Qua Vạn Năm Ánh Sáng Mới Gặp Được Anh

Chương 63: Ngoại truyện 3 (Mang thai)




Răng rắc!

Một tiếng thanh thúy truyền đến, thần sắc của Lam Tương Hàm khẽ biến, trong hư không có một viên Long Hổ Luyện Tâm Đan rách nát, mà còn lại hai viên trải qua Đan Kiếp rèn luyện, cuối cùng tạo thành hai viên Linh Đan kim quang sáng chói, rơi vào trong tay Lam Tương Hàm.

- Khá tốt, thành đan hai viên, xem như vạn hạnh rồi!

Lam Tương Hàm nhìn hai viên Linh Đan kim sắc trong tay, trên mặt lộ ra dáng tươi cười, trong lòng cũng thở dài một hơi.

- Lam Tương Hàm vậy mà đột phá đến Đan Vương, còn luyện chế ra Long Hổ Luyện Tâm Đan, điều này sao có thể?

Ánh mắt của Ngọc Cuồng Lôi âm trầm xuống, hắn vốn cho rằng cuộc tỷ thí này sẽ dễ như trở bàn tay, căn bản không có bất luận lo lắng gì, nhưng Lam Tương Hàm biểu hiện lại làm cho tất cả mọi người thất kinh.

- Gia chủ, ánh mắt của chúng ta ở Lam gia nói, một tháng trước Lam Tương Hàm còn chỉ có thể luyện chế ra Linh Đan Tuyệt phẩm, nhưng ai biết nàng vậy mà trong một tháng biến hóa lớn như vậy!

Một Ngọc gia trưởng lão có chút cẩn thận từng li từng tí nói, hắn cũng có chút chột dạ, chưởng quản tình báo gia tộc, nhưng tình báo xảy ra biến hóa lớn như thế, ai có thể nghĩ đến Lam Tương Hàm lại ngoài dự đoán của mọi người.

- Ngươi là muốn nói, Lam Tương Hàm này ở trong một tháng, chẳng những đột phá đến Đan Vương cảnh, lại vững chắc trình độ Đan Vương, hơn nữa thành công luyện chế Long Hổ Luyện Tâm Đan sao?

Ánh mắt của Ngọc Cuồng Lôi càng âm trầm, thanh âm lạnh lùng.

Trưởng lão kia cười khổ một tiếng, hắn đương nhiên biết rõ cái này dù là chính bản thân hắn cũng không thể tin được.

Bình thường coi như đột phá đến Đan Vương cảnh, mới đầu muốn luyện chế ra Linh Đan Vương phẩm cũng cực kỳ gian nan, chớ đừng nói chi là Long Hổ Luyện Tâm Đan có thể so với Linh Đan Vương phẩm Trung cấp, ở trong Đan Vương Trung cấp cũng rất khó luyện chế thành công.

- Xem ra tình báo của gia tộc cần chỉnh đốn một phen rồi!

Thanh âm của Ngọc Cuồng Lôi lạnh như băng, để cho trưởng lão kia hoảng sợ, muốn nói cái gì, nhưng bị Ngọc Cuồng Lôi cắt đứt.

- Thiếu niên đánh Hải nhi kia đã điều tra xong chưa? Chỉ là Thông Thiên Cảnh hậu kỳ, lại có thể đả thương Hải nhi, xem ra thân phận của người này không tầm thường!

Ngọc Cuồng Lôi cũng không có tiếp tục truy cứu vấn đề tình báo, mà thanh âm xoay chuyển, ánh mắt rơi vào trên người Khương Tư Nam.

Trưởng lão kia vội vàng nói:

- Khởi bẩm gia chủ, thiếu niên này chúng ta đã tra xét, nhưng lại không tra được lai lịch của hắn, chỉ biết hắn bị thương hôn mê ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, được Lam Tương Hàm cứu về Lam gia!

- A?

Con mắt của Ngọc Cuồng Lôi có chút híp lại, lộ ra một tia phong mang lợi hại.

- Đã tra không ra lai lịch, lại tổn thương Hải nhi, vậy thì giết a!

- Vâng!

Lam Tương Hàm cùng Ngọc Hà luyện chế Linh Đan, giờ phút này đã được người trình lên, giao cho Từ trưởng lão.

Lam Ngọc Nhi có chút gấp gáp hỏi:

- Khương Tư Nam, ngươi nói tỷ tỷ có thể thắng không? Tỷ tỷ luyện chế ra hai viên linh đan, Ngọc Hà kia chỉ thành đan một viên, ván đầu tiên hẳn là tỷ tỷ thắng a?

