Phương Hoa Tuyệt Đại

Chương 37: Tắm uyên ương (2)




Diệp Thanh Thu độ kiếp tuyệt đối sẽ vô cùng đồ sộ, xa xa nơi chiến trường cũng bị biến cố này làm cho ngưng lại tất cả động tác, tạm nghỉ giữa trận, không ít người bay đến chỗ lôi kiếp, muốn nhìn một chút là ai đang độ kiếp.

Đến chỗ đó lại chỉ thấy hai đạo thân ảnh một đen một trắng đứng ở trên ngọn cây, người được độ kiếp cũng không thấy đâu.

Nhưng mà có một tia sét màu tím to bằng cánh tay đánh xuống, chứng minh người độ kiếp đang ở chỗ này.

Người của Ma tộc từ từ đi tới, Ma quân cũng tới, hắn liếc mắt liền thấy hai người vô cùng nổi bật kia, ánh mắt lóe lóe, phi thân rơi xuống một tán cây bên cạnh Thời Sênh.

Thời Sênh nhìn hắn một cái liền thu hồi tầm mắt, mà Phượng Từ lại có chút nóng lòng muốn phóng hỏa đốt Quân Vô Kỳ.

Thời Sênh chưa mở miệng, Phượng Từ cũng chỉ có thể nén lại ý nghĩ này ở dưới đáy lòng, hoặc là cân nhắc chờ thời điểm mà Thời Sênh không nhìn thấy được liền động thủ.

"Thương cô nương, chẳng biết có hứng thú gia nhập vào Ma giới của ta hay không?"

Thời Sênh lại đưa tầm mắt quay lại rơi vào trên người của Quân Vô Kỳ, như có điều suy nghĩ nói: "Ma quân coi trọng ta ở chỗ nào?"

Điều kiện trước đây của cô với Ma quân rất đơn giản, sau này nếu như hắn gặp được Diệp Thanh Thu, không được ra tay giúp đỡ.

Theo lý thuyết, bọn họ đã thanh toán xong tiền hàng, cho dù Quân Vô Kỳ có bội ước, đối với Thời Sênh cũng không có ảnh hưởng nhiều lắm, chẳng qua là nhiều thêm một địch nhân nữa mà thôi.

Sao bỗng nhiên Quân Vô Kỳ này lại mời cô gia nhập vào Ma giới?

Não bị bổ ra rồi?

"Thương cô nương rất lợi hại." Quân Vô Kỳ lên tiếng tán thưởng không có bất kỳ một chút giả dối.

Hắn cố ý điều tra lai lịch của nàng, bốn trăm năm trước là đệ tử trong Thiên Tẫn Phong của Phiêu Miểu Tông, về sau lại rời khỏi Phiêu Miểu Tông, ở Tu chân giới mười năm, danh tiếng rất mạnh mẽ, người người đuổi giết, sau đó chẳng biết vì lý do gì mà mất tích, cuối cùng lại là xuất hiện ở Ma giới.

Mà quan trọng nhất là, tu vi của nàng ít nhất là Đại Thừa...

Một người như vậy, hắn có lý do gì mà không mời nàng gia nhập vào Ma giới?

"Ta cũng biết ta rất lợi hại, sau đó thì sao?"

"..." Ngươi không có một chút khiêm tốn nào sao, hoàn toàn không có cách nào để nói chuyện tiếp! Quân Vô Kỳ che giấu ho khan một tiếng, "Nếu Thương cô nương gia nhập vào Ma giới, ta sẽ để cho cô trở thành người đứng dưới một người trên vạn người, như thế nào?"

Dưới một người trên vạn người? Ha ha, vị Ma quân này cũng chịu chi ra tất cả vốn gốc a!

Đây là coi trọng chỗ nào của bản cô nương? Khuôn mặt đẹp? Năng lực?

Nhất định là khuôn mặt đẹp, dung mạo của nữ phụ cũng là nhất đẳng, chính là vì để làm nổi bật lên câu nói mỹ nhân rắn rết kia cho nên dung mạo của Thương Thù tuyệt đối là không tệ.

Không nghĩ tới Ma quân này lại như vậy a!

