Phượng Gáy Trời Nam

Chương 5




- Phụ thân, cái này vạn lần không được, đại chiến buông xuống...

Diệp Thần sợ hãi nói, lúc trước sở dĩ Diệp Thần cướp đoạt kế nhiệm tộc trưởng vị, là vì phòng ngừa kế nhiệm tộc trưởng vị rơi vào trong tay Diệp Không Ngạn, đối với làm tộc trưởng Diệp Gia Bảo, hắn lại là hoàn toàn không có nghĩ qua.

- Có gì không thể, lúc trước ta tiếp nhận Diệp Gia Bảo tộc trưởng vị, Diệp Gia Bảo cũng đang đứng ở thời điểm bấp bênh, khi đó lão tộc trưởng vì dọn ra thời gian trùng kích cửu giai, chỉ có Chiến Long mấy huynh đệ giúp ta, ngươi không nhỏ, huống chi mấy người chúng ta lã đều ở đây, còn có thể giúp đỡ.

Diệp Chiến Thiên quả quyết nói.

- Quyết định như vậy đi!

- Phụ thân...

Diệp Thần còn muốn nói nữa, lại bị đám người Diệp Thương Huyền đánh gãy.

- Thần Nhi không cần phải lo lắng, mặc dù Diệp Gia Bảo có mấy ngàn tộc nhân, nhưng ngay ngắn trật tự, các hạng sự vụ đều có người chưởng quản, trừ đi một vài quyết định lớn, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến ngươi tu luyện.

Diệp Thương Huyền hòa ái cười cười nói.

Diệp Thần muốn nói mình hoàn toàn không phải ý tứ này a..., thế nhưng rất nhiều trưởng bối đã quyết định, hắn lại cãi cũng là uổng công, loại này giống như phong kiến gia tộc tộc trưởng độc tài chế, thật là làm cho người tan vỡ a..., trong lòng của hắn nổi lên một hồi cảm giác vô lực.

Ở bên trong một gia tộc, tộc trưởng chính là quyền uy cao nhất, trừ khi tộc trưởng lọt vào các trưởng lão tập thể giám quan (*vạch tội), ba phần tư các tộc nhân trở lên bỏ phiếu thông qua, mới có thể bãi miễn tộc trưởng, lúc khác, tộc trưởng nói một là một, dù ai cũng không cách nào phản bác, trừ khi là tộc trưởng thế hệ trước ra mặt.

- Mấy ngày nữa ta sẽ hướng các tộc nhân tuyên bố tin tức này.

Diệp Chiến Thiên cười ha hả nói.

Xem ra tộc trưởng này, Diệp Thần là không thể không làm, bất quá tộc trưởng ngoại trừ làm một ít quyết định trọng đại, đối với việc nhỏ trong tộc một mực mặc kệ, sẽ không ảnh hưởng tu luyện, này cũng còn đỡ một ít.

Đám người Diệp Thương Huyền lưu lại cho Diệp Thần ba viên Ngưng Khí Đan, còn lại 50 viên đều chuẩn bị dùng để tăng cường thực lực gia tộc.

Trong đại sảnh Diệp gia, đám người Diệp Thương Huyền, Diệp Chiến Thiên triệu tập một đám đệ tử gia tộc, bắt đầu vì bọn họ tăng lên công lực.

50 viên Ngưng Khí Đan, đến cùng có thể tạo thành bao nhiêu hiệu quả, thật khiến người có chút mong đợi.

Diệp Thần từ trong đại sảnh lui đi ra, hướng chỗ ở của đại ca, nhị ca đi đến.

Sản nghiệp phía ngoài gia tộc đã bị đóng cửa, Diệp Bằng liền không có chuyện gì có thể làm rồi, mỗi ngày đều ngốc ở trong sân tu luyện của mình, thời điểm hắn mười tám tuổi, không có đạt tới lục giai, từ nay về sau huyền khí liền một mực không có tiến triển, kinh mạch dần dần cứng đờ, chỉ có thể được an bài ở trong sản nghiệp gia tộc làm quản sự, kỳ thật nội tâm của hắn cũng rất không cam lòng, bất đắc dĩ tạo hóa trêu người, bất quá ngày gần đây tu luyện công pháp hoàn toàn mới của gia tộc, kinh mạch cứng đờ dần dần trở nên mềm mại, tu vi một mực trì trệ không tiến cũng bắt đầu có tiến triển, mặc dù chỉ là một chút dấu hiệu rất nhỏ, điều này cũng làm cho hắn có chút kích động.

Đang tu luyện, đột nhiên nghe được vài tiếng đập cửa, Diệp Bằng tranh thủ thời gian đi mở cửa, thấy là Diệp Thần, thần sắc lộ ra một tia kinh hỉ nói:

- Tam đệ, sao ngươi lại tới đây?

- Ta đi xem đại ca một chút.

Diệp Thần mỉm cười nói.

- Mau vào ngồi đi.

Diệp Bằng chất phác cười nói.