Nhìn ánh mắt của Lam Ngọc Nhi có chút chờ mong, tuy Khương Tư Nam không muốn đả kích nàng, nhưng vẫn cười khổ một tiếng nói:

- Cái này nói không chính xác! Long Hổ Luyện Tâm Đan chỉ là Linh Đan Vương phẩm sơ cấp, mà Thiên Quỷ Đoạt Mệnh Đan là Linh Đan Vương phẩm Trung cấp, kém một cấp bậc, tuy cả hai đều là Linh Đan đặc thù, là đan dược tăng lên tu vi, vừa kích phát tiềm lực bảo vệ tánh mạng, nhưng thực tế giá trị lại tương đương.

- Hơn nữa tỷ tỷ ngươi cuối cùng đan thành hai viên, Ngọc Hà chỉ đan thành một viên, nếu bàn về giá trị, tự nhiên là hai viên Long Hổ Luyện Tâm Đan giá trị càng lớn, nhưng Thiên Quỷ Đoạt Mệnh Đan phẩm cấp cao, cho nên lúc này đây kết quả có có thể thao tác rất lớn, liền xem trọng tài nói như thế nào rồi!

- Hừ! Từ trưởng lão kia là người của Tề Thiên Giáo, tự nhiên cùng Ngọc gia cấu kết với nhau làm việc xấu, hắn chẳng phải là sẽ phán định tỷ tỷ thua sao?

Lam Ngọc Nhi hừ lạnh một tiếng, trên mặt mang thần sắc tức giận bất bình.

- Ngươi yên tâm, nếu Từ trưởng lão kia làm trọng tài, chắc có lẽ không thể hiển nhiên thiên vị Ngọc gia!

Khương Tư Nam an ủi, nhưng chính bản thân hắn cũng biết, chỉ sợ trận chiến này, Lam gia phải thua.

Quả nhiên, Từ trưởng lão nhìn Linh Đan mà Lam Tương Hàm cùng Ngọc Hà luyện chế, cuối cùng chậm rãi nói:

- Chư vị, Lam Tương Hàm luyện chế Long Hổ Luyện Tâm Đan, đạt đến cấp độ Linh Đan Vương phẩm Sơ cấp, hơn nữa là Linh Đan đặc thù, giá trị bất phàm, nhưng so với Thiên Quỷ Đoạt Mệnh Đan của Ngọc Hà lại kém một bậc, cho nên Ngọc Hà hơn một chút, trận đầu này Ngọc gia thắng!

Thanh âm của Từ trưởng lão vừa dứt, người lập Ngọc gia tức hoan hô, ngay cả Ngọc Cuồng Lôi cũng thở dài một hơi.

Trong ánh mắt Lam Tương Hàm lộ ra một tia ảm đạm, thật không ngờ mình cố gắng như thế, lại vẫn thua.

- Không cần chú ý, kỳ thật trong lòng ta, trận này là ngươi thắng! Ngươi yên tâm, hai trận kế tiếp, Lam gia tất nhiên sẽ thắng!

Khương Tư Nam không biết khi nào thì đi đến bên người Lam Tương Hàm, chậm rãi nói.

Lam Tương Hàm tự nhiên nghe được ra đây là lời an ủi, nhưng trong nội tâm vẫn có chút cảm kích, giờ phút này tâm tình phiền muộn quét qua quét sạch, có chút dí dỏm nói:

- Vậy kế tiếp Lam gia chúng ta liền nhờ vào ngươi, ngươi nhất định không thể thua!

Lam Nguyên Đức cùng Lam Nguyên Lăng thì nhìn nhau, thấy được vẻ bất đắc dĩ trong ánh mắt đối phương.

Tuy bọn hắn nhìn ra, Từ trưởng lão rõ ràng cho thấy thiên vị Ngọc Hà, nhưng Long Hổ Luyện Tâm Đan lại kém Thiên Quỷ Đoạt Mệnh Đan một bậc, coi như là bọn hắn cũng không có biện pháp gì giải thích.

Nhưng tính tình của Lam Ngọc Nhi nóng nảy, lập tức nhảy ra nói.

Khương Tư Nam kéo nàng không kịp, Lam Ngọc Nhi vọt ra, nhìn Từ trưởng lão lớn tiếng nói:

- Từ trưởng lão, vừa rồi thời điểm tuyên bố quy tắc, Ngọc gia chủ đã nói, kết quả cuối cùng nhất, dùng giá trị Linh Đan đến luận, giá trị của hai viên Long Hổ Luyện Tâm Đan, rõ ràng cao hơn Thiên Quỷ Đoạt Mệnh Đan, dựa vào cái gì trận này phán tỷ tỷ của ta thua?

Lam Nguyên Đức cùng Lam Nguyên Lăng đều chấn động, thầm nghĩ không xong, không nghĩ tới Lam Ngọc Nhi lại đi ra bênh vực kẻ yếu, Lam Nguyên Lăng nháy mắt cho Lam Ngọc Nhi, bảo nàng lui xuống, nhưng Lam Ngọc Nhi giống như không có chứng kiến, nhìn chằm chằm vào Từ trưởng lão, muốn lấy một công đạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.