Phượng Hoàng Hồi Sinh

Chương 47: Đổ thạch




-Mẹ! Sao lúc nào mẹ cũng bênh nó vậy,đi đâu mẹ cũng cho nó đi còn con thì sao cả nhà về quê,con lúc nào cũng phải ở 1 minh,mẹ có biết con sợ như nào không? -tiếng nó vừa khóc vừa nói trông đáng thương làm sao - vậy bây giờ con muốn sao?-mẹ nó bất lực nhìn sâu vào đôi mắt đang khóc của nó

-con muốn chuyển trường,con muốn về quê

-được mẹ sẽ cho 2 đứa về quê tự học,tự chăm sóc bản thân

Ngày hôm sau mẹ nó đến trường xin cho nó chuyển đi,nó không nói với bất kì ai ngoài con bạn học cùng với nó 1 năm.Nó đi lại quanh trường nhìn lại khung cảnh,nó nhớ lại những kỉ niệm vui,buồn,những lần bị mọi người coi thương,nó vui về không phải làm chân sai vặt nữa,nó có thể được về nơi mà nó luôn mong muốn rồi nhưng nó buồn vì không còn được gặp những con bạn suốt ngày đi chơi với nhau nữa.Nó lững thững bước đi chợt có tiếng vỗ vai bên cạnh

-hây! sắp đi rồi nên muốn nhìn lại mọi thứ phải không?-không ai khác đó là cái Hương bạn với nó 1 năm.

Nó luôn cười nói vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra,quay sang ôm lấy con bạn

-Tao sẽ nhớ tụi mày nhiều lắm

--không sao từ đấy ra đến đây có 2 tiếng thôi mà

Ngày nó đi mọi người không hề biết để chào tạm biệt nó .Nó về nhà đồ đạc đã chuẩn bị xong,nó leo lên xe bố nó chở nó về nhà trong quê,nó nhìn cảnh vật lần cuối căn nhà gắn bó với nó 6 năm,mọi người trong khu tập thể cũng qua chào nó và chúc 2 chị em nó bình an,học giỏi .Bố mẹ nó đưa 2 chị em về rồi đi luôn vì cơ quan mẹ nó mai đi liên hoan.Trước khi đi mẹ nó dặn

-Ở trường mới tụi nó sơ vin với đi dép quai hậu chứ không như trường cũ thích đi sao cũng được đâu

-Nhưng dép đã mua đâu

-Để mẹ gọi cho chị Hoa mang sang trường cho

-Vâng,thôi mẹ đi đi kẻo muộn

Nó xách đồ đạc cùng em nó vào nhà,nó nghĩ "cuộc sống tự do đây rồi,thoải mái quá đi ".2 đứa tối hôm đó mỗi đứa 1 gói mì tôm,sáng dậy nó đèo em nó sang trường mới,đứng đợi 1 lúc mới thấy chị nó mang dép sang,rồi ông nó đến dẫn 2 chị em nó vào lớp trường ( ông cậu của mẹ dạy ở trường này) .Nó nhìn cảnh sân trường toàn bộ học sinh đều truy bài ngoài sân nó đẹp hơn trường cũ nhiều,cây xanh to,dãy nhà khang trang và đang xây thêm 1 dãy nhà mới.Ông dẫn em nó đến lớp 6A,chúng nó mà nó chỉ muốn cho tụi nó ăn dép vào mồm thôi

-thầy ơi! lớp em đủ rồi không cho học sinh mới vào nữa đâu thầy

Bác nó từ xa đi lại ( bác nó dậy cấp 1)

-Sao vậy cậu

-Không sao.Ông nói rồi quay sang lớp trưởng lớp đấy

_ bạn mới vào tý nữa nói với cô giáo xếp chỗ cho bạn nha

Ông nó dẫn 2 đứa lên phòng hiệu trưởng,đi qua mấy anh chị lớp 9 cứ chỉ trỏ này nọ,nó ghét kinh khủng.Đến cửa phong hiệu trưởng,nó cũng chỉ bé như phòng của học sinh thôi,nhìn cô hiệu trưởng hiền và thân thiện lắm cô đến và nói chuyện với nó như quen biết từ lâu rồi ý

-Thôi để tôi đưa cháu lên lớp đây,chào cô

-em chào cô,em lên lớp đây ạ

-chào em mong là chúng ta sẽ được nói chuyện với nhau nhiều hơn

nó theo ông nó lên lớp có ghi lớp 7A,vừa vào đến cửa lớp nó đã nghe thấy 1 bạn nữa đứng ở hành lang nói vọng xuống bên dưới:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.