Qua Vạn Năm Ánh Sáng Mới Gặp Được Anh

Chương 64: Ngoại truyện 4 (Mang thai)




Ánh mắt Từ trưởng lão lóe lên, chứng kiến là một tiểu nha đầu của Lam gia, hắn vậy mà không có tức giận, chỉ chậm rãi nói:

- Giá trị Linh Đan đặc thù cao hơn Linh Đan bình thường, nếu như đều là Linh Đan đặc thù, tự nhiên phải dùng phẩm cấp Linh Đan đến phán định thắng thua, cho nên ai luyện chế ra Linh Đan phẩm cấp cao, tự nhiên người đó có thể chiến thắng, chẳng lẽ Lam gia nghi vấn lão phu công chính sao?

Thanh âm của Từ trưởng lão rất nhạt, nhưng lại có một loại lãnh ý nhàn nhạt phát ra.

Hắn cố ý không nói tới số lượng thành đan cuối cùng, dĩ nhiên là muốn thiên vị Ngọc gia, nhưng bị Lam Ngọc Nhi vạch trần, trong lòng của hắn tự nhiên có chút thẹn quá hoá giận.

Lam Ngọc Nhi còn muốn nói cái gì nữa, nhưng lập tức bị Lam Nguyên Lăng kéo xuống, Lam Nguyên Đức thì nhìn Từ trưởng lão cười nói:

- Ngọc Nhi không hiểu chuyện, để cho Từ trưởng lão chê cười, Từ trưởng lão trọng tài vô cùng công chính, Lam gia chúng ta tự nhiên tin tưởng, trận này xác thực là Tương Hàm thua!

- Ngươi biết là tốt rồi, phía dưới tiến hành trận thứ hai!

Từ trưởng lão liếc nhìn Lam Nguyên Đức, trong ánh mắt lộ ra một tia khinh miệt, đạm mạc nói.

Ở hắn xem ra, thua trận này Lam gia đã phải thua không thể nghi ngờ, trận thứ hai tỷ thí, Lam Nguyên Đức trọng thương, hôm nay mặc dù tu vi đan đạo của Lam Nguyên Lăng không tệ, nhưng nhất định không bằng Ngọc Cuồng Lôi.

Có thể nói, hắn đã tiên đoán được Lam gia thảm bại, đối với luyện đan thế gia sắp diệt vong như thế, hắn cũng lười nói nhiều.

Ngọc Cuồng Lôi đi ra, trên mặt treo dáng tươi cười khinh thường.

- Lam Nguyên Đức, nếu Lam gia các ngươi thức thời, vậy thì cả tộc đầu nhập vào Ngọc gia chúng ta, đến lúc đó có lẽ Ngọc gia sẽ lưu cho các ngươi một đường sinh cơ, bọn ngươi ở lại Lam Ngọc Thành, bằng không mà nói, cũng đừng trách ta không khách khí!

Thanh âm của Ngọc Cuồng Lôi cuồn cuộn vang lên, chấn động hư không, cũng làm cho thần sắc người Lam gia trở nên trắng bệch.

Đã thua trận đầu, vậy trận thứ hai chỉ sợ cũng rất khó thắng.

Ngọc Cuồng Lôi với tư cách Ngọc gia gia chủ, đã đạt đến Đan Vương Cao cấp, coi như là Lam Nguyên Lăng đi lên tỷ thí, chỉ sợ cũng chỉ năm năm, thậm chí còn có một tia phong hiểm thất bại.

Nếu trận thứ hai thất bại nữa, vậy Lam gia sẽ triệt để lâm vào tuyệt cảnh.

- Ngọc Cuồng Lôi, Lam gia ta đều là hảo nam nhi thiết cốt boong boong, tuyệt sẽ không khúm núm nịnh bợ, tham sống sợ chết, muốn so liền so, bớt nói nhảm đi!

Thần sắc của Lam Nguyên Đức lạnh nhạt, trong ánh mắt có thần quang đóng mở, lộ ra uy nghiêm cùng thần bí.

Người Lam gia thấy gia chủ như vậy, đều nhịn không được thở dài một hơi, ai cũng biết gia chủ bị trọng thương, bằng không mà nói, dùng tu vi Vương giả đỉnh cấp của gia chủ, chỉ sợ rất dễ dàng có thể đánh bại Ngọc Cuồng Lôi.

Thần sắc của Ngọc Cuồng Lôi lạnh lẽo, trong ánh mắt lộ ra một vòng sát cơ, thản nhiên nói:

- Lam gia đã không tán thưởng như thế, vậy thì chiến a! Trận thứ hai tỷ thí, Lam gia ai đến?

Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Lam Nguyên Lăng, tuy cùng là Đan Vương Cao cấp, nhưng dùng hắn hiểu rõ, hắn có đầy đủ tin tưởng đánh bại Lam Nguyên Lăng.