Sau khi Thời Sênh bổ não xong, điều chỉnh biểu cảm trên khuôn mặt, nghiêm trang nói: "Ma quân, đa tạ ngươi đã cân nhắc ta, nhưng mà ta không có hứng thú đối với việc đứng dưới một người trên vạn người."

Cô dừng một chút, rồi bỗng nhiên nhếch miệng nở nụ cười, "Mục tiêu của ta là vũ trụ mênh mông... Khụ... Là cái vị trí ở trên Tiên giới kia."

Quân Vô Kỳ nghe xong nửa câu đầu tưởng rằng nàng là loại người không thích bị trói buộc, ai biết một giây kế tiếp nàng liền quăng ra một câu như vậy, thân thể hắn nghiêng đi một cái, thiếu chút nữa thì ngã xuống từ trên tán cây.

Khẩu khí của nữ nhân này thật là lớn a!

Mở miệng chính là cái vị trí ở trên Tiên giới kia, so với hắn còn cuồng vọng hơn.

Nhưng mà...

Hắn thích!

"Nói vậy sau này chúng ta hẳn là sẽ có cơ hội hợp tác." Quân Vô Kỳ cười đến ý vị thâm trường.

Thời Sênh chớp chớp mắt, cùng hợp tác với Quân Vô Kỳ?

Nam nhân này bụng dạ vô cùng thâm sâu, bản cô nương không thèm cùng loại người cả ngày âm mưu dương mưu này ở cùng một chỗ, không chừng lúc nào đó liền bị ăn, còn là cái loại ăn không thèm nhả xương này.

Thời Sênh qua loa đáp một tiếng, Quân Vô Kỳ làm bộ không nhìn ra sự miễn cưỡng của nàng, lưu lại một câu nếu như nàng có việc có thể tới tìm hắn, sau đó trở về địa bàn của Ma tộc.

"Nàng muốn Tiên giới?" Quân Vô Kỳ vừa đi, Phượng Từ liền mở miệng, "Nàng thích vị trí Tiên đế?"

Thích cái lông mao a!

Là vì ngươi, vì ngươi mà tạo ra một vùng trời được không?

"Nếu như Tiểu Thù thích, ta sẽ đưa cho nàng." Phượng Từ nghiêm túc nói: "Cho dù nàng muốn làm người đứng đầu Ngũ giới, ta cũng đều có thể dâng đến trước mặt nàng, nàng chỉ cần đứng ở bên cạnh ta, nhìn ta như vậy đủ rồi."

Thời Sênh: "..." Đây là bộ sách võ thuật, đây là bộ sách võ thuật, đây là bộ sách võ thuật!

Bình tĩnh, không phải chỉ là bị thả thính một chút thôi sao? Tình cảnh nào mà bản cô nương chưa từng thấy qua, hôn thì cũng đã hôn qua rồi, thả thính một chút mà thôi, bình tĩnh!

Bình tĩnh cái cầu a!

Bây giờ hắn còn tán tỉnh thêm một chút nữa, bản cô nương đây sẽ không thể bảo trì được lý trí của mình luôn ấy.

Không đúng...

"Phải là Lục giới?" Còn một giới bị ăn mất rồi sao?

Phượng Từ nghi ngờ chớp chớp mắt, "Người, tiên, ma, yêu, quỷ... Chỉ có Ngũ giới mà." Hẳn là hắn không có nhớ lầm, đâu còn một giới nào nữa?

"Thần giới đâu?" Thần giới đi đâu rồi? Thần tiên, thần tiên, thần và tiên là hai loại khác nhau đó!

"Tiểu Thù... Nàng không biết sao?" Biểu tình của Phượng Từ có vài phần cổ quái, "Thần tộc đã bị hủy diệt ở thời kỳ thượng cổ, đã sớm không còn Thần giới nữa."

Ôi chao?

Bối cảnh được đặt ra là như vậy sao?

Thời Sênh cố gắng hồi tưởng một phen, phát hiện trong cốt truyện căn bản là không có đề cập qua Thần giới, hành trình của nữ chính đến Tiên giới liền ngừng hẳn.

