Quân Cưới

Chương 49: Tuýp đàn ông như thế nào là không có phong độ nhất




-Tâm trạng mấy người bên cạnh bất đồng.

Nam Cung Thủ Chuyết nghe xong Nam Cung Lỗi cùng Diệp Khai đối thoại, giờ mới hiểu được Diệp Khai tại sao phải đưa ra dùng nắm đấm giải quyết vấn đề.

Nam Cung Lỗi toàn thân quấn thuốc nổ dù lợi hại đến mấy cũng sẽ bị hạn chế, không có khả năng đánh thắng được Nam Cung Vân, cho nên nếu như hắn muốn thắng được trận này nhất định phải tháo số thuốc nổ này ra. Nhưng một khi như vậy thì chỗ dựa lớn nhất của hắn cũng mất đi tác dụng.

Nhìn từ điểm này, Diệp Khai đưa ra đề nghị tháo số thuốc nổ trên người Nam Cung Lỗi, đáng tiếc tiểu tử Nam Cung Lỗi này cũng đủ giảo hoạt, căn bản không làm.

Nhưng vấn đề cũng không thể thay đổi, Nam Cung Lỗi nếu như không cởi số thuốc nổ thì không thể động thủ với Nam Cung Vân cùng Diệp Khai. Vạn nhất xảy ra chuyện thì không ai có thể bỏ chạy.

Nam Cung Lỗi suy nghĩ một chút, liền hô một gã thủ hạ từ bên ngoài tới:

- Cởi số thuốc nổ trên người tôi ra. 

Hắn vươn hai tay, một tay cầm điều khiển từ xa, để mặt tên thủ hạ tháo hết số thuốc nổ rồi ném cây điều khiển từ xa ném cho thủ hạ:

- Nếu ai có gì mờ ám, mày biết phải nên làm như thế nào đấy. 

- Tôi hiểu rồi.

Tên thủ hạ kia đáp ứng rất thống khoái.

Trên thực tế, thủ hạ tâm phúc có thể được Nam Cung Lỗi sử dụng chắc sẽ không hèn nhát, hoàn toàn có thể an tâm, điểm này thì Nam Cung Lỗi cũng có đầy đủ tự tin.

-ok, hiện tại có thể thống thống khoái khoái đánh một hồi rồi. 

Nam Cung Lỗi bẻ bẻ cổ, phát ra thanh âm rắc rắc, hai tay nắm thành tư thế đánh quyền anh.

Nam Cung Vân nhìn nhìn Nam Cung Lỗi, rất dứt khoát nói:

- Tôi đánh không lại hắn, tự động bỏ quyền rồi. 

Sau khi nói xong, Nam Cung Vân liền lui ra ngoài, để lại Diệp Khai cùng Nam Cung Lỗi ở bên trong.

Tình hình thực tế cũng xác thực như thế. Nam Cung Vân xác thực không thể nào là đối thủ của Nam Cung Lỗi, ai cũng nhìn ra được, chỉ là không đánh mà lui cũng làm cho Nam Cung Thủ Chuyết trên mặt không ánh sáng, khóe miệng mím chặt, hiển nhiên tâm trạng vô cùng phiền muộn.

- Như vậy, Diệp tiên sinh, anh cảm thấy hai người chúng ta tất yếu phải đánh một hồi sao? 

Nam Cung Lỗi nhìn xem Diệp Khai, vờ vịt hỏi.

Trên thực tế. Nam Cung Lỗi cũng không đem Diệp Khai để ở trong lòng, hắn sở dĩ không muốn động thủ là lo lắng cho mình ra tay quá nặng, vạn nhất đả thương Diệp Khai vậy thì e là nhiều chuyện phiền toái.

Mặc dù nói quan hệ hiện giờ giữa Hoa Hạ cùng Châu Âu cũng không phải rất hòa hợp. Nhưng ngàn vạn đừng xem nhẹ lực ảnh hưởng của một quốc gia gây ra cho một quốc gia khác, chỉ cần là lão Diệp gia phát lực, đoán chừng chính phủ nước Đức cũng phải cân nhắc như thế nào đả kích thế lực đen của Nam Cung thế gia.

Kết quả này là điều mà Nam Cung Lỗi không muốn đối mặt. Hiện tại hắn dứng trên tầm mức gia chủ để xem xét vấn đề, cho nên các phương diện ảnh hưởng cần cân đối.

Đối với loại người như Diệp Khai, có thể không trêu chọc, tốt nhất không nên đi trêu chọc hắn.

- Xem ra cũng chỉ có như thế. 

Diệp Khai cười cười nói. 

-Đđã như vầy, vì sao còn chưa động thủ? 

