Phục Thiên Thị

Quyển 1 - Chương 33: Thượng Quan Triệt muốn kết hôn với nàng?




Hai Đại Nhật thế tử Cổ Lạc, Tề Tinh uyên nhìn nhau, lại ngó Hư Hoài Cốc. Chỉ chờ Hư Hoài Cốc ra lệnh một tiếng là hai người sẽ hành động ngay. Hư Hoài Cốc không gật đầu, gã nhìn Gia Cát Thiên Biên chằm chằm, lặp lại câu hỏi.

Lần này Gia Cát Thiên Biên chịu mở miệng nói:

- Đa tạ Cừu Tước điện hạ thịnh tình mời nhưng ta bận việc, thứ lỗi không thể nghe theo.

Hư Hoài Cốc khẽ kêu:

- A?

Dường như Hư Hoài Cốc ngực nhiên rồi lại nằm trong dự đoán, gã nói:

- Vậy là ngươi từ chối yêu cầu của Cừu Tước điện hạ?

- Thứ lỗi khó mà tuân lệnh, xin các vị hãy cảm tạ Cừu Tước điện hạ thay ta, ngày sau sẽ đích thân đến nhà cảm ơn.

Cừu Bành Thiên quát to:

- Hừ! Gia Cát Thiên Biên, ngươi đừng đạp mũi lên mặt!

Hắc Côn, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh thi nhau góp lời mỉa mai châm chọc. Hư Hoài Cốc liếc ba người, bọn họ ngoan ngoãn im miệng.

Hư Hoài Cốc hỏi:

- Ngươi có biết hậu quả từ chối là gì không?

Gia Cát Thiên Biên gật đầu, thản nhiên nói:

- Rất tốt.

Hư Hoài Cốc tiến lên trước một bước:

- Ngươi tự ra tay hay định giống như Mạc Vấn Thiên không biết lượng sức mưu toan tranh phong với chúng ta?

- Ta không có lá gan như Mạc Vấn Thiên, cũng không có bản lĩnh giống hắn, sao dám tranh phong với các vị?

- A? Vậy ngươi định tự xử?

- Ngại quá, ta không có thói quen này, hơn nữa ta không nỡ xuống tay với mình nên đành làm phiền các vị.

Mọi người nghe Gia Cát Thiên Biên và Hư Hoài Cốc đối thoại, không hiểu gì. Thoạt nghe Gia Cát Thiên Biên vừa không đồng ý lời mời của Cửu Tước Tử, vậy Hư Hoài Cốc sẽ giết gã như giết Mạc Vấn Thiên. Bên Gia Cát Thiên Biên thì hình như không quan tâm, còn phong độ mời Hư Hoài Cốc ra tay.

Gia Cát Thiên Biên có ý gì?

Gia Cát Thiên Biên từ bỏ cơ hội chống cự chuẩn bị chịu chết? Đúng không? Không biết. Không rõ. Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên vẻ mặt hoang mang.

Hành động của Gia Cát Thiên Biên không chỉ làm Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên khó hiểu, Hư Hoài Cốc công tử, Đại Nhật thế tử Cổ Lạc, Tề Tinh uyên cũng rất khó hiểu. Bọn họ không biết Gia Cát Thiên Biên bí hiểm điệu thấp này muốn làm gì.

Nhưng khó hiểu thì khó hiểu, đối với Hư Hoài Cốc là một trong Cửu công tử địa vị cao cao tại thượng trên Vân Đoan thì chút nghi hoặc này không là gì. Phải nói là Hư Hoài Cốc chẳng quan tâm Lý Lăng Thiên muốn làm cái gì.

Hư Hoài Cốc nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, duỗi hai tay ra, như cảm nhận cái gì, chờ đợi điều gì.

Một lúc sau Hư Hoài Cốc mở mắt ra mỉm cười nói:

- Nếu vậy hôm nay thành toàn ngươi.

Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ bay lên cao tỏa ánh sáng rực rỡ, nguyên Tiểu Phật Linh giới lại lần nữa thiên địa chồng lên nhau, âm dương giao hợp, trời trăng giao nhau, tất cả như đứng lặng.

Mới rồi mọi người chính mắt thấy uy lực của Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ cường đại cỡ nào, chớp mắt nghiền nát Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân của Mạc Vấn Thiên tán lọa. Giờ phút này, Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ lại nở rộ, mục tiêu của nó là Gia Cát Thiên Biên.

Gia Cát Thiên Biên sẽ bị nghiền như Mạc Vấn Thiên sao?

Trong khi mọi người nghi ngờ thì có người thấy kỳ lạ. Gia Cát Thiên Biên không nhúc nhích, gã vẫn đứng yên, một tay chắp sau lưng, một tay đặt trước người, biểu tình hờ hững, ánh mắt bình tĩnh, không vui không buồn.

Gia Cát Thiên Biên có ý gì?

Gia Cát Thiên Biên thật sự không chống cự sao?

