Quán Cơm Nhỏ

Chương 15: Chém trước tấu sau lại gặp họa




không biết chuyện gì xảy ra nãy giờ nó giống như là chưa bao giờ xảy ra vậy ,cuối cùng Lâm là ng nên tiếng đầu tiên :

-Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ ?

Ở 1 bên Tuyết cũng phụ họa với ng yêu ;

-Ko biết sao 3 ng đó chạy như vậy nhỉ ,chắc là sợ chúng ta trả thù đây mà .

Lời nói đầy ngạo mạn đó nghe vào tai của mọi ng như làm cho không khí tâm hồn của mọi ng vui hơn vì nghĩ 3 ng kia đang sợ mình mà biết đâu đó là do Lan thấy số điện thoại của tổ chức thám tử gọi cơ chứ .

Quay sang chổ Lan sau khi thấy cuộc gọi của tổ chức Lan bỏ đi và đó ko phải vì nguyên nhân như đám người Quân kia nghĩ .

-ohayogozaimasu.

-gần chưa rồi sếp ơi ,mà chào buổi sáng ._Lan mỉm cười nói

-Nhóc ko lễ phép với ông anh họ này một chút nào ,láo lếu quá đó nha_ở đầu dây bật cười ha hả nói làm cho những ng nhật thức Yamato bất ngờ 1 ng trầm tính mà nay lại bật cười như thế cơ chứ .

-Hì ko có chuyện gì nữa thì em đây cúp máy nha._Lan đùa đùa nói .

-Khoan ,nhóc về Nhật vui ko ,chút nữa gặp đc ko đừng nói là ko nha kêu Misaki đi nữa nha .

-Được rồi nhưng phải theo quy tắc cũ đó.

Cùng lúc Lan bỏ máy vào túi thì 2 đứa bạn ra khiến cho đang định quay lại thì bất ngờ lam hỏi :

-Ai gọi điện cho cậu vậy ,ko phải sếp chứ .

Thở phào nhẹ nhõm vì may lúc nãy gọi điện xưng hô là sếp chứ ko là chết mất rồi .Mỉm cười 1 cách tự nhiên Lan nói :

-Ừm.

Nói như thế khiến Lam và Phương đều hiểu ở đây ko phải là nơi bàn công việc ,nên nhìn nhau cười lãng sang chuyện khác .

Đang vui ve nói chuyện với nhau thì bỗng nhiên loa phát thanh của nhà trường vang lên :-Mời em Vũ Trần Quỳnh Thiên Lan học sinh lớp 10A1 lên văn phòng hiệu trưởng .

vừa nghe xong Lam và phương ngơ ngác nhìn nhau vì ko có tên của họ mà chỉ có Lan nên lo lắng nhìn sang Lan hỏi :

-Ủa sao ko có tên của mình nhỉ ,chúng ta luôn đi cùng nhau mà .

Mỉm cười một nụ cười nhợt nhạt vô tình Lan nói :

-Cuối cùng cũng xuất hiện rồi à .

Câu nói đó và vẻ mặt đó khiến cho cả hai người đang đứng bên cạnh Lan cũng ko thể đoán đc vì đây là lần đầu tiên họ thấy vẻ mặt vô tình ko có gì để vào trong mắt vcuar Lan là một thứ gì đó vô hình ko ai đoán đc Lan nói như vậy là ý gì .

Nhưng chưa đầy 1s sau vẻ mặt đó đc thay vào vẻ mặt vui vẻ nói :

-Thôi 2 cậu về lớp trước đi tớ lên văn phòng hiệu trưởng xem sao .

cùng với lời nói là hành động quay lưng bỏ đi khiến cho Lam và Phương ko biết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra nữa .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.