Quan Hệ Thân Mật

Chương 12




- Khắc Lý Cương, ngươi làm nhục gia tộc Lạp Lạc Đế cao quý của chúng ta. Hôm nay ta thay mặt cho gia tộc Lạp Lạc Đế chính thức khiêu chiến ngươi.

Nếu ngươi không dám ứng chiến thì mau cút ra khỏi đổi cảnh vệ hoàng thất, đội cảnh vệ không cần người hèn nhát như ngươi!

Lạp Mông tức giận khiến cho khí thế tăng lên.

Có thể như vậy là bởi vì có Diệp lão đại đang ở đây, hơn nữa đêm qua Diệp lão đại đã giúp võ công của y lên tới bát đoạn khai nguyên.

Cao hơn Khắc Lý Cương một giới, đương nhiên là dũng khí tăng lên nhiều. Hơn nữa, có Diệp Phàm ở đây cũng không sợ Hồng Toàn ngấm ngầm giở thủ đoạn.

- Nếu ngươi thua thì sao?

Khắc Lý Cương khinh thường nhìn Lạp Mông.

- Nếu Lạp Mông ta thua thì ta sẽ tự xin quốc vương từ bỏ tước vị thân vương.

Từ nay về sao Lạp Lạc Đế chỉ là thường dân. Hơn nữa, ngoài ra còn tặng cho ngươi 2 triệu đô-la tiền đánh cuộc.

Nếu Khắc Lý Cương ngươi thua thì xin mời cút khỏi đội cảnh vệ hoàng thất. Bởi vì ngươi làm xấu mặt đội cảnh vệ của chúng ta.

Lúc này, thân vương Lạp Lạc Đế cũng vô vùng dũng khí đứng dậy hô.

Tức khắc, cả phòng ồ lên, khoản tiền cược này rất cao, đối với một thân vương phong hào thì số tiền này rất quan trọng. Đây là vinh quang hoàng thất trao cho Lạp Lạc Đế.

- Khắc Lý Cương sẽ không thua vì nó là đồ đệ của Hồng Toàn ta. Lạp Lạc đế, ông mau còn không mau cút khỏi nhà thân vương Đỗ Đức Lý về nhà ôm con đi. Nói cách khác, mất đi thân phận vương thân phong hào thì gia tộc Lạp Lạc Đế của các người không khác gì chó, hoàn toàn là thứ gia tộc hạ đẳng.

Lúc này, lão già Hồng Toàn kiêu ngạo đứng lên.

Diệp Phàm hiểu, lão già này đang dùng kế khích tướng. Nhưng Diệp lão đại cười lạnh ở trong lòng, lần này ngươi tự lấy đá đập vào chân mình rồi.

- Lạp Mông càng không thể thua, bởi vì Lạp Mông là con của Lạp Lạc Đế ta. Hồng Toàn, mau cút khỏi đội cảnh vệ hoàng thất đi, nếu không đến khi bị thua thì càng mất mặt hơn đó.

Lạp Lạc Đế nói.

- Các người khiêu chiến thì chúng ta ứng chiến. Nhưng nếu gia tộc Lạp Lạc Đế khiếu chiến với tôi thì chúng tôi lo rằng gia tộc Lạp Lạc Đế các người sẽ dùng cách lấy nhiều đánh ít.

Dù sao thì nhà các người cũng đông người, cho nên, tôi đề nghị, hai thầy trò chúng tôi sẽ ứng chiến với gia tộc Lạp Lạc Đế.

Hai bên cùng đưa ra hai người, chỉ cần bên nào cuối cùng còn có người đứng thì là thắng.

Thêm một chút yêu cầu là nếu các người thua thì đưa cho chúng ta pho tượng kim lân nhà các người là được.

Hồng Toàn dùng nội khí nói, nhưng tất cả hai, ba trăm khách mời trong phòng tiệc đều nghe thấy rõ ràng.

Lạp Lạc Đế vừa nghe liền biến sắc.

- Không được, tượng kim lân là tượng trưng cho nhà Lạp Lạc Đế chúng ta, là do Lạp Mã Nhị Thế Đồng Cách Hà Tâm vương triều Mạn Cốc ban cho gia tộc chúng ta, có thể đổi được 50 triệu đô-la.

Thân vương Lạp Lạc Đế cố ý tức giận nói, đương nhiên là do Diệp lão đại dùng truyền âm nhập mật dạy, dùng cách khích tướng ngược lại.

Bởi vì, tượng kim lân là do tổ tiên Lạp Lạc Đế chinh chiến cùng với Lạp Mã Nhị Thế Đồng Cách Hà Tâm mà được, là vinh quang lớn nhất của nhà gia tộc Lạp Lạc Đế.

Thật ra chỉ là một bức tượng bằng vàng ròng thôi. Giá trị thực tế cùng lắm là mấy triệu đô-la. Nhưng tính ra thì nó cũng đã cũ, lại là biểu tượng của gia tộc Lạp Lạc Đế, ý nghĩa tượng trưng lớn hơn so với ý nghĩa thực tế.

