Phượng Tần

Quyển 1 - Chương 5




Đố các nàng nam chủ này từng làm gì Tuyết tỷ nhà ta?

***Vào truyện***

_Long ca! Anh đang ăn cơm với bạn à!- Lam Thiên Băng cười rạng rỡ nhìn Hoàng Thiên Long. Hôm nay cô ta diện chiếc váy màu trắng tinh dài hơn đầu gối một chút được nhấn bằng chiếc nơ bản to màu hồng ở thắt lưng. Chân đi đôi giày búp bê màu hồng. Mái tóc ngắn màu hồng dài tới lưng bồng bềnh được thắt bím cũng nhấn bằng đồ buộc tóc hình cây kẹo mút đủ màu. Khuôn mặt thon dài mà các cô gái ao ước. Đôi môi màu cherry làm người khác muốn cắn một cái. Đôi mắt màu hồng to tròn linh động. Nói trắng ra là một cây màu hồng từ đầu đến chân. Phải nói là loli đúng chuẩn. Nếu nói cô xinh đẹp, quyến rũ thì cô ta hoàn toàn trái ngược lại dễ thương, đáng yêu. Sánh bước cùng cô ta là một nam thanh niên. Mái tóc màu bạch kim lắp lánh bay nhè nhẹ trong gió. Khuôn mặt hình chữ điền hoàn hảo. Đôi mắt phượng lạnh nhạt màu đen sâu thẳm không thấy đáy khi nhìn qua cô lại tràn ngập ý cười. Cái mũi cao thẳng tắp, đôi môi mỏng bạc tình. Ngoại hình thì... đại mĩ nam. Khuôn ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi khiến đàn bà thèm thuồng trừ cô (HT). Thân hình của anh tuy có cơ bắp nhưng không khiến anh trở nên thô tục mà khiến anh nhìn rất mạnh mẽ. Anh mặc cái áo sơ mi đen mở tung hai nút và chiếc quần jean rách ở đầu gối tôn lên đôi chân dài của anh, chân đi đôi giày thể thao màu đen sọc trắng. Trông anh rất năng động.

_Chào Băng nhi- Anh lạnh nhạt đáp khi thấy xung quanh cô bầu không khí bắt đầu nặng nề.

_ Chào Hàn tiểu thư- Dạ Hạo Nhiên thấy cô không để ý tới mình thì lên tiếng thu hút sự chú ý của cô. Giờ thì bầu không khí trong lành khi nãy đã được thay bằng bầu không khí âm độ.

_ Chào Dạ thiếu- Cô đáp lại anh bằng ánh mắt đầy hận ý và không khí xung quanh tiếp tục giảm xuống. Vâng đáp án ở đầu truyện là: Anh ý từng sai người đánh Thanh ca ạ! Có ai đoán trúng không?^3^

_Long ca chúng em có thể ngồi đây không ạ!- Cô ta giả vờ không để ý sự hiện diện của Tuyết tỷ nhà ta mà ngồi xuống bên cạnh Long ca. Bên này của Tuyết tỷ càng không hơn gì. Khi anh ngồi xuống cô liền nhích ra nhưng anh lại xích lại với lý do hết sức củ chuối là: Ngồi không đủ.

Thế là... cô xích ra anh ta xích lại cứ như thế tới khi cô vào đường cùng thì sát khí càng nặng anh thì cười rạng rỡ vì mình chiến thắng.(Tg: Con ta thật là...=_= )

Thấy hai người kia thao thao bất tuyệt về vấn đề gì đó mà đúng hơn là Thiên Băng cô ta luôn miệng bắt chuyện mà anh thì ngồi chịu trận. Bên này cũng chẳng hơn gì... Sát khí được phóng thích vô điều kiện.

_ Dạ thiếu anh làm vậy có ý gì- Cô vừa cắt miếng thịt vừa hỏi. Sau khi cắt xong bị anh kéo cánh tay của cô lại đưa vào miệng.

_ Có ý này- Anh nhai xong miếng thịt thì trả lời cô. Cô cũng chẳng trong sáng gì! Nhất là sau khi đọc xong cuốn truyện cẩu huyết này!!! Nghe xong câu này có thật muốn xé xác anh.(Tg: Ý gì tự hiểu!^^)

_ È hèm! Tôi muốn nói về chuyện đêm đó với anh!- Câu nói này hơi mờ ám nhưng ý của cô là cái bữa Thiên Thanh ca bị đánh.

_ Ưmk! Cái đêm đó hả!- Anh bày ra cái mặt đáng đánh nhìn cô khiến hai người bên cạnh không khỏi nghĩ bậy.

_ Tôi khuyên anh không nên làm bậy nữa! Em trai tôi không khiến cô bạn gái anh bị gì cả giỏi... Thì đến mà tìm tôi- Lần này mắt cô nổi lên tơ máu sát khí phóng thích lần trước chỉ là số ít so với lần này.

_Xin lỗi Hoàng tổng tôi không muốn ăn nữa nên đi trước. Tạm biệt- Cô lạnh nhạt chào rồi bước đi để lại Long ca ngơ ngác và Hạo Nhiên ca nhéch mép nhìn cô tràn đầy hứng thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.