Phục Thiên Thị

Quyển 4 - Chương 45: Ngoại truyện 7: Ngôn Tu Linh




Nó và Sam, Sylvie bàn luận chuyện gì đó.....Còn Jonh thì..... ngồi ngóng

_Nè, mấy nhóc tưởng anh là con nít sao, mà bắt anh ngồi ngóng ở đây vậy

_Không, anh không phải- nó nói nhưng vẫn chăm chú nhìn vào xấp tài liệu

_Vậy cho anh bàn việc chung đi

_Không, ngồi đó đi- nó vẫn như vậy

_What....em đùa với anh sao?

_Xin lỗi, nhưng tụi em cần anh im lặng- Sam lên tiếng

_Nhưng......

_Lát nữa thì anh sẽ được biết mà- Sylvie nói

_Ừ, vậy thì được

Nó ngồi tính chuyện gì đó, Jonh bỗng nhận ra nó và 2 đứa chăm chú đến lạ thường, và bỗng dưng anh chợt mỉm cười vì nghĩ “đây mới đúng là Linda “

_Lão đại, vũ khí chế tạo xong

_Nhanh, tốt

_Yeah- Lancelot và Tony đập tay khi thấy nó hài lòng

_Chúng đến khu luyện tập bắn- nó bước đi

Mọi người cùng nhau đến khu luyện tập vì tính của nó trước tới giờ rất kĩ lưỡng nếu vừa chế tạo thì liền thử ngay công dụng của chính những thứ đó.Nó bắn liên hoàn vào các bia và những viên đạn không viên nào lệch khỏi tâm

_Woa, Linda yêu dấu, kĩ thuật của em quá tốt rồi đó- Jonh vỗ tay

_Giờ anh mới biết sao? đúng là nắm thông tin chậm- Tony ghẹo

_Mi...........|Ngươi...........- Cả Tony và Jonh đều nhìn nhau và tia lửa bắn tung tóe

_Tony và Jonh, em phạt hai người vào phòng vũ khí và ở trong đó vừa suy ngẫm vừa chế tạo hơn 20 loại vũ khí sau 20 ngày ở trong đó- nó lạnh lùng ra lệnh

_Ơ, không lẽ anh......

_Nếu anh còn phản đối thì hình phạt nặng hơn- nó đứng khoanh tay

_Được- Tony và Jonh ủ rũ

_Lancelot ở đây giúp họ đi, 2 cô đi theo tôi

_Vâng- đồng thanh

Nó bước ra xe và lái đi, cùng với Sam và Sylvie, nó đã lái xe tới một khu gọi là tra hình(do nó tự thiết lập vô cùng bảo mật)

Nó bước vào trong, bà Cầm và Sally đã bị trói và bỡ ngỡ khi nhìn thấy nó bước vào

_Là mày? bà Cầm kích động

_ Tại sao chứ,Linda rốt cuộc mày là ai?

_Có liên quan tới các người sao?,Sam mau đi lấy dụng cụ

Sam bước vào căn phòng gần đó và lấy ra hàng loạt vật dụng tra khảo khiến cho bà ta và Sally giật mình

_Tôi hỏi các người thì nên nói thật nếu không những thứ này lần lượt sẽ thử lên các người - nó điềm tĩnh

_Mày hù tao sao?- Bà Cầm cứng đầu

_Mau đem Sally vào trong. bà ta sẽ xử lí trước

_Mau thả tao ra Linda, mày sẽ chết nếu tao thoát ra- bà ta hét lớn

_Hừ! - nó đứng dậy cầm roi da quất liên tục vài nhát vào bà ta

_Im lặng đi! tôi hỏi có phải bà là người đã chia cách tôi và anh tôi không?

_Không, mày làm sao hỏi tao chuyện đó?- mặt bà ta tái xanh vì sợ

_Tôi hỏi bà một lần nữa, có phải bà là người đem anh tôi đi không? - nó tỏa sát khí

_K....hông...ph..ải-bà ta lấp bấp

Nó liền đứng dậy, lấy con dao kế bên mình, đi từ từ đến bà ta và......thẳng tay đâm con dao vào lòng bàn tay phải của bà ta

_Áaaaaaaaa- bà ta hét...vì đau

_Có nói không?- nó quay lại chỗ ngồi của mình và tiếp tục tra hỏi

_Đúng...thì...thì sao? mày làm gì có bằng chứng, hahahah- bà ta tuy đau nhưng vẫn chế giễu nó

_Hừ! vậy anh tôi đang ở đâu?- nó xám mặt và tỏa sát khí nặng hơn khiến cho ai cũng không khỏi run người

_Tao không biết

_Được........- Pằng.......- nó nổ súng viên đạn xuyên qua vai trái của bà ta

_Bà dám cứng đầu trước mặt tôi sao?, được tôi cho bà tâm phục, khẩu phục, Sam mau chiếu video

Sam chiếu video được sao chép từ điện thoại của nó, trong đó thấy bà Cầm đăt4 chân lên mộ của mẹ nó và từng câu từng chữ bà ta nói đều nghe rất rõ, bây giờ thì bà ta run cầm cập

_Sao rồi, bà như thế nào- nó đứng dây mang theo một cây kiếm sắt và đẹp do Tony chế ra tặng nó, nó vung kiếm chém đứt bàn tay phải của bà ta, nhát thứ 2 vào tay trái của bà ta, nhát cuối cùng nó cắt đứt luôn gân chân của bà Cầm khiến bà ta trợn tròn mắt và hét lớn trong đau đớn và sợ hãi, mùi máu tanh tràn ngập khắp căn phòng, nó nở một nụ cười nhạt, đôi mắt vẫn một màu xám nhưng lạnh gấp bội phần

_Đem bà ta nhốt chung với Sally, mai chúng ta xử lí tiếp

Nó bước ra ngoài chẳng sợ gì, vì trong lòng nó bây giờ bà Cầm chịu như thế vẫn chưa đủ, dám giết mẹ và làm hại anh nó, nó sẽ khiến bà ta sống không được chết không xong

~~~~~~~~~~Kết thúc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.