Phương Pháp Khiến Phu Quân Đứng Về Phía Tôi

Chương 12: Nụ cười




Edit: Kaylee

"Thật có lỗi, bản đế lâm thời có việc, cho nên đã tới chậm."

Xôn xao!

Hạ Sơ Tuyết xốc lên khăn voan đỏ trên đầu, ánh mắt kích động mà khẩn trương nhìn bóng dáng màu vàng từ trên trời hạ xuống kia, nước mắt không tự chủ được chảy xuống từ trong mắt, giọng nói run run hỏi: "Kim đại ca, người đã đến rồi?"

Hắn nhất định là đến mang nàng đi, không sai, nhất định là như vậy!

Nàng ta biết, Kim đại ca tuyệt sẽ không nỡ để nàng ta gả cho nam nhân khác.

Kim Đế chậm rãi hạ xuống trong đại đường, con ngươi màu vàng lạnh lùng không chứa cảm tình liếc mắt nhìn Hạ Sơ Tuyết, giọng nói lạnh lùng như băng, cũng làm cho trái tim của Hạ Sơ Tuyết lạnh xuống.

"Ngươi là muội muội của Vân Nhi, cho nên, ta tới tham gia hôn lễ của ngươi."

Nhất thời, sắc mặt của Hạ Sơ Tuyết càng trắng bệch, lòng của nàng ta chưa từng tuyệt vọng giống như bây giờ, ánh mắt bi thiết nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn mỹ của nam nhân.

"Kim đại ca, người —— "

"Khụ khụ!"

Mắt thấy Hạ Sơ Tuyết sắp sửa nói ra lời nói sai, Hạ Minh vội vàng ho khan hai tiếng, ngăn cản nàng ta nói ra miệng.

Ở khoảnh khắc này, Hạ Sơ Tuyết mới hồi phục tinh thần lại, hơi hơi rũ mắt.

Sao nàng ta lại quên?

Hiện giờ mình chỉ là một phế vật, như thế nào xứng Kim Đế? Nếu mình thật sự biểu lộ ra tình yêu đối với Kim Đế ở chỗ này, l^q"đ thì hôn lễ này sẽ bị nàng ta làm hỏng! Lúc đó, nàng ta mất đi giá trị lợi dụng rồi, sẽ bị Hạ Minh vứt bỏ.

Nghĩ đến đây, Hạ Sơ Tuyết chậm rãi bình phục tâm tự, nàng ta ngừng nước mắt trong mắt, lộ ra một chút tươi cười.

"Thực xin lỗi, Kim đại ca, người tới tham gia hôn lễ của ta, ta quá mức kích động, cho nên mới nhịn không được…….."

Hai tay Kim Đế chắp sau lưng mà lập, sau khi nghe được lời nói của Hạ Sơ Tuyết cũng không có lại nói thêm cái gì, rất nhanh đã thu hồi ánh mắt, thậm chí không bao giờ liếc hắn nhìn nhiều thêm một cái.

"Hôn lễ tiếp tục đi."

Hạ Sơ Tuyết hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi xoay người, giờ khắc này, không ai biết trong lòng nàng ta đang thiêu đốt thù hận.

Nếu không phải vì Cố Nhược Vân, làm sao nàng ta có thể biến thành phế vật? Kim đại ca lại như thế nào sẽ lạnh lùng đối với nàng ta như vậy? Tất cả những chuyện này đều là lỗi của nữ nhân kia!

"Tiếp tục? Chỉ sợ hôn lễ này các ngươi tiếp tục không nổi nữa."

Đột nhiên, một giọng nói già nua truyền vào từ trong sân, rơi vào bên trong đám người, nháy mắt đưa tới sóng to gió lớn.

"Này —— này không phải Y thánh sao? Vì sao ông ta sẽ xuất hiện ở nơi này?"

"Chậc chậc, lần này có trò hay nhìn, Kim Đế tới tham gia hôn lễ Hạ gia, thậm chí ngay cả Y thánh cũng đến đây! Nhưng mà toàn bộ người trong thiên hạ đều biết hiện giờ Kim Đế đang đuổi giết Y thánh, thế nào ông ta còn dám tới nơi này?"

"Ha ha, không biết nếu Y thánh và Kim Đế đánh lên, rốt cục là ai thắng?"

Kim Đế trầm mặc không nói, hình như không có bởi vì ngôn luận của mọi người mà có chút phản ứng.

Tầm mắt của hắn dừng ở phía trên bóng dáng màu xanh bên cạnh Y thánh kia, đáy mắt hiện lên một tia sáng không dễ phát hiện.

"Phụ thân, mẫu thân," Hạ Sơ Linh liếc mắt lập tức thấy Tiểu Tử Tà bên người Cố Nhược Vân, chớp hai mắt to kia chỉ vào hắn nói: "Lần trước ta nhìn trúng chính là tiểu nam hài này, ta muốn làm cho hắn chơi với ta, các người giúp ta mua hắn được không?"

Hít!

Nghe nói như thế, tất cả mọi người nhịn không được hít một ngụm khí lạnh.

Tuy rằng bọn họ không biết tiểu nam hài có đôi mắt màu tím kia là ai, nhưng mà, hắn đi theo Y thánh đi vào, chắc hẳn có quan hệ không bình thường với Y thánh Bạch Trung Thiên! Nhưng mà Hạ Sơ Linh Hạ gia vậy mà ngay cả người bên người Y thánh cũng muốn mua?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.