Ta ngã, Thần tộc cũng không còn? Mà Ma tộc thì vẫn còn? Bối cảnh này được bố trí thật độc đáo!

Thần Ma mới chính là kẻ thù thật sự cùng tồn tại cơ mà!

...

Thời điểm Thời Sênh và Phượng Từ tham thảo về vấn đề lịch sử, Diệp Thanh Thu đã hoàn thành xong độ kiếp, kim quang xuyên thấu qua mây đen chiếu vào trên người nàng ta, hình như còn có tiên âm mờ ảo vang lên.

Diệp Thanh Thu theo tiên âm xuất hiện ở giữa không trung, trên người nàng ta có chút chật vật nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng tới khí chất quanh thân, nàng ta giống như là tiên nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng kiêu ngạo ở Tiên giới, giơ cao cằm, bễ nghễ thiên hạ.

"Tông chủ, là tông chủ! Tông chủ độ kiếp thành công!" Đệ tử của Phiêu Miểu Tông vô cùng kích động.

"A a a, tông chủ phi thăng, tông chủ thật là lợi hại, tông chủ muôn năm."

Những người còn lại tuy rằng cũng đoán được có thể là Diệp Thanh Thu, nhưng mà tận mắt thấy được vẫn còn có chút ghen tị cùng hoảng hốt, một nữ nhân dẫn một Phiêu Miểu Tông suy tàn đứng ở trên đầu bọn họ không nói, bây giờ còn phi thăng...

Những lão tổ tông của bọn họ ngóng sao ngóng trăng cũng đều không ngóng được độ kiếp.

Hết lần này tới lần khác, người ta mới tiến vào Đại Thừa Kỳ không bao lâu liền phi thăng, ngươi nói làm sao có thể không giận?

Diệp Thanh Thu đứng ở giữa không trung, tầm mắt đảo qua trên người của từng người phía dưới, cuối cùng rơi vào trên người Thời Sênh, đáy mắt rất nhanh hiện lên một tia sát ý.

Bây giờ nàng ta là Tiên, nàng ta không tin nàng vẫn không giết được nữ nhân Thương Thù này.

"Cho nên nói, Thần giới cũng không hơn được Ma giới? Cũng quá yếu đi..."

"Nàng ta muốn động thủ." Đột nhiên Phượng Từ nói ra một câu, cắt đứt câu nói của Thời Sênh.

Thời Sênh ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thanh Thu, ngay tại thời điểm cô ngẩng đầu, Diệp Thanh Thu liền động, thân ảnh của nàng ta đột nhiên biến mất giữa không trung, chờ đến lúc xuất hiện trở lại thì chỉ còn cách Thời Sênh nửa thước.

Hai đạo hồ quang từ phương hướng của Diệp Thanh Thu mạnh mẽ bắn tới, mang theo khí thế áp bách ngay lập tức tới gần.

Con mắt của Phượng Từ híp lại, phóng ra bức tường lửa đem Thời Sênh che ở phía sau. Hồ quang đánh lên bức tường lửa, bắn ngược trở về phía Diệp Thanh Thu, Diệp Thanh Thu điểm mũi chân một cái, thân hình bay lên cao, tránh được hai đạo hồ quang, thân hình hơi lóe lên, liền rơi xuống phía sau Thời Sênh.

Hồ quang lại lần thứ hai mạnh mẽ bắn ra, chỉ là lần này trong đó còn pha thêm một ít hắc khí...

"Ầm… "

Tiếng sấm đột ngột vang lên, hơn mười đạo lôi điện từ bầu trời hạ xuống, trong đó một nửa hướng về phía Diệp Thanh Thu phóng đi. Chỉ có hai đạo rơi vào trên bức tường lửa của Phượng Từ, mặc dù bức tường lửa không bị bổ ra nhưng mà hỏa diễm bao phủ xung quanh giống như là bị áp chế, ngọn lửa uể oải không còn thịnh vượng như lúc ban đầu.

Thời Sênh không giải thích được nhìn lôi điện đang xông thẳng vào Diệp Thanh Thu.

Đây là gặp báo ứng?

Chỉ số thông minh của thiên đạo tăng lên?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.