Quân Cờ

Chương 44: Viết chữ




- Đi thôi!- Hắn đứng dậy khỏi ghế sofa và cầm chìa khóa lên- Chị đi nhé.- Nó nói với cô bé bên cạnh

- Không chịu, chị Hana phải ở lại chơi với Sang Sang, không cho chị đi đâu, anh hai đi một mình đi.- Cô bé bên cạnh níu tay nó lại và nói

- Ơ?- Hắn và nó

Chuyện là vầy, 2h trước:

Hắn lấy xe ra khỏi gara của trường, nó bước lên xe hắn. Không khí trong xe rất náo nhiệt mặc dù chỉ có 2 người, hắn mở nhạc rock còn nó thì ngồi ngân nga theo. Nó rất thích mùi hương trên xe hắn, mùi này là mùi bạc hà nên rất dễ chịu. Nhưng nó mau chóng phản ứng khi thấy hắn rẽ phải, đường này đâu phải là đường đến trung tâm thương mại chứ

- Nè, sao rẽ phải? Sai đường rồi kìa.- Nó lay lay hắn

- Đường này là đường đến nhà tớ, tớ về thay quần áo, tớ ko thể mặc đồng phục để đi được, khó chịu lắm.- Hắn trả lời

- Vậy à?- Nó ngồi lại chỗ cũ

Chiếc xe sang trọng nhanh chóng rẽ vào khu biệt thự, đậu xe trước một căn biệt thự sang trọng to lớn không khác gì lâu đài. Thấy chiếc xe, cánh cổng tự động mở ra cho xe chạy thẳng vào gara. Căn biệt thự được xây dựng theo chủ tông 2 màu đen trắng. Khu vườn trồng vô số loại hoa đẹp được chăm sóc kĩ hằng ngày, lối đi vào được trải bằng sỏi đá, giữa vườn còn có cả một đài phun nước và cả hồ cá bên cạnh. Bên trái căn nhà còn có 3 cái hồ bơi to bự được làm bằng đá cẩm thạch, nước trong đến nỗi người ta có thể nhìn thấy đáy. Cả 2 bước xuống xe, mở cửa bước vào, đập vào mắt 2 người là 2 hàng người hầu đứng 2 bên cúi đầu đồng thanh:

- Chào mừng thiếu gia về nhà! Chào mừng tiểu thư!

Hắn ra hiệu cho mọi người làm tiếp công việc của mình rồi cùng nó đi vào trong. Cảnh tượng tiếp theo là cảnh tượng có một cô bé dễ thương đang ôm con thỏ bông mashimaro ngồi ở phòng khách. Cô bé nghe tiếng động thì liền chạy ra nhảy bổ vào người hắn, tươi cười nói:

- Anh hai về rồi hả!

- Ừ- Hắn cười

- A chào em, chị là bạn của anh ấy, tên chị là Hana.- Nó cười, nó thấy cô bé này thật dễ thương

Cô bé nghe tiếng chào của nó thì khẽ liếc mắt nhìn từ trên xuống dưới của nó, xong rồi phán một câu xanh rờn:

- Tôi là Sang Sang. Mà chị đừng có tới gần tôi.

Nó ngạc nhiên vì thái độ của cô bé này. Nhưng nó vừa nhìn thấy con thỏ bông trên tay của Sang Sang bị rách, nó nhẹ nhàng ngồi chỏm xuống, nói:

- Mashimaro của em bị rách rồi kìa!

- Sao chị biết nó là Mashimaro?- Sang sang ngơ ngác, vẻ mặt hồn nhiên chưa từng thấy khiến nó bật cười

- Thỏ Mashimaro rất nổi tiếng, sao chị lại không biết chứ?

- Vậy thì sao? Chị định vứt nó đi giống như những người khác chứ gì.

- Không, chị sẽ vá lại giúp em nhé! Vì nhìn Sang sang có vẻ rất quý nó mà nhỉ?- Nó cười xoa đầu sang sang

- Sao chị biết em quý nó?

- Nhìn em là chị biết ngay ấy mà. Để chị đoán, có phải vì mashimaro bị rách nhưng những người khác thì lại bảo em vứt đi và mua con khác, nhưng em lại rất quý con này nên không cho họ vứt và cũng chẳng cho họ vá lại đúng không? Vì em sợ họ sẽ vứt nó đi? Nên mỗi lần có người lạ làm quen thì sang sang sẽ lạnh lùng vì sợ họ cũng sẽ giống như bao người khác, vứt mashimaro đi, chị cũng ko ngoại lệ đúng không?- Nó nói, những điều nó vừa nói ra đúng y như những gì mà Sang sang nghĩ mà ngay cả hắn cũng ko hỉu được

- Chị giỏi thật đấy! Được rồi, sang sang chấp nhận chị là bạn gái của anh hai em!- Sang sang

Câu nói của sang sang như sét đánh ngang tai mọi người ở đó. Thứ 1, sang sang chấp nhận nó là bạn gái của đại thiếu gia. Thứ 2, sang sang lần đầu tiên thay đổi thái độ với người ngoài vì những khi gặp người ngoài cô bé mới lạnh lùng, còn người nhà thì vẫn thân thiết bình thường.

- À, chị không phải bạn gái của anh ấy đâu em.- Nó vội phủ nhận

- Chị không cần lo, em biết chắc là sau này sẽ vậy mà. Thôi, chúng ta vào trong đi.- Sang sang cười tươi rồi kéo tay nó vào trong

Đứng đơ vì thái độ của sang sang một hồi thì hắn cũng theo vào trong.

- Chị Hana ngồi kế em, anh hai ngồi bên kia đi.- Sang sang nó, kéo nó lại ngồi kế bên mình và chỉ cho hắn cái ghế đối diện

- Ôi trời, Sang sang có bạn mới là bỏ anh hai lun.- Hắn bĩu môi

- Từ bây giờ Sang sang sẽ thương chị Hana, ko thương hai nữa đâu.- Sang sang bám lấy nó

- Quả nhiên trẻ con là trung thực nhất...- Nó lấy tay che đi cái cười nhưng vai vẫn rung rung

Sau câu nói nó bị hắn lườm cho một cái rách mặt. Cuộc trò chuyện rất vui vẻ. Sang sang rất vui. Chưa bao giờ cô bé được cười nhiều như thế. Cô bé thật sự rất quý nó và tự nhủ rằng sẽ ko để ai làm chị dâu cô bé ngoài nó. À quên, thật ra hắn đã thay quần áo từ lúc về nhà rồi nha.

- Đi thôi!- Hắn đứng dậy khỏi ghế sofa và cầm chìa khóa lên

- Chị đi nhé.- Nó nói với cô bé bên cạnh

- Không chịu, chị Hana phải ở lại chơi với Sang Sang, không cho chị đi đâu, anh hai đi một mình đi.- Cô bé bên cạnh níu tay nó lại và nói

- Ơ?- Hắn và nó

- Xin lỗi sang sang, chị còn có việc, lần sau chị lại đến chơi với Sang sang được không?- Nó cười

- Chị hứa nha.- Sang sang đưa ngón út lên

- Ừ- Nó cũng đưa tay lên móc lại với cô bé.

Thế là hắn và nó lại tiếp tục đi trung tâm thương mại để mua đồ chuẩn bị cho cuộc thi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.