Quân Hôn Cũng Có Ái

Chương 42: Kỳ Nhân Kỳ Sự




Phó Cửu đương nhiên cảm thấy được động tác của Tần Mạc, tuy rằng mũi của cô đã bị khăn quàng cổ màu đen che khuất ở phía dưới, nhưng vẫn còn đôi mắt là lộ ở bên ngoài.

Cho nên cũng sẽ không ảnh hưởng khi cô quan sát biểu tình trên mặt của đại thần.

Nhìn được bộ dáng mười phần cấm dục kia của đại thần, Phó Cửu bỗng nhiên lại có tâm tư đùa giỡn, vì thế đem khăn quàng cổ hướng về phiá bên trái một chút, nghiêng người nhìn bên cạnh người nam sinh, khóe miệng cong lên, mang theo hàm ý: “Tôi cũng rất muốn xem chúng ta hôn môi thì sẽ như thế nào?”

Vừa rồi chỉ xem qua gương mặt liền cảm thấy rất tuấn mỹ, hiện tại khuôn mặt kia toàn bộ đều đã được lộ ra.

Mặc dù là ở Đông Kinh nhưng các phái nữ đều có điểm chung là không thể chống cự được những người nam nhân... trước mặt bọn họ bây giờ lại là người có gương mặt rất hoàn mỹ. 

Hơn nữa người thiếu niên kia giọng lại phấn chấn nói!

Nếu các cô không có lý giải sai.

Chính là các cô muốn nhìn, đối phương sẽ hôn môi người kia để cho các cô xem?

Là như thế này sao?

Nhìn hai người nam sinh kia cảm giác như là đã hôn mê, bất quá ở phía trước, các cô thực sự đã quyết định biểu đạt ý nghĩ của chính mình, gật đầu thật mạnh.

Nhưng không giống nhau chính là, biểu cảm của Tần Mạc khi đang nghe đến lời nói kia của người thiếu niên trong nháy mắt lạnh hơn rất nhiều, một tay để túi quần, hướng về phiá Phó Cửu ở bên này nhìn lướt qua, khí lạnh trong con ngươi ngày càng đậm.

Phó Cửu từ trước đến nay không hề sợ cái bộ dáng này của đại thần, môi mỏng nhếch lên, túm chặt cổ áo của nam nhân, tư thế kia thực sự rất quyến rũ, đặc biệt là một bàn tay nàng còn nhấc cằm của Tần Mạc, khuôn mặt tuấn tú nghiêng nghiêng nhìn qua giống như là đang muốn hôn lên.

Như vậy mặt đối mặt rất gần gũi, mọi người nhìn thấy đều cảm thấy trong không khí đều tràn ngập những tia hạnh phúc. 

Những người phụ nữ kích động đến điên rồi!

A a a a!

Dừng lại, làm cái gì vậy!

Phó Cửu đương nhiên là không có khả năng làm thật.

Không ngờ sẽ như vậy, bị đại thần đè cô mới đặc biệt nhớ tới bộ dáng của đại thần khi sắc mặt biến thành màu đen.

Nhưng lúc này đây lại rất kỳ quái.

Đại thần thế nhưng liền không có động đậy một chút, cũng không có lùi về phía sau.

Nếu không phải cô đã nắm chắc nói không chừng thật sự sẽ bị đè lên thân...

Cái vị đại thần này, có cần phải giảo hoạt như vậy không.

Hiện tại đã bị đùa giỡn, đều không có đen mặt?

Nhưng mà, Tần Mạc lúc này đây cũng không có dùng mưu kế gì.

Ngay cả chính hắn đều nói không rõ, vì cái gì mà không có trực tiếp bóp nát thủ đoạn của người thiếu niên.

Mà là tùy ý để người thiếu niên như vậy tiếp cận chính mình.

Thời điểm hơi thở mang vị kẹo, một chút ý tứ muốn né tránh của hắn đều không có, ngược lại chỉ nghĩ đến như nào mới có thể hấp thụ được nhiều hơi thở ấy.

Bên trái là dấu vết của áo khoác khi người thiếu niên đội mũ cọ qua, mềm mại ấm áp... động tác nghiêng đầu nhẹ nhàng chạm vào gương mặt hắn, gần đến mức có thể xem nhẹ tất cả mọi thứ.

Nhưng ánh mắt của Tần Mạc vẫn là khống chế không được đành nhìn xuống phía dưới, đặc biệt là khi hắn nhìn đến đôi môi mỏng đẹp của người thiếu niên kia ở trước mắt hắn.

Lông mày của Tần Mạc thật nhanh đã nhíu lại, ánh mắt liếc xuống phía dưới nhìn xuống tên kia: “Tôi đếm tới ba, đem tay của cậu thu hồi lại..."

"Một......."

Phó Cửu không có động tĩnh gì, rốt cuộc bộ dáng mặt đen của đại thần cũng không thấy được nhiều: “Mạc ca, đừng nóng giận, tức giận sẽ không đẹp trai đâu.”

“Ba......."

Tay phải của Tần mạc dùng sức đem mũ của người thiếu niên bỏ xuống!

Tiếp theo cúi người xuống một chút, sẽ thấy hắn hôn lên môi của người thiếu niên.

Chỉ là ở thời điểm hai người chỉ còn cách nhau 3 centimet, hắn đã dừng lại, lạnh lùng nhưng tươi cười nói: “Đây mới là tư thế tiêu chuẩn để hôn môi, muốn học thì bảo về sau tôi sẽ chỉ giáo cậu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.