Quan Môn

Chương 3: Dâng hiến nụ hôn đầu cho em




Chứng kiến bốn người Lục Hòe cố nén thèm thuồng trong lòng, từ chối bốn món văn kiện pháp bảo này. Trương Văn Trọng khẽ gật đầu, thầm nghĩ chính mình quả nhiên không có nhìn lầm người. Bốn người Lục Hòe tuy rằng hành sự đều lấy lợi ích tông phái ra làm trọng, nhưng đạo đức cá nhân cũng không tệ lắm. Cùng kết giao bằng hữu với những người như vậy, thì không cần lo lắng một ngày nào đó, bọn hắn ở phía sau, sẽ đâm vào lưng ngươi một đao.

Vươn tay chỉ vào bốn văn kiện pháp bảo nằm trong rương, Trương Văn Trọng khẽ cười nói: "Bốn vị trưởng lão, lần này các người đã nhìn lầm rồi. Mấy thứ này, quả thực không phải là pháp bảo ở cấp bậc Chuẩn Tiên Khí, mà là pháp bảo do Phong Sơn phái chúng ta gần đây nghiên cứu. Hay nói chúng nó chỉ là bốn văn kiện pháp bảo ngụy tạo mà thôi."

"Cái gì? Ngụy tạo sao?" Bốn người Lục Hòe kinh ngạc há hốc miệng.

Mặc dù sớm đã lường trước, sau khi bốn người Lục Hòe biết được tin tức này, sẽ phi thường khiếp sợ. Nhưng, khi Trương Văn Trọng chứng kiến bốn người Lục Hòe giờ phút này đều trợn mắt há mồm, đờ người ra, thì vẫn có chút buồn cười. Bất quá, cuối cùng hắn đã cố nén không cười ra, trịnh trọng gật đầu, khẳng định nói: "Đúng vậy, bốn văn kiện pháp bảo này đều là hàng ngụy tạo."

Ngay từ đầu, Trương Văn Trọng liền không nghĩ qua, là sẽ giấu giếm bốn người Lục Hòe về thông số của mấy món pháp bảo này. Dù sao, theo mỗi phương diện xem ra, bốn văn kiện pháp bảo này cùng Chuẩn Tiên Khí không có gì khác nhau. Nhưng một khi đã sử dụng qua vài lần, đợi linh khí ẩn chứa trong đó giảm xuống, dĩ nhiên là sẽ phát hiện ra điểm này. Cùng với việc, để bốn người Lục Hòe phát hiện ra, do đó nảy sinh bất mãn đối với chính mình, thậm chí còn khiến quan hệ liên minh rạn nứt, thì không bằng nói thẳng cho bọn hắn biết trước điểm này. Như thế không chỉ tỏ ra mình quang minh lỗi lạc, mà còn có thể cho thấy sự tín nhiệm của mình đối với bọn hắn.

Lục Hòe lòng tràn đầy nghi hoặc, đem thanh tiểu kiếm màu đỏ sậm, ở trong rương ra, cầm trong lòng bàn tay lăn qua lộn lại thưởng thức, cẩn thận xem xét.

Ba người Tôn Đình Quân cũng đều nghiêng đầu tới, tò mò đánh giá thanh tiểu kiếm màu đỏ sậm trong tay Lục Hòe.

Chẳng qua, bốn người nhìn ngó như thế nào, đều không có nhìn ra thanh tiểu kiếm này là văn kiện ngụy tạo. Vô luận linh khí sung mãn chảy cuồn cuộn trong thanh tiểu kiếm, hay là cái khí linh cường thế bạo lệ kia, đều chân chính được xưng là pháp bảo cấp bậc Chuẩn Tiên Khí độc nhất vô nhị.

Bốn người Lục Hòe trong lòng tràn đầy nghi hoặc, không khỏi quẳng ném ánh mắt về phía Trương Văn Trọng, cau mày nói: "Trương tiên sinh, anh sẽ không nhìn lầm chứ? Bốn văn kiện pháp bảo này, tại sao có thể là hàng giả đây?"

Thấy bốn người Lục Hòe không tin lời mình, Trương Văn Trọng dở khóc dở cười, đồng thời cũng cảm thấy có chút tự hào. Dù sao những pháp bảo này đều là tâm huyết của hắn và Lưu Phong, bốn người Lục Hòe không nhìn ra, càng biểu lộ rõ ràng trình độ kĩ năng chế tạo hàng giả của bọn hắn cao bao nhiêu a.

Trương Văn Trọng mỉm cười giải thích: "Bốn kiện pháp bảo cấp bậc Chuẩn Tiên Khí này, quả thật chính là hàng ngụy tạo. Ta đâu phải ngốc tử, mà có thể đem chính phẩm nói thành ngụy phẩm, tặng cho các vị đây? Chẳng qua gần đây Phong Sơn phái nghiên cứu ra một loại phương pháp luyện khí mới. Chúng nó mặc dù là hàng ngụy tạo, nhưng trên phương diện uy lực, cũng không thua kém uy lực của Chuẩn Tiên Khí chính thống bao nhiêu..."