Gia Cát Thiên Biên chịu chết?

Mắt thấy Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ sắp cắm vào đầu Gia Cát Thiên Biên, gã vẫn không nhúc nhích, không chớp mắt cái nào. Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên khó tin nhìn nhau. Hư Hoài Cốc, Cổ Lạc, Tề Tinh uyên giật mình.

Răng rắc!

Trong tiếng la sợ hãi, Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ cường đại và khủng bố cắm trên đầu Mạc Ngọc Vũ.

Răng rắc!

Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ đâm thủng đầu Gia Cát Thiên Biên, miệng mũi chảy máu, mặt xám xịt. Nhưng Gia Cát Thiên Biên không nhúc nhích, mặt nhăn nhó vì đau.

Trong đầu Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên đánh dấu chấm hỏi:

- Tại sao?

Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên không nghĩ ra tại sao Gia Cát Thiên Biên không chống cự. Hai người biết Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ rất mạnh nhưng bản lĩnh như Gia Cát Thiên Biên nếu liều lĩnh đánh trả, chưa chắc Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ làm gì được gã. Miễn Gia Cát Thiên Biên liều mạng không chừng gã sẽ chạy đi.

Nhưng không.

Đừng nói liều mạng, đánh trả gì, Gia Cát Thiên Biên không hề chống cự mặc cho Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ đâm vào đầu.

- Có khi nào vì Gia Cát Thiên Biên biết mình không đánh lại nên mới...

Tư Đồ Mã Phi kinh khủng lẩm bẩm:

- Dù sao Gia Cát Thiên Biên phải đối mặt không là Hư Hoài Cốc, Cổ Lạc, Tề Tinh uyên, còn có Cửu Tước Tử trên Vân Đoan. Chắc hẳn Gia Cát Thiên Biên biết dù né thoát Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ cũng không chạy ra bàn tay to Cửu Tước Tử từ trên Vân Đoan giáng xuống, có khi nào là vậy không?

Lý Lăng Thiên biết Tư Đồ Mã Phi nói đúng. Dù Gia Cát Thiên Biên né thoát Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ, tránh khỏi đám người Hư Hoài Cốc nhưng tuyệt đối không thoát khỏi bàn tay của Cửu Tước Tử trên Vân Đoan. Lý Lăng Thiên tin tưởng nếu Gia Cát Thiên Biên trốn, Cửu Tước Tử sẽ giáng bàn tay xuống, dù không bóp chết được gã nhưng tuyệt đối không để gã tham gia Nhân Quả Bi mở ra.

Nhưng dù vậy Gia Cát Thiên Biên cũng không nên chịu chết không chút chống cự đi?

Lý Lăng Thiên tin tưởng mặc dù Gia Cát Thiên Biên bí ẩn, hành động điệu thấp nhưng dã tâm của gã không nhỏ hơn Nhân Vương Mạc Vấn Thiên. Một người nhẫn nhịn như vậy sao cam lòng chết đi?

Chết sao?

Có lẽ.

Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên không muốn thừa nhận nhưng phải công nhận là khi đã bị Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ bao phủ thì chỉ có con đường chết. Mặc cho ngươi cường đại cỡ nào cũng vô dụng, vì bảo bối này là Cửu Tước Tử dùng tinh hoa nhật nguyệt của căn nguyên thế giới luyện chế ra.

Răng rắc!

Giờ này khắc này, thiên địa chồng trên người Gia Cát Thiên Biên, âm dương giao hợp, trời trắng giao nhau trên người gã. Máu chảy ra từ lỗ chân lông, người Gia Cát Thiên Biên đầy máu, mặt nhăn nhó đau đớn. Gia Cát Thiên Biên ngửa đầu, trợn tròn mắt nhìn trời, há mồm đầy máu, thanh âm mơ hồ.

- Cừu Tước điện hạ... Nếu... Nếu muốn thăm dò thì... Gia Cát Thiên Biên ta sẽ cho điện hạ thăm dò...

- Mười năm trước lúc Táng Cổ Phong... Ta đã nói... Gia Cát Thiên Biên ta tuyệt đối không xen vào tranh đấu cùng Vân Đoan các ngươi... Tuyệt đối không ảnh hưởng Vân Đoan... Sẽ không... Bao giờ ảnh hưởng các ngươi...

- Ta không có hứng thú với thế giới này... Không chút nào!

- Có... Có lẽ Cừu Tước điện hạ nói ta là chân mệnh chi nhân... Nhưng bây giờ Cừu Tước điện hạ còn thấy vậy không?

Răng rắc!

Cán Thái Thượng Hỗn Nguyên Kỳ từ não Gia Cát Thiên Biên đâm thủng người gã.

Gia Cát Thiên Biên đau đớn gào thét, máu chảy ra từ hốc mắt, tai, mũi miệng, gã khó khăn nói:

- Nếu... Nếu ta là chân mệnh chi nhân... Thì sao trời tha thứ Cừu Tước điện hạ làm như vậy vậy ta?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.