Phượng Ẩn Thiên Hạ

Chương 11: Cảm thấy lâng lâng




Editor: thanh huyền

"Khó có được thứ em thích nhất, không mua không cam lòng.” Người phụ nữ nói, hai tay tạo thành chữ thập, "Đường đại ca, anh nhất định sẽ cưới được chị dâu thành thục.”

Đường Bạch Dạ, "..."

Hạ Thần Hi, "..."

Lý Hoan Tình mỉm cười nói, "Tiểu ngôn, đừng làm khó dễ Đường tiên sinh."

Người phụ nữ giận, kéo Hoan Tình đi rồi, "Không mua, không mua, quỷ hẹp hòi."

Hạ Thần Hi, "Anh quen biết?”

"Em gái Vân Dật." Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Người phụ nữ bên cạnh... Thế nào có chút nhìn quen mắt?"

Hạ Thần Hi nói, "Chỉ cần là phụ nữ, Đường tổng nhìn ai cũng quen mắt."

"Tôithế nào nghe thấy được một cỗ vị chua?"

"..."

Theo FoliFolie ra, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, nhiệm vụ của cô cũng nên kết thúc.

"Đường tổng, tôi có thể trở về nhà không?”

Đường Bạch Dạ đột nhiên lấy điện thoại di động ra, thanh âm mềm mại, "Anh ở phim trường chờ em.”

...

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, chuông điện thoại di động Đường tổng là bài Na-zi, vừa vang lên sao? Cô thế nào không nghe thấy?

"Cái gì? Có hội nghị, không thể tới ?"

...

"Nhiều trễcũng chờ."

...

"Muốn tới nửa đêm a."

...

"Đi, biết, hẹn lại lần sau."

...

Thanh âm Đường tổng, ôn nhu muốn nhỏ như nước.

Hạ Thần Hi, "..."

Anh ta cúp điện thoại, lộ ra thần sắc bất mãn, "Tôi bị ngườicho leo cây ."

Anh trừng mắt Hạ Thần Hi, bộ dáng rất bất mãn.

Hạ Thần Hi nghĩ thầm, anh bị leo cây, cùng tôi không quan hệ a, vì sao nhìn chằm chằm tôi như thể khủng bố vậy.

"Đường tổng, đã không có hẹn, vậy về nhà tắm rửa ngủ đi.”

Đường Bạch Dạ lấy ra hai vé xem phim, "Tôi có hai vé xem phim, bảo bối nói, kiếm tiền không dễ dàng, không thể tùy tiện dùng tiền."

Hạ Thần Hi, "..."

Anh vừa mua lắc tay 220 vạn, mắt cũng không chớp, hai vé xem phim không đến 200 đồng tiền, này này gọi lãng phí sao?

"Cho nên?"

"Chúng ta đi xem phim đi." Đường tổng có kết luận.

Hạ Thần Hi, "Tôi..."

"Tôi bị leo cây." Đường Bạch Dạ lặp lại.

Hạ Thần Hi hít sâu, thích hợp cùng tư duy Đường Bạch Dạ không được, bọn họ đi xem phim, Đường tổng, anh hôm nay một chút thích hợp cũng không có?

"Anh cùng tôi?”

"Cô cùng tôi.”

Sắc mặt Hạ Thần Hi chợt hồng chợt trắng, cô cùng Đường Bạch Dạ đi xem phim, chẳng phải là... một đôi rất quái dị.

"Được rồi, đừng nói nhảm , chúng ta đi ăn cơm, vừa lúc theo kịp." Đường Bạch Dạ không nói lời gì kéo Hạ Thần Hi cùng đi ăn cơm, nếu là thảo luận, cuối cùng khẳng định thất bại, không như hành động.

Đương Hạ Thần Hi ngồi ở Giang Nam, còn không nghĩ ra, cô lúc nào đáp ứng cùng Đường Bạch Dạ đi xem phim.

Hạ Thần Hi rất bất mãn, Đường tổng rất vui vẻ.

Quảng trường Giang Nam bầu không khí rất tốt, ánh đèn mờ tối, trên bàn có một ánh nến đèn, hình dạng hoa sen, hơi sáng, giống như ánh nến bữa tối.

Lãng mạn, nhu tình.

Giống như bị ảnh hưởng, trên mặt Hạ Thần Hi hơi nóng.

Di động Hạ Thần Hi vang lên, Hạ bảo bối điện báo, "Mẹ, thế nào còn chưa có về nhà?"

"Mẹ ăn cơm ở bên ngoài, một mình con giải quyết."

"Lại ở bên ngoài ăn a, mẹ, mẹ mấy ngày rồi không cùng con ăn cơm, mẹ cùng Tiêu Tề một chỗ?"

"... Họ Đường ."

Hạ bảo bối cười híp mắt thanh âm vang lên, "Mẹ, không quan hệ, bảo bối rất thức thời , trễ giờ trở về không quan hệ."

Hạ Thần Hi, "..."

Hạ bảo bối cúp điện thoại, Hạ Thần Hi buông điện thoại đặt trên bàn, Đường Bạch Dạ vui vẻ nhìn cô, Hạ Thần Hi làm bộ uống nước, không để ý Đường Bạch Dạ. Di động màn hình lại sáng lên, lại là Tiêu Tề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.