Bốn người Lục Hòe càng khó hiểu, bọn hắn nhăn mày càng sâu hơn, nghi hoặc nói: "Nếu uy lực gần ngang bằng pháp bảo Chuẩn Tiên Khí, như vậy cấp bậc của chúng nó cũng không thể tính là văn kiện ngụy tạo à..."

"Trước tiên các vị hãy nghe ta nói hết đã." Trương Văn Trọng cười ha hả, tiếp tục giải thích: "Tuy rằng uy lực của chúng nó không yếu hơn pháp bảo Chuẩn Tiên Khí chính cống. Nhưng chúng nó lại có một điểm thiếu hụt rất lớn."

"Điểm thiếu hụt? Điểm nào vậy?" Bốn người Lục Hòe vội vàng dò hỏi. Giờ phút này bọn hắn giống như đang ngồi xe qua đèo, trong lòng chợt cao chợt thấp vô cùng khó chịu.

Trương Văn Trọng theo bên trong rương, cầm lấy một pháp bảo ngụy tạo nói: "Điểm thiếu hụt lớn nhất của mấy món này, chính là không thể sử dụng liên tục. Đại khái sau khi dùng qua hai ba lần, nhất định phải tìm một nơi có linh khí sung mãn, thiết hạ Tụ Linh Trận, để cho chúng nó hấp thu, khôi phục linh khí. Mà quá trình bổ sung năng lượng, chậm thì cần mấy tháng, lâu hơn thì cần trải qua vài năm."

Nghe Trương Văn Trọng giải thích như thế, lúc này bốn người Lục Hòe mới tin tưởng, mấy văn kiện pháp bảo này cũng không phải chính phẩm, mà là mặt hàng ngụy tạo. Bất quá nhìn thần sắc của bọn hắn lại không thấy thất vọng, ngược lại còn ẩn chứa một loại hưng phấn cùng kích động.

Lục Hòe cười nói: "Tuy rằng pháp bảo ngụy tạo này không thể sử dụng liên tục, cần phải thường xuyên bổ sung linh khí hao hụt, nhưng cũng không thể phủ nhận, là uy lực của chúng nó, có thể so sánh cùng pháp bảo Chuẩn Tiên Khí chân chính. Chỉ với riêng điểm này là đã quá đủ rồi."

Tiêu Chấn cũng gật đầu: "Kỳ thật những loại pháp bảo thuộc cấp bậc Chuẩn Tiên Khí. Đối với tông phái Địa Tự Hào như chúng ta, thì đã coi như là bảo vật trấn sơn rồi. Đừng nói là một năm, cho dù mười năm, hai mươi năm cũng không dùng qua một lần. Cho nên, văn kiện pháp bảo ngụy tạo này, mặc dù cần phải bổ sung năng lượng hao hụt, nhưng đối với chúng ta mà nói, thì cũng không tính là cái gì sai sót."

Còn Hoắc Thanh thì mang vẻ mặt khâm phục nhìn Trương Văn Trọng, lòng tràn đầy cảm khái nói: "Trương tiên sinh ở trên phương diện luyện khí, quả nhiên là để cho chúng ta theo không kịp. Loại pháp bảo ngụy tạo, uy lực có thể so sánh cùng chính phẩm như thế này, phỏng chừng toàn bộ Tu Chân Giới, cũng chỉ có Trương tiên sinh mới luyện chế ra được đi? Hoắc mỗ bội phục, bội phục."

Trương Văn Trọng cũng cười ha hả, khoát tay áo nói: "Hoắc trưởng lão, lân này ngươi khâm phục nhầm người rồi. Có khả năng luyện chế ra pháp bảo ngụy tạo uy lực so sánh được với chính phẩm, công lao lớn nhất không phải là ta, mà là đồ đệ Lưu Phong Huy của ta!" Nói xong hắn vỗ vỗ lên bả vai của Lưu Phong Huy.

Lưu Phong Huy thật không ngờ, Trương Văn Trọng lại đem toàn bộ công lao nhường cho mình, hắn không khỏi kích động, vội vàng nói: "Đệ tử không dám kể công, nếu như không có sư phụ dốc lòng chỉ điểm, cho dù cả đời ta, cũng không có khả năng nghiên cứu ra phương pháp luyện khí mới này."

Chứng kiến tình cảnh này, Hoắc Thanh cảm thán nói: "Không nghĩ ra, Trương tiên sinh không chỉ có năng lực xuất chúng. Mà dạy dỗ đệ tử cũng bất phàm không kém. Ân, quả nhiên là danh sư xuất cao đồ!"