- 50 triệu đô-la, Lạp Lạc Đế, ông không dám ứng chiến thì cũng không cần ứng chiến, mau cút về nhà là được.

Ông hiểu là chúng ta không có được 50 triệu đô-la, lương mười mấy năm của thầy trò chúng ta còn không được một nửa số đó.

Ông dùng số tiền lớn như vậy làm khó dễ chúng ta chỉ để che giấu việc không dám ứng chiến của kẻ hèn nhát thôi.

Hồng Toàn nói.

- Chúng ta sẽ ra.

Lúc này, bỗng có thân vương hứng chí lớn tiếng cười nói.

- Thân vương Cách Lý Đạt, là 50 triệu đô-la đấy.

Hồng Toàn nói, nhất định là cố ý khích thân vương Cách Lý Đạt. Bởi vì, Hồng Toàn biết, thân vương Cách Lý Đạt và Lạp Lạc Đế cho chút xung đột.

Mà thân vương Cách Lý Đạt có tiền, đừng nói là 50 triệu, 100 triệu cũng có thể được.

- 50 triệu vẫn còn quá ít, Lạp Đông, đem chi phiếu lại đây, 80 triệu đô-la.

Thân vương Cách Lý Đạt rõ ràng là đã bị chọn giận, hơn nữa, ông ta rất muốn nhìn thấy cả nhà Lạp Lạc Đế xong đời.

Bởi vì Cách Lý Đạt cũng hiểu rõ, đến khi đó, nếu thân vương Lạp Lạc Đế không lấy ra được nhiều tiền như vậy, phải đem công ty, trang viên và tượng kim lân ra để trả nợ thì gia tộc Lạp Lạc Đến thật sự coi như xong rồi.

Cách Lý Đạt coi trọng nhất chính là tượng kim lân, vì năm đó tổ tiên của ông ta cũng cùng với tổ tiên của Lạp Lạc Đế và Lạp Mã Nhị Đế chinh chiến.

Nhưng kết quả là tượng kim lân thể hiện sự vinh quang này lại bị nhà Lạp Lạc Đế lấy được, báo hại tổ tiên Cách Lý Đạt tức giận mà chết.

Cách Lý Đạt thật là có dũng khí, không lâu sau, thật sự đã đem đến chi phiếu 80 triệu đô-la. Hai mắt ông ta sắc nhọn nhìn Lạp Lạc Đế.

- Được, 80 triệu thì tôi không có, nhưng tôi còn có công ty trang viên, cộng tất cả cũng đáng 80 triệu đô.

Lạp Lạc Đế do dự một chút rồi cắn chặt răng nói.

- Không, không! Nếu như ông thu thì chỉ công ty, trang viên thôi thì chưa đủ, tất cả cộng lại cũng chưa đủ 80 triệu, phải thêm cả tượng kim lân nữa mới đủ.

Cách Lý Đạt hừ nói.

- Tượng kim lân này không thể cho được, gia tộc Lạp Lạc Đế dù có trắng tay cũng không thể mất nó.

Lạp Mông dùng truyền âm nhập mật nói với Diệp lão đại.

- Khốn kiếp, quyết định như vậy đi, gia tộc Lạp Lạc Đế chúng ta không thể thua được, dù sau này gia tộc Lạp Lạc Đế có làm ăn mày thì cũng phải thắng gia tộc Cách Lý Đạt.

Lạp Lạc Đế bi thương nói. Trong lòng Diệp lão đại thật sự muốn bật cười, biết lão già này đang hạ quyết tâm chơi đây mà.

Quả nhiên là đã hiệu quả rồi.

Thân vương Đỗ Đức Lý đứng lên nói:

- Ta sẽ làm nhân chứng của cuộc khiêu chiến này, nếu gia tộc Lạp Lạc Đế thất bại thì phải trả toàn bộ.

Bao gồm tài sản sở hữu cùng với công ty trang viên, còn cả tượng kim lân. Đương nhiên là nếu thầy trò Hồng Toàn thất bại thì sẽ phải rời khỏi đội cảnh vệ hoàng thất.

Chức vị này do người của Lạp Lạc Đế đảm nhiệm. Hơn nữa gia tộc Cách Lý Đạt phải trả 80 triệu đô-la tiền mặt.

- Thân vương Đỗ Đức Lý đáng kính, tôi còn một thỉnh cầu. Tôi muốn thêm vào công ty trang viên nữa, tổng cộng lại là khoảng 150 triệu đô. Năm ngoái công ty đánh giá công chính đã đánh giá, ở đây có giấy chứng nhận.

Cách Lý Đạt nói.

- Ngài muốn dùng 150 triệu đô đánh cuộc với gia tộc Lạp Lạc Đế sao?

Thân vương Đỗ Đức Lý nghiêm túc hỏi.

- Đúng vậy.

Cách Lý Đạt nói.

- Nhưng toàn bộ tài sản của nhà Lạp Lạc Đế cũng không bằng đó.

Đỗ Đức Lý nói.

- Rất đơn giản, tài sản còn lại không đủ thì lấy phụ nữ trong nhà bổ sung vào là được. Ha ha ha, Lạp Lạc Đế, có dám khiêu chiến không?