Hắn còn chưa dứt lời thì biến hóa xảy ra, một cây cương châm tẩm nọc rắn cực độc bắn ra xuyên vào cơ thể tên thủ hạ của Nam Cung Lỗi. Vào lúc hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng thì điều khiển từ xa trong tay đã bị người cướp đi.

Ngay cả số thuốc nổ hắn coi giữ cũng bị người kéo đi ra ngoài, đưa đến địa phương an toàn.

- Cái gì?! 

Nam Cung Lỗi không khỏi cả kinh.

Hắn tuyệt đối thật không ngờ, Diệp Khai còn có hậu chiêu như vậy. Hơn nữa động tác thủ hạ của hắn dị thường nhanh nhẹn, sát phạt quyết đoán, tuyệt đối là quân nhân gặp qua máu, bằng không mà nói, căn bản không có khả năng trong chớp mắt giết chết thủ hạ tâm phúc của hắn.

Điều này khiến cho Nam Cung Lỗi cảm thấy phi thường hối hận, coi như là vây nhưng không đánh, hắn cũng có thể phong tỏa đám Nam Cung Kinh Hồng trong biệt thự. Nhưng hắn lại muốn làm anh hùng, muốn một lần hành động đạt được quyền lãnh đạo chính thống Nam Cung thế gia, lại không ngờ gặp phải một Diệp Khai ra đòn không theo thường quy, quấy nát kế hoạch của hắn.

Bất quá đúng lúc này, tình huống đã không phải do hắn định đoạt. Từ chung quanh xuất hiện tám cây súng dí vào ót của hắn, không để hắn hành động nửa bước.

- Lá gan của anh sao lớn như vậy? 

Nam Cung Lỗi cười khổ nói:

- Thiên kim chi tử không ngồi ở nhà lại dính vào vũng nước đục này có thể có chỗ tốt gì? Huống chi lại phong hiểm như vậy, đáng giá sao? 

Tình huống vừa rồi rất rõ ràng, nếu như động tác thủ hạ Nam Cung Lỗi nhanh một chút, nhấn xuống điều khiển từ xa thì người trong phòng không ai có thể chạy trốn được thoát vận mệnh tử thần hàng lâm.

Nam Cung Lỗi tò mò nhất chính là Diệp Khai làm sao dám hạ quyết tâm này, cũng như thông báo cho bọn thủ hạ của hắn ra tay?

Bởi vì trong thời gian này, Nam Cung Lỗi cũng không phát giác Diệp Khai có bất kỳ dấu hiệu trao đổi với bên ngoài, làm sao làm được, điều này khiến cho Nam Cung Lỗi trong nội tâm cảm thấy có chút hồ đồ.

- Tôi sẽ không làm chuyện có phong hiểm, trừ phi là có hồi báo phi thường phong phú. Diệp Khai cười cười nói:

- Chỉ có điều lúc này tôi cũng không thấy có phong hiểm gì. Dù anh có quyết đoán, nhưng là thủ hạ của anh cũng không có quyết tâm phải chết. Phản ứng của người ta chỉ trong tích tắc mà thôi, nghiêm khắc nói bắt đầu là 0.2 giây, mà chúng tôi sử dụng loại độc tố thần kinh có thời gian phát tác 0.5 giây, nếu như hơn nữa hắn cũng cần phải cân nhắc quyết định, có chênh lệch này có thể làm rất nhiều chuyện đấy. 

- Bây giờ nhìn lại, tựa hồ đại cục đã định rồi. 

Nam Cung Thủ Chuyết nói, tâm tình của ông ta phi thường khoan khoái dễ chịu.

Bởi vì cái gọi là bắt giặc trước bắt vua, hôm nay Nam Cung Lỗi bị bắt, như vậy bên kia như rắn mất đầu, chuyện kế tiếp dễ làm hơn nhiều.

- Chú cũng đừng cao hứng quá sớm, dù không có tôi thì bọn họ cũng chưa chắc cam tâm nghe theo chỉ huy của các người. 

Nam Cung Lỗi nhìn Nam Cung Thủ Chuyết nói.

Tuy nhiên những người này đều do Nam Cung Lỗi mang tới, cũng đều nghe hiệu lệnh của hắn, nhưng lúc này Nam Cung Lỗi trở thành cá trong chậu, như vậy hắn còn có thể chỉ huy được bọn họ hay không sẽ rất khó nói.

Không chừng những người này một khi bí quá hoá liều, sử dụng vũ khí hạng nặng san bằng biệt thự cũng có khả năng.

- Nam Cung lão tiền bối. 

Đúng lúc này, Diệp Khai hỏi Nam Cung Kinh Hồng.

- Diệp tiên sinh. 

Nam Cung Kinh Hồng cũng nhẹ gật đầu:

- Có chuyện gì cứ nói. 

- bất luận như thế nào, hiện tại cũng nên xem như tôi thắng, ước định trước kia vẫn hữu hiệu? 