- Đại ca, ta đến tìm ngươi có một sự tình, đợi lát nữa phải trở về tu luyện.

Diệp Thần nói, hiện tại các tộc nhân đều đang gia tăng tu luyện, hắn cũng không có thể lãng phí thời gian, hơn nữa trước khi hắn đến, thần hồn của hắn đã cảm giác được, vừa rồi Diệp Bằng cũng đang tu luyện.

- Ân, nói đi, có chuyện gì?

Diệp Bằng gật đầu nói, nhìn Diệp Thần trước mắt, trong nội tâm vui mừng, Tam đệ trưởng thành, cũng so với trước kia trầm ổn.

- Đại ca, ta chỗ này có một viên đan dược, ngươi đem viên đan dược này ăn hết a.

Diệp Thần từ bên trong túi càn khôn cầm ra một quả Tẩy Tủy Đan nói.

Diệp Bằng chứng kiến Tẩy Tủy Đan trong tay Diệp Thần, có chút nghi hoặc, viên thuốc trong tay Diệp Thần này, hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua, bộ dáng có chút cổ quái, là gấp mấy lần đan dược bình thường, cũng không có dược khí rõ ràng.

- Cái này thật sự có thể ăn sao?

Diệp Bằng từ trong tay Diệp Thần tiếp nhận đan dược, nhìn về phía Diệp Thần hỏi, trên thị trường lưu hành nhất chính là các loại đan dược như Tụ Khí Đan, Ngưng Khí Đan, bởi vì công dụng rộng, thậm chí có thể trở thành tiền đến sử dụng, đan dược cùng cấp khác hiệu quả đều không thế nào tốt, đám Dược sư cực nhỏ luyện chế, đan dược cao hơn một chút, như loại Tẩy Tủy Đan này, Diệp Bằng căn bản thấy cũng chưa thấy qua, hắn còn tưởng rằng là sơ cấp đan dược gì.

- Ân, đối với đại ca tu luyện tuyệt đối sẽ có một chút trợ giúp.

Diệp Thần xác nhận nói.

- Tốt lắm, ta thử một lần.

Chứng kiến bộ dạng Diệp Thần chắc chắc, Diệp Bằng nghĩ nghĩ, mình tu luyện đã rất nhiều năm không có tiến triển, không ngại thử một lần, há miệng đem viên thuốc đó nuốt xuống, tuy nói không biết là đan dược gì, thế nhưng hắn đối với Diệp Thần vô cùng tín nhiệm.

Diệp Bằng ăn Tẩy Tủy Đan, đột nhiên cảm giác được một cỗ dược lực vô cùng mạnh mẽ, dùng phần bụng làm trung tâm, điên cuồng mà hướng tứ chi trăm mạch dũng mãnh lao tới, lòng hắn càng hoảng sợ, đây là cái đan dược gì, dược lực lại có thể khủng bố như thế! Hắn tranh thủ thời gian ngồi xuống, bắt đầu vận chuyển huyền khí.

Diệp Bằng cảm giác trên người mình giống như là bị hỏa thiêu, toàn thân đỏ bừng, tản mát ra một cỗ hơi nước màu trắng, mồ hôi điên cuồng mà từ mặt ngoài làn da bừng lên, xen lẫn một loại hương vị tanh hôi.

Dược lực thật là khủng khiếp, cho dù Diệp Bằng lại đần, cũng có thể biết tuyệt đối không phải là đan dược cấp thấp!

Ngồi trên mặt đất nửa canh giờ, hấp thu dược lực, Diệp Bằng mở to mắt, bất chấp toàn thân tanh hôi, bỗng nhiên đứng lên, sắc mặt đỏ lên, bắt lấy cánh tay Diệp Thần kích động nói:

- Tam đệ, ngươi cho ta ăn là đan dược gì?

Chứng kiến Diệp Bằng như vậy, Diệp Thần biết rõ, Tẩy Tủy Đan có lẽ có hiệu lực rồi, nghĩ đến đại ca nhiều năm đình trệ như vậy, rốt cục lại có thể tiếp tục tu luyện huyền khí, hướng lên đột phá, thoải mái mà cười nói:

- Là Tẩy Tủy Đan!

- Tẩy Tủy Đan?

Diệp Thần nói như là sấm sét rơi vào trong nội tâm Diệp Bằng, đây chính là đan dược so với Đoạn Tục Đan còn muốn trân quý! Diệp Bằng sững sờ xuất thần, ông t...r...ờ...i..., ta vừa rồi rõ ràng ăn một viên Tẩy Tủy Đan, Diệp Bằng không có kinh hỉ, ngược lại có chút sợ hãi.

- Tam đệ, không biết ngươi từ nơi nào lấy tới Tẩy Tủy Đan này, đan dược như Tẩy Tủy Đan, có lẽ nên đổi thành Tụ Khí Đan, giao cho phụ thân, như vậy mới có thể phát huy tác dụng càng lớn, cho ta ăn quá lãng phí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.