào, hành động lớn như thế làm sao không phát giác ra.

Thế là thế giới rúng động, rất nhiều giới truyền thông thốt lên "nước cộng hòa muốn chiến tranh tài chính". Hơn nữa một số truyền thông cực đoan luôn gây bất lợi với trong nước thường xuyên nhảy ra chỉ trích nói nước công hòa thừa lúc cháy nhà hôi của, gây mất ổn định kinh tế thế giới, là hành vi vô trách nhiệm.

Cũng có một số nhà chính trị có phân lượng khéo léo nói, nước cộng hòa là quốc gia lớn, phải gánh vác trách nhiệm quốc tế, không nên làm chuyện bất nhân bất nghĩa như vậy.

- Nhân nghĩa? Ha ha, nực cười! Khi bọn chúng cướp đoàn của cải của chúng ta, có nói nhân nghĩa không? Đây là chiến tranh, trong chiến tranh nói nhân nghĩa, coi chúng ta là Tống Tương Công à?
Liễu Tuấn cười khẩy.

- Em biết ngay đây là chủ ý của anh. Anh là con sói, thấy thịt là nhào vào.

Tiểu Thanh nghiêng cười sang, đối diện với chồng tươi cười nói.

Liễu Tuấn cười, ôm tấm thân đầy đặn của Tiểu Thanh vào lòng, từ ngực trở xuống hai người dính sát vào nhau.

- Chuyện này liên quan tới lợi ích sát sườn, bọn họ tất nhiên là phải làm ầm lên, hận không thể đẩy hết nguy cơ lên đầu chúng ta. Trước kia bọn chúng cũng chơi đám tiểu quỷ tử như thế, bản thân vừa có nguy cơ, là vung đao lên xảo thịt tiểu quỷ tử. Tiểu quỷ tử bị cắt thịt hết lần này tới lần khác cứ chẳng tỉnh ra, đã định sẵn đây là một dân tộc bi kịch. Cần mẫn chăm chỉ làm việc, tích lũy được chút gia sát, thành ra sức làm giàu cho kẻ khác... Bọn chúng đối xử với đồng minh như thế, càng chẳng cần tới chúng ta nữa. Cơ hội thế này không nắm lấy, anh còn là Liễu Tuấn không? Đổi tên thành Hạng Vũ cho xong.

Có thể nhìn ra tâm tình Liễu bí thư không tệ, đùa với vợ.

Tiểu Thanh cười càng vui vẻ:
- Này, em nghe nói anh ở trên cục chính trị uy phong một hồi, rất là nổi bật phải không? Như vậy không tốt đâu, Liễu bí thư phải điềm đạm chứ?

- Em dính lấy anh thế này, anh còn điềm đạm nổi sao?

Liễu bí thư cười hì hì, một cái tay bắt đầu trở nên không thành thật.

Tiểu Thanh vội tóm lấy:
- Chú ý một chút, để Thịnh Thịnh nhìn thấy thì sao?

Nói rồi Tiểu Thanh cựa mình, muốn thoát khỏi ma chưởng của y.

Liễu Tuấn vội dừng tay:
- Được được, anh chú ý, đến tối hẵng hay.

Tiểu Thanh nhoẻn miệng cười, đột nhiên hôn y một cái, nói:
- Này, em không ngờ rằng anh thuyết phục được cao tầng đồng ý với quan điểm của mình, chuyện này không dễ.

- Cũng không khó, quan niệm luôn không ngừng biến hóa mà, chúng ta cũng không phải không gánh vác trách nhiệm. Cũng như thế chiến thứ 2, nước Mỹ cũng ra sức đánh Hít-le. Nhưng đó chỉ là một phương diện, phương diện khác bọn họ vẫn giàu to nhờ chiến tranh. Điều này không mâu thuẫn, bất kể tình hình thế nào, lợi ích quốc gia cao hơn tất cả.

- Em đã dựa theo bố trí của anh để hành động. Chúng ta rút vốn đầu tư toàn diện, chuẩn bị vung đao cắt thịt.

- Ừm, chủ rút vốn không thôi là chưa đủ, còn có một số tài sản xấu phải xử lý. Nhất là tài sản địa ốc, cố gắng xử lý hết mức có thể

- Xử lý hết sao?

- Đúng, chỉ giữ lại tài sản hoạch tâm, tài sản năng lượng tài nguyên, tài sản công nghiệp nặng truyền thống không được xử lý, phải giữ lại. Đó luôn là lợi thế thực sự để tác động vào đại cục. Các thứ tài sản khác cứ xử lý, không nên tiếc. Đợi hai ba năm sau nguy cơ bùng phát , em sẽ phát hiện ra, có vố số công ty tiềm lực đợi em thu mua. Tới khi đó , giá một công ty em bán ra bây giờ có thể mua được ba công ty có quy mô tương tự khi đó, còn do em chọn lựa. Không phải em muốn tạo nên một người khổng lồ siêu cấp giao cho con trai chúng ta ư? Đây chính là cơ hội.

Liễu Tuấn khẽ vỗ lên bộ mông đẫy đà của Tiểu Thanh, cười nói.

- Sau nghĩ cơ, phải cố gắn hết mức xâm nhậm vào các nghành nghề chiến lược. Thao tác ra sao em tự xem mà làm.

- Được, tất cả đều làm theo lời anh.
Tiểu Thanh lại hỏi:
- Tiểu Tuấn, hiện giờ nước Mỹ đang tuyển cử, chúng ta nên ủng hộ ai?

Liễu Tuấn biết, qua nhiều năm nỗ lực, vòi của Thịnh Nghiệp đã vươn tới mỗi một ngóc ngách của thế giới, ở hai quốc gia siêu cấp càng không đâu không có. Không phải tập đoàn tài chính nào cũng có hứng thú chính trị mạnh như thế. Thịnh Nghiệp là một ngoại lệ, từ khi Thịnh Nghiệp sáng lập, Liễu Tuấn đã có yêu cầu này.

Sâm nhập, sâm nhập sâu hơn nữa.

Nói cách khác, ban đầu Liễu Tuấn sáng lập Thịnh Nghiệp chủ yếu không phải vì kiếm lấy số tiền để mình tiêu mười đời không hết. Mục đích của y rất đơn giản mà rõ ràng, phát huy tác dụng cao nhất cả đồng tiền, thâm nhập nhiều hơn, ảnh hưởng nhiều hơn.

Cho nên Tiểu Thanh quan tâm tới tuyển cử ở Mỹ là điều đương nhiên.

Liễu Tuấn cười:
- Jack của đảng Lư Tử? Vì sao không phải là Đại Tượng? Hay là vị phu nhân tôn quý kia?
Tiểu Thanh ngạc nhiên hỏi.

Tuyển cử ở Mỹ, không chỉ làm người dân Mỹ quan tâm, còn khiến vố số lãnh tụ tập đoàn tài chính thế giới chú ý. Có điều trước đó bọn họ nhiều người không coi trọng Jack, ngay trong nội bộ đảng Lư Tử, bọn họ cũng ngả về phía vị phu nhân kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.