Diệp Khai hỏi.

- Không sai, là cậu thắng.

Nam Cung Kinh Hồng gật đầu nói:

- Lão đầu tử nhận đồng về chuyện phân chia. 

Nam Cung Thủ Chuyết tuy không quá nguyện ý nhưng cân nhắc cũng hiểu được cho dù hàng phục Nam Cung Lỗi, nhưng muốn bọn thủ hạ của hắn chịu thua cũng không phải chuyện dễ, không chừng kết quả lưỡng bại câu thương.

- Nam Cung tiên sinh, anh có tiếp nhận phương án này? 

Diệp Khai lại hỏi Nam Cung Lỗi.

- Đã như vậy, tôi còn có thể không đồng ý sao? 

Nam Cung Lỗi cười khổ, hắn cũng không có ngờ tới, Diệp Khai trong thời gian ngắn lại có thể an bài chặt chẽ như vậy, đào một cái hố rồi chờ hắn nhảy xuống.

Việc đã đến nước này, Nam Cung Lỗi chỉ là thịt trên thớt, để người ta tùy ý chia phần rồi.

- Song phương đều không có dị nghị, vậy thì theo phương án phân chia của tôi... Diệp Khai nhẹ gật đầu, sau đó bắt đầu nói cách nghĩ của mình.

Trên thực tế, đứng trên góc độ Nam Cung thế gia nhìn vấn đề thì phân chia hòa bình là phương án tốt nhất lúc này, chỉ là vấn đề phân phối lợi ích cũng không dễ dàng xử lý.

Hôm nay Nam Cung Lỗi thất bại khiến chuyện trở nên đơn giản hơn nhiều, cho nên Diệp Khai rất tự nhiên đưa ra phương án phân chia.

Dựa theo ước định, Nam Cung Lỗi sẽ trở thành lực lượng Châu Âu của Nam Cung thế gia, sở hữu tất cả thế lực ngầm của Nam Cung thế gia ở Châu Âu cùng với 10% tài phú, còn lại phân chia đến dưới cờ Nam Cung Vân, trở thành tân Nam Cung tập đoàn, bắt đầu dần dần hướng đại lục chuyển di.

- Đương nhiên, nếu như đã phân chia hòa bình thì mâu thuẫn song phương cũng kết thúc, sau này có lẽ sẽ còn có cơ hội hợp tác, chuyện này phải xem duyên phận rồi. 

Diệp Khai cuối cùng tổng kết.

Đối với hiệp nghị này, Nam Cung Thủ Chuyết rất có phê bình kín đáo. Ông ta vẫn không cam lòng với chuyện buông bỏ kinh doanh hắc đạo nhiều năm của Nam Cung thế gia, chỉ là hôm nay trên có Nam Cung Kinh Hồng đè nặng, dưới có Nam Cung Vân ủng hộ, gia chủ như hắn coi như mất quyền lực, cũng may là có thể bảo tồn chín thành tài phú có thể bảo tồn, từ nay về sau có thể chuyên tâm hướng bạch đạo phát triển, coi như tiêu trừ một tâm sự.

Dù sao sau này Nam Cung thế gia cũng phải giao cho người trẻ tuổi, chỉ cần là Nam Cung Vân cảm thấy phù hợp, đây cũng là chuyện hợp lý.

Trải qua chuyện lần này, Nam Cung Thủ Chuyết cảm giác mình quả thật có chút yếu đi, hiện tại là của đám thanh niên. Ai cũng là người lợi hại, bất động thanh sắc tầm lại để cho đối thủ lâm vào vũng bùn.

Có lẽ ở thời điểm này lựa chọn lui xuống đi, vui vẻ cuộc sống của mình, cũng là một cái quyết định không tệ .

Nam Cung Lỗi tuy cảm giác phần mình hơi ít nhưng với tình thế này thì hắn cũng chỉ có thể tiếp nhận, đáng giá vui mừng là hắn có thể đạt được toàn bộ thế lực ngầm của Nam Cung thế gia ở Châu Âu. Nếu như song phương khởi xung đột, lực lượng mà hắn có được khả năng cũng chưa tới một phần ba.

Cho nên xét từ phương diện này thì phân chia hòa bình vẫn coi là cục diện cả hai cùng có lợi.

- Kể từ hôm nay, Nam Cung thế gia chia làm hai chi, hải ngoại tôn Nam Cung Lỗi làm Gia chủ, đại lục tôn Nam Cung Vân làm Gia chủ, sau này làm theo điều mình cho là đúng, không lệ thuộc lẫn nhau. 

Cuối cùng, Nam Cung Kinh Hồng lão gia tử nói:

- Hi vọng sau này có nhiều cơ hội hợp tác, tận lực tránh đao thương tương hướng, dù sao cũng là một hạt giống huyết mạch chảy ra...... 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.