Cách Lý Đạt dùng cách này đúng là sỉ nhục lớn nhất đối với nhà Lạp Lạc Đế.

- Ha ha, tập đoàn Thước Đông chúng tôi đồng ý bỏ ra 100 triệu đô để mua tất cả phụ nữ trong nhà Cách Lý Đạt.

Đương nhiên là sau khi gia tộc Lạp Lạc Đế khiêu chiến thành công, nếu như thất bại thì 100 triệu đô này là của gia tộc Cách Lý Đạt.

Lúc này, chủ tịch Khắc Lý Lạp Hoa đứng lên nói trợ uy, đương nhiên là kết quả sau khi Diệp lão đại dùng truyền âm nhập mật.

Tập đoàn Thước Đông cũng là một tập đoàn lớn, rất có uy tín ở Thái Lan.

- Khắc Lý Lạp Hoa, ngươi tham gia vào làm gì?

Cách Lý Đạt tức giận đến nỗi môi thâm lại.

- Ngay cả chủ tịch Khắc Lý cũng giúp đỡ tôi như vậy thì Lạp Lạc Đế tôi dùng tất cả phụ nữ trong nhà để đánh cuộc. Nhưng, chủ tịch Khắc Lý đã đánh cuộc, nếu như gia tộc Lạp Lạc Đế thắng thì tất cả phụ nữ trong nhà Cách Lý Đạt thuộc về ngài.

Lạp Lạc Đế gật đầu.

Hai bên còn ký kết một thỏa thuận chính thức, do thân vương Đỗ Đức Lý làm nhân chứng.

Hồng Toàn lạnh lùng nhìn Lạp Lạc Đế, hừ nói:

- Một cao thủ nữa của nhà Lạp Lạc Đế đâu?

- Ha ha, nếu ông thắng thì người đó sẽ xuất hiện. Đừng lo lắng, tuy rằng gia tộc Lạp Lạc Đế rất nhiều cao thủ nhưng chúng ta chỉ ra hai người thôi.

Lạp Lạc Đế hào khí cười nói, nhưng lại khiến cho Hồng Toàn sửng sốt.

Nhưng bây giờ thì đâm lao phải theo lao. Hồng Toàn gật gật đầu, Khắc Lý Cương và Lạp Mông cùng lên võ đài.

- Tới đi Khắc Lý Cương, hôm nay Lạp Mông ta sẽ cho ngươi biết thế nào gọi là cao thủ chân chính. Để ngươi giữ chức phó thủ lĩnh chỉ lãng phí thôi.

Lạp Mông khí khái vẫy vẫy tay.

- Ha ha, Khắc Lý Cương ta mới phải nói cho ngươi biết, đợi lát nữa người răng rơi đầy đất chính là ngươi. Khắc Lý Cương ta cũng phải nói cho ngươi biết, lát nữa ta sẽ không thủ hạ lưu tình đâu.

Ta sẽ lấy đi đôi chân của Lạp Mông ngu ngốc nhà ngươi. Từ nay về sau, phụ nữa nhà Lạp Lạc Đế là của Khắc Lý Cương ta.

Đặc biệt là chị gái xinh đẹp cao quý Thi Mạn của ngươi, ta sẽ để cho cô ấy khóc lóc dưới thân ta.

Còn gia tộc Lạp Lạc Đế các người mất tất cả thì chỉ còn nước cầm bát đi ăn xin.

Đây chính là cuộc sống sau này của gia tộc Lạp Lạc Đế.

Khắc Lý Cương cười ha hả không thôi.

- Tiểu tử này xui xẻo rồi, tự nhiên lại muốn động bào nữ nhân của Diệp lão đại.

Bao Nghị cười nói.

- Ha ha, mất đi hai chân à, Khắc Lý Cương, ta mặc niệm cho ngươi một phút.

Lam Tồn Quân tìm chữ thập ở trước ngực:

- Cầu chúa tha tội cho Khắc Lý Cương, thần thánh linh thiêng để cho Diệp lão đại cắt của quý hắn làm bóng đá.

Khắc Lý Cương đánh một quyền về phía Lạp Mông, lực rất hung hãn. Ngay tức khắc, cơ thể hắn đem theo một chưởng lực rất lớn, ngay cả dây thừng xung quanh võ đài dường như cũng đều rung lên.

Lạp Mông đá một cước lên về phía khuỷu tay của Khắc Lý Cương, “báp” một tiếng, hai người va chạm vào nhau.

Hai bên đều lui về phía sao một bước dài. Điều này đương nhiên là do Diệp lão đại đã cho Lạp Mông năm phần khí lực.

A a…….

Hai người hét lớn một tiếng, Khắc Lý Cương tung quyền như ngàn quân càn quét về phía Lạp Mông, ở chiêu thứ hai này Lạp Mông bèn xuất toàn lực.

Hay…

Khán giả hét lớn.

Một chưởng của Lạp Mông bổ tới, bên ngoài không một tiếng động, giống như không hề có khí thế, rất nhiều người xem đều lắc đầu, cho rằng Lạp Mông đã thua chắc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.