- Ngọc sư đệ, chỉ sợ đã không cần so trận thứ ba rồi, ta xem trận này Lam gia phải thua không thể nghi ngờ!

Một đệ tử Tề Thiên Giáo khẽ cười nói.

- Đúng vậy, tu vi đan đạo của Ngọc gia chủ siêu tuyệt, trong giáo chúng ta cũng có rất nhiều đệ tử tìm Ngọc gia chủ luyện đan, xem ra Lam gia đã triệt để xuống dốc!

Đệ tử Tề Thiên Giáo khác mở miệng nói.

Thần sắc Ngọc Khê bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy, có tinh quang kỳ dị lập loè, cả người lộ ra một cỗ khí tức thâm bất khả trắc, không có ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.

Hắn không nói lời nào, ánh mắt một mực rơi vào trên người Lam Tương Hàm.

Thời điểm mọi người ở đây đều chờ đợi Lam Nguyên Lăng xuất chiến, một thanh âm nhàn nhạt bỗng nhiên vang lên.

- Ngọc gia chủ đã muốn chỉ giáo, ta liền phụng bồi!

Lam Nguyên Đức đứng dậy, cả người cẩm bào phần phật, dáng người thon dài, diện mục ngay ngắn mà uy nghiêm, có một loại khí độ Tông Sư kỳ dị, đi tới trước mặt Ngọc Cuồng Lôi.

- Cái gì?

Ánh mắt của Ngọc Cuồng Lôi đột nhiên co rụt lại, lộ ra thần sắc khó có thể tin, trong nội tâm nhấc lên sóng cồn ngập trời.

Lam Nguyên Đức vậy mà muốn đích thân xuất chiến? Đây là có chuyện gì, Lam Nguyên Đức không phải đã trúng Lục Âm Quỷ Hỏa, trọng thương khó lành sao? Hôm nay một thân pháp lực mười không còn một, vậy mà muốn tham gia trận tỷ thí thứ hai?

Chẳng lẽ thương thế của hắn khỏi hẳn rồi sao?

Nghĩ tới đây, thần sắc của Ngọc Cuồng Lôi đột nhiên trầm xuống.

- Như thế nào, chứng kiến ta cùng Ngọc gia chủ tỷ thí trận thứ hai, chẳng lẽ Ngọc gia chủ không vui sao?

Thanh âm của Lam Nguyên Đức nhàn nhạt vang lên.

Oanh!

Trên người Lam Nguyên Đức tản mát ra khí tức cường đại, hạo hạo đãng đãng mang tất cả thiên địa, pháp lực như uyên như biển, Vương giả uy áp tứ phương, ở đâu còn có một tia bị thương, rõ ràng đã khỏi hẳn rồi!

Giờ phút này mọi người đều biến sắc, cực kỳ đặc sắc.

Sắc mặt người Ngọc gia đều hết sức khó coi, bọn họ biết Lam Nguyên Đức rõ ràng là bị trọng thương, hơn nữa rất khó khỏi hẳn, nhưng hiện tại sao sẽ khôi phục?

Người Lam gia thì rất hưng phấn, trong ánh mắt lộ ra hào quang hi vọng, thương thế của gia chủ khỏi hẳn rồi, như vậy trận tỷ thí này chỉ sợ không có bất luận lo lắng gì!

Khương Tư Nam cùng Lam Tương Hàm cũng nhìn nhau cười cười, trong ánh mắt Lam Tương Hàm tràn đầy vẻ cảm kích nồng đậm.

Chỉ có hai người bọn họ minh bạch, Lục Âm Quỷ Hỏa trên người Lam Nguyên Đức cực kỳ khó chơi, chính là âm hàn chi hỏa, nhưng Bản Nguyên Chi Hỏa của Khương Tư Nam công chính bình thản, thần bí khó lường, đúng lúc là khắc tinh của Lục Âm Quỷ Hỏa, trợ giúp Lam Nguyên Đức luyện hóa được Lục Âm Quỷ Hỏa, khiến cho thương thế của Lam Nguyên Đức khỏi hẳn, hơn nữa tu vi cũng có chỗ tinh tiến, cách Hoàng giả cũng không quá đáng là một bước ngắn.

- Hừ! Lam Nguyên Đức, ngươi che dấu thật sâu, rõ ràng thương thế khỏi hẳn, lại giả vờ như bệnh nặng, chẳng lẽ chính là vì hôm nay phản công sao? Nhưng ta cho ngươi biết, dù như vậy, hôm nay Lam gia ngươi cũng phải thua không thể nghi ngờ!

Thần sắc của Ngọc Cuồng Lôi âm trầm như nước, hắn căn bản không có nghĩ đến vậy mà sẽ là loại tình hình này.

Ánh mắt của hắn đảo qua người Lam gia, cuối cùng dừng lại trên người Đại trưởng lão Lam Không một lát, lộ ra một tia hàn mang, để cho Đại trưởng lão toàn thân run lên, thần sắc trở nên vô cùng khó coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.