Đợi Trương Văn Trọng cùng Lưu Phong Huy khách sáo thêm vài câu. Lúc này Tôn Đình quân sớm đã không kìm nén nổi nữa, liền vội vàng hỏi: "Trương tiên sinh, nếu pháp bảo này là văn kiện ngụy tạo. Như vậy linh tài liệu dùng để luyện chế ra chúng nó, hẳn là không cần phải hao tốn như luyện chế pháp bảo Chuẩn Tiên Khí chính cống nhỉ?"

Lục Hòe, Hoắc Thanh, Tiêu Chấn ba người đều ngậm miệng lại, đem ánh mắt ném về phía Trương Văn Trọng, chờ mong câu trả lời của hắn.

Mà câu trả lời của Trương Văn Trọng cũng không làm cho bọn hắn thất vọng: "Đúng thế, linh tài dùng để luyện chế pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí, vô luận là phẩm chất hay số lượng đều kém xa chính phẩm."

Mặc dù đối với đáp án này sớm đã lường trước, nhưng sau khi chính tai nghe được, trên mặt bốn người Lục Hòe vẫn toát ra thần tình khiếp sợ, không dám tin. Bởi vì câu trả lời này của Trương Văn Trọng, không thể nghi ngờ cũng là nói cho bọn hắn biết, pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí này, mặc dù không thể kéo dài thời gian sử dụng, nhưng là phí tổn rẻ tiền, thậm chí có khả năng sản xuất với số lượng lớn.

Chuyện như vậy, có thể nào không làm cho ngươi phải khiếp sợ đây?

Thử nghĩ xem, nếu mấy trăm đệ tử của Phong Sơn phái, toàn bộ đều dùng loại pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí này. Như này bọn hắn cho dù chỉ có tu vi Dưỡng Khí kỳ, Trúc Cơ ỳ, nhưng vẫn đủ khả năng bạo phát sức chiến đấu kinh nhân.

Nếu bốn tông phái mình mà có được nhiều pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí như thế. Vậy thì nhất định có thể sẽ tấn thăng từ Địa Tự Hào lên Thiên Tự Hào trong bài hành bảng đi?

Nghĩ đến đây bốn người Lục Hòe kích động không thôi.

Tôn Đình Quân dẫn đầu mở miệng, hướng Trương Văn Trọng khom lưng cúi chào thật sâu, nói: "Trương tiên sinh, không biết Hoa Gian phái chúng ta có thể mời vị đồ đệ này của ngươi, thay chúng ta luyện chế vài món pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí không đây? Những thứ linh tài liệu cần dùng, tự nhiên sẽ do chúng ta chuẩn bị. Mà sau đó cũng hậu tạ Phong Sơn phái một số lượng không nhỏ."

Lục Hòe theo sát phía sau, nói: "Linh Xu Phái chúng ta cũng đang muốn thỉnh cầu giống như vậy. Còn hy vọng Trương tiên sinh sẽ nể tình đồng minh, có thể đáp ứng lời thỉnh cầu này của chúng ta."

Tiêu Chấn, Hoắc Thanh tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này. Lần lượt mở miệng đưa ra thỉnh cầu giống nhau. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trương Văn Trọng mỉm cười, không đáp ứng mà cũng không cự tuyệt. Hắn chỉ nói một câu: "Chuyện này, nên đợi khi tiêu diệt Lệ Yểm xong, rồi chúng ta hãy bàn bạc sau."

Bốn người Lục Hòe đều tinh ý, tự nhiên là nghe ra ý tứ trong lời nói của Trương Văn Trọng.

Rõ ràng là Trương Văn Trọng đang nói: Muốn nhờ chúng ta luyện chế pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí ư? Vậy thì phải xem biểu hiện của các ngươi ở trong hành động tiễu trừ Lệ Yểm lần này.

Đã hiểu ý tứ của Trương Văn Trọng rồi, bốn người Lục Hòe không có nửa điểm do dự, mà đồng thanh kêu lên: "Nhất định, chúng ta nhất định sẽ không làm cho Trương tiên sinh thất vọng."

Trương Văn Trọng ở phía sau nói: "Ta còn một cái yêu cầu hơi quá đáng, hy vọng bốn vị trưởng lão có thể đáp ứng ta."

Tục ngữ thường nói, muốn gây khó dễ phải có thủ đoạn. Sau khi bốn người Lục Hòe được Trương Văn Trọng hứa hẹn chỗ tốt xong, đối với hắn lại càng trở nên cung kính, nhất tề chắp tay đồng thanh đáp: "Muốn chúng ta làm chuyện gì, Trương tiên sinh chỉ cần phân phó là được rồi. Không cần phải khách khí với chúng ta như thế đâu."

Trương Văn Trọng mỉm cười: "Kỳ thật, cũng không có chuyện gì quá đáng lắm. Ta muốn, các vị có thể tạm thời loan truyền một chút tin tức về những món pháp bảo ngụy tạo Chuẩn Tiên Khí này mà thôi."

Bốn người Lục Hòe không khỏi sửng sốt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.