Phượng Hoàng Trù

Chương 40




Quốc vương Pima cùng các thần quan tư tế quỳ gối trong thần điện, cầu nguyện bảy ngày bảy đêm, đốt hương trầm mà thần sa mạc Thương Ưng yêu thích nhất, khẩn thiết hy vọng thần giáng xuống.

Cuối cùng, lòng thành cảm động trời cao, nơi ở của thần sa mạc – Cung điện cát vàng mộng ảo trong truyền thuyết – giáng xuống ngoài thần điện, thần sa mạc một thân chói lọi xuất hiện trước mặt quốc vương Pima.

“Cầu chuyện gì?” Thần hỏi.

“Thiết Kỵ Quốc phương đông dẫn quân đến xâm phạm, khí thế ào ào, muốn nuốt chửng tất cả các quốc gia ở Hành lang Cẩm thạch xanh, vương quốc Pima ta ở cực đông hành lang, đứng mũi chịu sào, cho nên…” Quốc vương dập đầu thật mạnh.

“Muốn mượn dùng Đoàn quân Quỷ cát?” Thần kéo lên một chút nét cười châm biếm, y có một đoàn binh mã thần bí sức mạnh vô địch, có năng lực bất tử bất diệt, gọi là Đoàn quân Quỷ cát.

“Dạ, Thiết Kỵ quốc thờ phụng dị giáo, nếu lấy được Hành lang Cẩm thạch xanh, sợ rằng đến lúc đó sẽ hủy diệt tất cả thần điện, mang vào tượng thần ngoại quốc, đó là sỉ nhục nghiêm trọng nhất đối với đại thần.” Quốc vương muốn dùng điểm này thuyết phục đối phương.

Hừ nhẹ một tiếng, thần cũng không để ý Hành lang Cẩm thạch xanh nho nhỏ có thờ phụng mình hay không, y là tồn tại, cùng sa mạc Tatenuric chung một nhịp thở, thần dị giáo chỉ sợ cũng sẽ không thích ở trong biển cát lạnh thấu xương cô quạnh.

Khoát tay, bão cát lại dâng lên, bỏ lại sau lưng tranh đấu thế gian nhàm chán, thần cất bước muốn đi.

Quốc vương cuống cuồng, vội nói. “Con gái ta, Samoa là người đẹp nhất Hành lang Cẩm thạch xanh, nguyện ý hiến dâng làm vợ thần, cảm tạ ân đức xuất binh.”

Chân dừng lại, thần lộ ra một chút hứng thú.

Phần lớn thần đều có vợ có chồng, mẹ của Thương Ưng là thần núi Mielpa, cha là thần sét Au, anh chị em y cũng đã kết hôn cùng các vị thần khác, bản thân Thương Ưng lại mắt cao quá đỉnh, hiện giờ vẫn sống một mình trong Cung điện cát vàng.

Chỉ cần vừa ý, người phàm cũng có thể trở thành vợ thần, Thương Ưng nghe thấy quốc vương nói “người đẹp nhất”, nội tâm có chút dao động.

“Để công chúa ra gặp ta!” Thần thả lỏng thái độ, gật đầu.

Quốc vương vội bảo tư tế truyền lời, không bao lâu sau, công chúa Samoa xinh tươi động lòng người lấy tư thái hoa lệ xuất hiện, sự mỹ lệ của nàng xứng với cái danh, dáng vẻ đoan trang thanh nhã, bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng phải đắm say không thể kiềm nén.

Nhưng công chúa đang phiền muộn, nàng không muốn gả cho thần sa mạc, sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong Cung điện cát vàng, rời xa cung đình xa hoa tưng bừng thú vị, công chúa cành vàng lá ngọc như nàng không chịu nổi cái loại cô quạnh đó.

Nàng đi đến trước mặt đại thần, nghe thấy thần bảo nàng ngẩng đầu lên, giọng nói nồng hậu hùng hồn cực kỳ hấp dẫn, nghe vào trong tai thoải mái như âu yếm, nàng giương mắt nhìn, phong thái tuấn tú của thần làm tim nàng run lên, chân cũng nhũn ra.

Hiện tại nàng cảm thấy, ở lại sa mạc cũng không có gì không tốt.

Thần hạ mày, không lâu sau lại cười lạnh. “Ta không vừa ý cô gái này, không có người đẹp hơn sao?”

Quốc vương cùng thần quan đưa mắt nhìn nhau, cái này, công chúa Samoa đã đẹp đến như vậy, ở đâu có thể đào ra người đẹp hơn nữa? Bất quá phải theo ý thần, quốc vương cũng chỉ có thể không để ý đến vẻ bất mãn cùng thất vọng của con gái, đáp lời.

“Nếu đại thần không thích, xin cho thêm mấy ngày, ta sẽ thu thập tất cả người đẹp ở Hành lang Cẩm thạch xanh, để thần tự mình chọn lựa!”

Y sốt ruột nói. “Ta mệt, muốn quay về Cung điện cát vàng ngủ, chờ ngươi tìm được cô gái đẹp hơn, đưa đến Thung lũng Bóng ma, kêu gọi ta!”

Quốc vương lấy mu bàn tay lau lau mồ hôi hỏi. “Chính là Đoàn quân Quỷ cát…

Trong đồng tử màu hổ phách của thần chợt lóe ra châm chọc. “Lấy ‘Con Mắt Thương Ưng’ của ta làm tín vật, để cô dâu kêu gọi ta ở Thung lũng Bóng ma, quỷ quân sẽ đúng hẹn ra cứu viện, mặc cho ngươi sử dụng.”

Nói xong, bão cát dấy lên dữ dội trong thần điện, làm quốc vương, thần quan, tư tế và công chúa mặt mày tóc tai phủ đầy cát bụi, chờ bão cát lắng lại, thần không thấy nữa, trên bàn tế lưu lại một viên đá quý màu hổ phách.

Quốc vương khóc không ra nước mắt, không thể thuận lợi mượn được Đoàn quân Quỷ cát, còn vác thêm một phiền phức lớn cho mình, giao tiếp với thần quả nhiên là chuyện có hại.

Sau ngày đó, quốc vương Thiết Kỵ Quốc chết bệnh trên đường xuất chinh ở Hành lang Cẩm thạch xanh, trong nước nội loạn do mấy vị hoàng tử tranh đoạt ngai vàng, toàn bộ binh mã đều được triệu về, Hành lang Cẩm thạch xanh tránh khỏi một trận nhân họa.

Trong một trăm năm sau đó, vương quốc Pima cũng không xảy ra tai họa lớn đến mức phải sử dụng quỷ quân, thần sa mạc cũng không xuất hiện ở nhân gian nữa, ‘Con Mắt Thương Ưng’ vì vậy mà lưu truyền tới nay, trở thành bảo vật bí mật chỉ có quốc vương Pima mới có thể có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.